Mai là ngày đầu tiên bé Thiên đến trường, trước đó một tuần khi được bố mẹ thông báo cậu sẽ có rất nhiều bạn khi đi học đã rất vui, Thiên hồi hộp và mong chờ vào những người bạn mới, thầy cô giáo và những tri thức mới.
Thiên là cậu bé rất thông minh, từ bé đã có thể tự nhận thức rất nhiều thứ mà không cần người lớn phải dạy, cậu tiếp thu nhanh và có trí nhớ lâu bền, có lẽ Thiên đã thừa hưởng gen tốt từ người bố chủ tịch của mình
Trước khi nhập học cần làm một số hồ sơ về danh tính của bé và bố mẹ, ban đầu cô vẫn nghĩ sẽ để con theo họ mình, nhưng không hiểu sao Lục Nam Thần lại biết và anh đã thay đổi lại toàn bộ giấy tờ khai sinh lẫn các thủ tục tên con theo họ anh: Lục Ân Thiên.
Làm hết mọi thứ xong xuôi mới về hỏi ý của cô, dù Uyển Linh không đồng ý cũng không còn cách cứu vãn
"Anh đổi họ con theo anh rồi"
"Ừm"
"Em không giận?"
"Tôi bảo đổi lại được không?"
"Dĩ nhiên là không, Thiên là con trai anh, nó theo họ Lục là đúng rồi"
".."
"Còn nữa tại sao em lại ghi là Vương Uyển Linh chứ, em là vợ anh ,là bà Lục nên anh cũng giúp em sửa thành Lục Uyển Linh rồi"
"..."
"Em không cần cảm ơn anh đâu, việc nên làm"
Lục Nam Thần luyên thuyên một mình, miệng luôn cười, mặc cô không trả lời anh vẫn vui vẻ chìm đắm trong câu chuyện riêng của mình.
Thấy Uyển Linh quay ra nhìn mình chằm chằm anh còn tự mãn nghĩ cô đang cảm động không nói nên lời, muốn cảm ơn anh
Uyển Linh cũng kinh ngạc trước độ tự mãn của người đàn ông này.
Ôi trời cánh nhà báo đâu, tại sao lúc này không xông vào, cầm máy anh hành nghề chụp lia lịa, để ngày mai trên mọi mặt báo đều có hình ảnh vị chủ tịch nổi tiếng lạnh lùng, tàn ác đang tự nói ,tự cười và tự mãn biết bao nhiêu.....
Thấy cô vẫn im lặng nhìn mình mà không nói gì, Lục Nam Thần dí mặt lại gần cô hỏi
"Sao vậy em?"
"Tôi không phải bà Lục, cũng không phải vợ anh, mai tôi sẽ đi đổi lại"
"Ai nói em không phải"
"Chúng ta đã ly hôn từ 5 năm trước rồi"
"Đâu có, giấy ly hôn chỉ được chấp nhận khi có chữ kí cả hai bên thôi.
Lần đó có mỗi em kí, còn anh có kí đâu, vả lại anh đã xé nát nó từ lâu rồi, có khi bây giờ nó đã đầu thai kiếp mới"
"Anh..."
"Thôi nào, Linh đừng giận anh nữa mà em, anh thật sự rất yêu em, hãy cho anh một cơ hội, cho anh thời gian để chứng minh được không em?"
Lục Nam Thần nói xong thấy cô không có phản ứng mà im lặng, khiến lòng anh cũng hồi hộp
"Tôi mệt, buồn ngủ, anh ra ngoài đi"
Uyển Linh lấy chăn che phủ đầu, Lục Nam Thần đứng đó nhìn cô hồi lâu cười hạnh phúc:tuy cô không đồng ý, nhưng đã không còn từ chối và đuổi anh đi như những lần trước...vậy là đã có chuyển biến tốt hơn