Gần 0 giờ sáng, bầu trời như bị mực đổ loang trong nước, pha với màn đêm đen.
Đột nhiên một vầng trăng khuyết xé toạc bóng đêm, làm cho mọi thứ trở nên lộng lẫy và quyến rũ.
Dưới ánh trăng, Ninh Già Dạng nằm trên chiếc giường lớn màu xanh lam, áo lụa ngủ từ vai trượt xuống eo, lộ ra vùng da thịt trắng như ngọc.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đôi môi đỏ mọng, hé mở để hô hấp, đôi mắt mờ sương, cô như một nàng tiên cá đang mắc cạn trên bờ biển.
Cuối cùng, sau khi giảm tốc độ, Ninh Già Dạng vô thức nhìn về phía anh.
Đập vào mắt cô đầu tiên là cần cổ trắng thon của người đàn ông. Quả táo adam khẽ chuyển động, có thể thấy rõ được một vết xước nhỏ do móng tay để lại, khiến vẻ ngoài lạnh lùng trở nên mị hoặc, như một vị thần bị vấy bẩn bởi dục vọng phàm trần.
Nếu không có vết tích này thì không biết được anh vừa trải qua một cuộc hoan lạc.
Cảm nhận được ánh mắt của Ninh Già Dạng, ngón tay thon dài của Thương Dư Mặc bất cần câu lên chiếc đai áo ngủ của cô bị rơi gần mép giường, thật khiến người ta rạo rực.
Ninh Già Dạng ngắm nhìn anh không rời mắt.
Người đàn ông nhìn lại cô, nhẹ giọng hỏi: "Tiếp tục?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"..."
Khi Ninh Già Dạng nghe ra giọng điệu trêu ngươi của anh, thì anh đã khôi phục lại vẻ nam tính tuyệt trần, đầy mê hoặc.
Một lúc lâu sau, môi anh tuôn ra bốn chữ lạnh lùng: "Giữ lại, lần sau."
Không biết đã qua bao lâu, đám mây như chậm rãi chuyển động, dần dần che khuất vầng trăng sáng, cả biệt thự im lặng.
"Cộc cộc cộc." Tiếng gõ cửa vang lên ba lần.
Lông mi của Ninh Già Dạng khẽ run, cố gắng mở mắt.
Đã gần tới giữa hè, mặt trời mọc rất sớm, xuyên qua tấm rèm che cửa sổ kính cao từ chạm trần đến sàn, xuyên thẳng chiếu rọi lên mắt cô, đuôi mắt nhuốm màu hoa đào, nước mắt chảy dài, như thấm đẫm muôn vàn cảm xúc.
Buổi sáng thức dậy, giọng nói cô pha chút lười biếng, khàn khàn: "Có chuyện gì sao?"
Trong khi nói, cô nhìn sang chiếc gối bên cạnh, xác định không có ai ở đó, chỉ lưu lại một hương thơm lành lạnh và thanh tao.
Ngoài cửa quản gia cung kính báo: "Thưa bà chủ, đại diện Ngôn đến thăm."
Ninh Già Dạng lười biếng xoa hai bên lông mày, nhặt áo ngủ rơi ở cuối giường, khoác lên đôi vai thon gầy, nói: "Để chị ấy vào."
Làn da nõn nà, mịn màng, lớp vải lụa cứ vô tình trôi khỏi vai cô, Ninh Già Dạng tìm mãi mới thấy đai áo ở dưới gối.
Trong đầu cô lại hiện lên hình ảnh những ngón tay dài của Thương Dư Mặc chơi đùa đêm qua.
Đôi môi đỏ mọng của Ninh Già Dạng cong thành một đường vòng cung lạnh lùng, đầu ngón tay buông lỏng, dải băng rơi xuống tấm thảm hình kim cương màu xám nhạt.
Mặc kệ áo ngủ cũng trượt xuống khỏi vai, đôi chân thon dài trắng nõn tùy ý giẫm lên đai áo, từ từ bước vào phòng tắm.
