Kì thi hôm đó diễn ra cũng suôn sẻ, Tình Nhu tới trường trước 5 phút khi bắt đầu đóng cổng, sân trường vắng tanh vì các học sinh đã tập trung theo đúng mã phòng.
Nữ nhân trước khi lên phòng lại phải dò tìm số báo danh lại một lần nữa, bất giác phía xa vang lên:
- Tình Nhu, mau lên
Đó là đàn anh Triều Nam, kì thi đánh giá chỉ dành cho học sinh lớp 11, ai xuất sắc vượt qua hoặc nằm trong danh sách thành tích tốt thì vào năm lớp 12 sẽ có học bạ đẹp, tiện cho con đường học vấn ngoại quốc sau này..hoặc đơn giản là giúp đỡ đàn em lớp 11.
Triều Nam cũng vậy, anh là người đứng đầu kì thi ITFS năm ngoái và bây giờ phụ trách đội giám thị của trường.
Tình Nhu nói lớn vọng lại:
- Đợi chút, cho em 1 phút...!em xem mã đã..
Nam Triều chạy thật nhanh lại rồi thẳng thừng cầm tay Tình Nhu kéo đi, không quên nói:
- Anh xem rồi, mã 248...!Phù, sao em có thể tới muộn như này chứ?
Tình Nhu bị kéo chạy đằng sau, nam nhân này chạy nhanh mà còn cuống quýt hơn cả cô, ngẫm lại cái số vốn dễ xui, sáng nay thì bị tên anh trai thương mến phóng xe đến bạt mạng, giờ thì đàn anh trong trường lại kéo cô chạy không khác gì cuộc thi nước rút của marathon.
Nữ nhân vừa chạy vừa hổn hển:
- Em..
Em ngủ quên...hộc..hộc...!
Phòng thi đây rồi, Nam Triều thẳng thừng cởi cặp sách của Tình Nhu, vô cùng nhanh chóng lấy ra giấy thi, hộp bút rồi không kiêng dè mà ẩn cô thô bạo vào bàn ngồi, động tác hết sức gọn gàng.
Vừa lúc thầy trông thi tới, liền nói:
- Nam Triều, em thi năm ngoái đã top 1 rồi bây giờ vẫn tham lam sao? Mau ra ngoài
Nam Triều cười nhẹ, thật ra là đứng chôn chân rồi thở cho bình tĩnh chứ anh cũng hộc mạng theo nữ nhân đây rồi.
Nam Triều cười nhẹ rồi xoa đầu cô, động viên:
- Thi tốt
Kì thi dài chủ đạo là Toán – Anh, 1 môn năng khiếu và cả thi vấn đáp, riêng Tình Nhu còn học lớp song ngữ nên thi thêm cả tiếng Đức.
Cô vừa từ phòng thi năng khiếu về, đêm qua đánh đàn đến bầm nhẹ các đầu ngón tay nên thành quả hôm nay cũng xứng đáng, các thầy cô đánh giá có vẻ hài lòng.
Nữ nhân ngồi phịch xuống ghế ngoài hành lang, lầm bầm:
- Vậy là còn...!còn thi vấn đáp nữa là xong rồi
Đàn anh Nam Triều đó từ xa lại chạy tới, luôn để ý từng khoảng thời gian một nên vô cùng sát sao ngày thi của Tình Nhu, anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh, hỏi:
- Trông em thoải mái như này là kết quả tốt rồi...!
Tình Nhu chỉ cười nhẹ, đúng là không còn hơi sức để nói chuyện dài, chỉ lặng lẽ đáp:
- Vâng..
cũng có chút
Nam Triều đưa chai nước mát cho Tình Nhu, vẫn luôn chu đáo và tinh tế như vậy, từ khi Tình Nhu nhập học vào đầu năm lớp 10, bấy giờ Nam Triều cùng hội bạn của anh – những cậu ấm cô chiêu, có thể nói là có tiếng trong trường, ai cũng nể vài phần nên hội họ có chút tự cao.
Tình Nhu vẫn là con số bí ẩn đối với cả đám, để theo học trường này thì gia đình cũng cần quyền thế và có tiếng tăm chứ không thể bình thường nỗ lực mà vào.
Nam Triều anh