Mềm mại
......
Sĩ quan Ôn về nhà sau ca làm buổi sáng, vừa thay đồ ngủ đã cầm chiếc ghế nhỏ đến ban công.
Con Bichon Mập Mập thấy Ôn Dương đến, lại bắt đầu giải phóng năng lượng dồi dào của nó.
Còn Baby bên cạnh uể oải nằm cuộn tròn trong ổ, thi thoảng mới thấy động đậy một lần.
Ôn Dương quan sát Baby rất lâu, nhưng không thấy bất kỳ dấu hiệu sắp sinh nở nào như dân mạng đồn.
Lo lắng đâu?
Quay tròn xung quanh đâu?
Sủa bừa với chủ nhân đâu?
"Cô" Baby im lặng như gà, không hề có bất kỳ dấu hiệu sinh nở nào.
Ôn Dương hoài nghi nhìn Baby rất lâu.
Nếu không phải vì đã cho nó đi siêu âm trong bệnh viện thú y, có lẽ nàng sẽ nghi ngờ Baby giả mang thai như những người dân trên mạng nói.
Ôn Dương xách chiếc ghế lên, tiếc nuối trở về phòng.
Hiếm lắm mới có một lần Giản Mộc Tư chủ động hẹn đi ăn ở căn tin, vậy mà nàng đã từ chối Giản Mộc Tư chỉ vì Baby và ba chú chó chưa chào đời.
Ôn Dương rất hối hận...
Đi ăn với Giản Mộc Tư rõ ràng thú vị hơn nhiều so với ở cùng con chó mang thai mê ngủ đang cuộn tròn trong ổ cùng con chó ngốc nghếch cứ luôn nhảy nhót loạn xạ..
Nhưng có mấy khi, có vẻ như tối nay sĩ quan Ôn sẽ được ngủ sớm một chút.
......
Hơn 12h đêm...
Ôn Dương bị tiếng rầm rì đâu đó đánh thức.
Khu chung cư về đêm đầy những tạp âm rì rầm, Ôn Dương vốn là người ngủ nông, khó tránh khỏi cảm thấy phiền phức khi nghe những thanh âm kỳ quái như vậy.
Nàng đột nhiên mở mắt ra, sực dậy chỉ trong hai giây.
Hay là?
Hay là Baby sắp đẻ???
Đầu đầy dấu chấm hỏi, sĩ quan Ôn lập tức lăn xuống giường, mở cửa kính dẫn ra ban công.
Sờ so.ạng bật đèn ban công trên tường, bị ánh sáng chói loà làm mắt nheo lại.
Ôn Dương lấy tay che lại, ti hí nửa con mắt nhìn vào trong ổ của Baby.
Một người, một chó, mắt to nhìn mắt to.
"Ủa rồi là đẻ dữ chưa?"
Âm thanh quái lạ nghe được lúc nửa tỉnh nửa mơ ấy chợt biến mất ngay khi Ôn Dương đi ra.
Sĩ quan Ôn đầu đầy dấu hỏi cuối cùng cũng không thể nhịn được mà móc mỉa một câu.
Nàng liếc nhìn vào trong ổ, ngoài Baby ra, không có thành viên mới nào cả.
Vậy vừa nãy chỉ là ảo giác sao???
"Chậc~"
Không biết là tặc lưỡi "chậc" chính mình, hay đang tặc lưỡi thủ phạm khiến nàng tưởng bở.
Con Bichon Mập Mập vẫn ngáy khò khò trong lồng...
Bị tiếng ồn làm phiền như vậy mà không tỉnh lại, đúng là thật ung dung, thật thoải mái.
Baby cũng nằm trở lại trong ổ, không nhìn Ôn Dương nữa.
Cảm thấy bị lừa dối một cách sâu sắc, sĩ quan Ôn đang định xoay người quay về phòng thì...
Lần này, nàng chắc chắn mình nghe không sai!
Rõ ràng có tiếng chó con đang kêu!
Ôn Dương vội vàng xoay người, lại đột nhiên kiềm chế bộ dạng vội vàng.
Chầm chậm, chầm chậm, nàng di chuyển đến bên cạnh ổ của Baby.
Chỉ là nàng chợt nghĩ đến lời một số bạn trên mạng nói, có vài con chó mẹ rất giữ con.
Để tránh bị Baby cắn khi nó đang bảo vệ con, sĩ quan Ôn đeo cho mình hai chiếc găng tay siêu dày mua trên mạng về.
Đôi găng tay siêu dày giữ ấm mùa đông dài đến khuỷu tay bỗng chốc biến thành đôi găng tay chống chó cắn cho sĩ quan Ôn.