Ngôn Thư uống một bình trà hoa và trái cây ở trong phòng khách, sau đó ăn một đĩa bánh crepe caramel do đầu bếp bánh ngọt của Ninh Già Dạng làm, trước khi chờ ngôi sao bình minh.
Thấy cô mặc một chiếc váy dài màu xanh lá đậm có dây đá quý, hai dây kim cương đính trên xương quai xanh tinh xảo như tuyết trắng. Khi cô đi xuống, chiếc váy kéo trên đất trông thật bắt mắt.
Là một người cực kỳ cầu toàn, Ninh Già Dạng vẫn ăn mặc rực rỡ xinh đẹp ngay cả khi đón khách ở nhà, hay là đi dự tiệc tối, ở đâu thì cô vẫn không hề xuề xòa.
Trong lòng Ngôn Thư không có tâm thế đánh giá mỹ nhân, thấy cô cuối cùng cũng xuống tầng, lập tức đứng lên: "Đại minh tinh à, cuối cùng em cũng xuống rồi!"
So với Ngôn Thư thì Ninh Già Dạng vẫn bình tĩnh, thậm chí vẫn còn tâm tư bảo quản gia làm cho cô một chén chà là hầm với yến sào.
Ngôn Thư: "..."
Thật khó để đợi tiểu tổ tông ngồi xuống.
Ninh Già Dạng từ từ nhấc váy ngồi xuống, lông mi dài nhướng lên: "Bình tĩnh nào, có chuyện gì sao?"
Ngôn Thư lập tức đưa máy tính bảng vẫn còn mở ở bên cạnh: "Còn không phải là đạo diễn Giang sao, tối qua uống rượu thì vô tư nói em quay phim không chuyên nghiệp, từ chối cống hiến cho nghệ thuật, bị người ta ghi âm lại rồi tuồn ra!"
"Bây giờ dư luận đều đang nói em không chuyên tâm vào công việc."
Ninh Già Dạng lướt qua mấy bài đăng đang hot--
[ Là bộ phim của Giang Vân Sầu, Ninh Già Dạng không muốn xả thân, phải hiểu là ngôi sao nữ đang xếp hàng chờ được cống hiến, nhưng dù sao thì cô ấy cũng rất xinh. ]
[ Khỏi phải nói, rất xinh là đằng khác, tôi nghe một người bạn là chuyên viên trang điểm đã từng trang điểm cho cô ấy, nói rằng không một sao nữ nào trong làng giải trí này có làn da so được với làn da hoàn mỹ của Ninh Già Dạng. ]
[ Nhưng cũng phải nói, là một diễn viên chuyên nghiệp thì sự cống hiến là điều tối thiểu, nếu không thì làm sao tiến sâu vào giới diễn xuất và kiếm ra tiền? ]
"..."
Có lẽ đây là kết quả của việc antifan làm, cả mấy page bị đánh sập vì hành động thiếu tôn trọng với cô ấy. Nhưng có người qua đường không rõ chuyện đã bị lừa, trong tiềm thức sẽ nghĩ nữ diễn viên này thiếu tôn trọng thật và sẽ không tìm hiểu kỹ thêm.
Là một diễn viên nữ hàng đầu làng giải trí, vài năm nay sao mà Ninh Già Dạng không gặp mấy chuyện bát quái linh tinh như này. Mấy điều vấy bẩn ấy cô còn không để trong lòng.
Ngón tay trắng nõn thon dài gõ vào màn hình, ý cười ảm đạm "Chỉ như này?"
Phá đám giấc ngủ của người đẹp.
Ngôn Thư tức giận nói: "Như này còn chưa đủ sao? Bờ kè chỉ chực bị đạp đổ thôi."
Tin đồn nhỏ như giọt nước khi tích tụ lại nhiều sẽ tạo thành sóng lớn, hủy hoại cả đời của một diễn viên. Đặc biệt là khi