Ôn Dương vừa nhìn thật kỹ trong ổ chó, vừa chú ý đến nhất cử nhất động của Baby.
"Ớ???"
Đúng là có một con cún nhỏ to bằng cái nắm tay đang kêu khóc trong khe ổ.
Trái tim Ôn Dương tan chảy ngay tức khắc...
"Thì ra bé ở đây à~~"
Thanh âm vừa nhẹ nhàng vừa êm ái, rất thích hợp dỗ dành Baby đi vào giấc ngủ.
Nhưng hiển nhiên Baby phải vật lộn thêm một trận nữa mới có thể nghỉ ngơi được.
Ôn Dương thử dùng ngón tay sờ vào đầu cún con, sau đó thử nhấc cún con lên...
Thấy Baby không có ý định phản đối, Ôn Dương mới yên tâm đem cún quay về bên bụng chó mẹ.
"Được rồi, Baby, tiếp tục cố gắng nào~"
Ôn Dương trở lại phòng, khoác thêm áo, sau đó lại mang chiếc ghế ra ngoài, chuyển sang ngồi cạnh Baby đang bận đẻ, nhìn hai mẹ con cún qua chiếc ổ nho nhỏ.
Thật ra vừa rồi toàn bộ sự chú ý của Ôn Dương đều dồn vào cơ thể mềm mại của cún con, không hề có ý nghĩ quan sát giới tính.
Bây giờ đã trả lại cún con cho cún mẹ, nàng cũng ngại làm phiền.
Ôn Dương lấy gói súp thưởng và bánh sữa dê đã chuẩn bị sẵn từ trên kệ ngoài ban công.
Cún mẹ đang sinh đẻ cũng cần được bổ sung dinh dưỡng kịp thời.
Ôn Dương đưa súp thưởng và bánh sữa dê đến cạnh miệng Baby...
Nó ăn thật này!
Vì Baby sinh em bé, Ôn Dương quyết định cho Baby ăn nhiều hơn, tăng khẩu phần súp thưởng và bánh sữa dê gấp hai đến ba lần.
Thấy Baby ăn hết mọi thứ vào bụng, không hiểu vì sao, nàng sĩ quan kiêm bảo mẫu tạm thời cảm thấy rất tự hào.
Cứ như thể nàng đã hoàn thành trách nhiệm bảo mẫu đỡ đẻ một cách trọn vẹn.
Trước khi chú cún thứ hai được sinh ra, Ôn Dương lại vội vàng quay về phòng lấy điện thoại.
Tuần này, Trung tâm Cấp cứu tạm điều chỉnh giờ trực do phải bố trí huấn luyện cho tháng sau.
Hôm nay Giản Mộc Tư làm ca tối, giờ này chắc chắn chị ấy đang thức.
Ôn Dương thử gửi một tin nhắn WeChat cho Giản Mộc Tư:
Đang làm à?
Không.
Ôn Dương cười, lập tức gọi điện thoại cho Giản Mộc Tư.
"Giản Mộc Mộc!"
Giọng gọi Giản Mộc Mộc nghe rất hứng khởi.
Nhưng người ở đầu dây bên này chợt nhớ ra, ở đây đang có một mẹ cún đang cố gắng sinh đẻ...
Ôn Dương cố hết sức hạ thấp giọng, nói:
"Giản Mộc Mộc, Baby đẻ rồi, Baby đang đẻ cún con!"
"Vui đến vậy sao?"
Đầu dây bên kia, giữa đôi lông mày của Giản Mộc Tư đã khôi phục lại vẻ ấm áp.
Đến giờ đi ngủ mà Ôn Dương bỗng gọi điện đến, cô còn tưởng Ôn Dương...
Hoá ra là con Bichon đẻ.
Ôn Dương ôm điện thoại, líu lo mãi trên ban công:
"Tất nhiên là em vui~ Baby thật giỏi! Lúc em tan làm về không thấy Baby có bất kỳ dấu hiệu sinh nở nào, em còn tưởng hôm nay Baby chưa sinh~"
Ôn Dương nhăn mũi:
"Vậy mới thấy những gì trên mạng nói đều không đáng tin.
Baby nhà em mạnh mẽ và bình tĩnh đến vậy, đâu có đứng ngồi không yên như họ nói?"
"Ừm, sau đó thì sao?"
"Sau đó? Sau đó vừa nãy em đang ngủ, đột nhiên nghe được âm thanh lạ.
Mới đầu chưa nhận ra là tiếng chó con kêu, vì dù sao em chưa được nghe tiếng chó con mới sinh bao giờ.
Sau đó nữa, linh tính hình như Baby đẻ, thế là em chạy ra ban công xem, hóa ra con cún đầu tiên bị chui vào