Trong khắp phòng ngủ chính xa hoa, đèn trần sáng trắng rõ ràng.
Ninh Già Dạng ngồi trên ghế trang điểm với vẻ mặt biếng nhác, đầu ngón tay ấn vào liên kết trên diễn đàn.
Chiếc váy ngủ màu kem mềm mại trên người cô hơi buông lỏng, lộ ra một chút xương quai xanh tinh xảo, tràn ra vẻ đẹp phong tình không tự biết.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này, lông mi của cô đang khép hờ, nhìn thấy màn hình nhảy ra một khu buôn chuyện nào đó thuộc diễn đàn lớn nhất trong nước.
Bài đăng đang nổi được đánh dấu màu đỏ rất nổi bật.
[ Thần tiên Thương Dư Mặc đích thân ra sân bay đón người đẹp hoa hồng Bùi Chước Chước về nước, nửa đêm nửa hôm bí mật nắm tay rời đi, nghi vấn nối lại tình xưa. ]
Chủ topic: Như tiêu đề đã nói, chắc hẳn chỉ cần là các bạn học y, nhất định phải biết rõ nếu Thương thần là hoàng đế không vương miện của giới y học, thì người đẹp họ Bùi chắc chắn là hoàng hậu không vương miện của giới y học! Năm đó, toàn thể thầy trò trường chúng tôi, à không, có lẽ là cả ngành y đều nghĩ rằng cặp đôi thanh mai trúc mã này sẽ đến với nhau, nhưng không ngờ ...Thương thần đột ngột tuyên bố kết hôn. Haiz, đôi này quả thật là nước mắt của thời đại.
Bỗng thế cục xoay vần rồi, aaa, còn có ngày hoàng đế và hoàng hậu trong ngành y ở chung một khung hình, nói thật là bây giờ nhóm chúng ta đều nổ tung rồi, cho mọi người một vài bức ảnh “lịch sử”, mọi người có thể hiểu tại sao chúng tôi lại phấn khích như vậy.
Ảnh x12.jpg
Những bức ảnh đầu tiên đều là ảnh thời sinh viên của Thương Dư Mặc, một số trong lớp học và một số trong phòng thí nghiệm, nhưng mỗi bức đều có một điểm chung.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Bên cạnh chàng trai trẻ đẹp đẽ khuôn mặt lạnh lùng luôn có một bóng hình của cô gái tóc dài xinh đẹp.
Hai tấm cuối là ảnh sân bay chụp đêm qua, tấm thứ nhất là một người nam và một người nữ trưởng thành đứng bên chiếc ô tô sang trọng màu đen, nhìn nhau đầy tình cảm. Trong bức ảnh thứ hai, người nam nhìn người nữ đang cúi người lên xe.
Dưới màn đêm mờ ảo, đường cong của người phụ nữ duyên dáng yêu kiều, dáng hình của người đàn ông thẳng tắp thong dong, tự nhiên sinh ra vài phần ái muội.
Trong khu bình luận, có một đống người qua đường ship hai người này trông đẹp đôi.
Ninh Già Dạng lười biếng ngón tay trắng nõn mảnh khảnh, triều Thanh đã diệt vong bao nhiêu năm rồi, còn hoàng đế với chả hoàng hậu, bây giờ mấy học sinh ưu tú đều dùng từ không chính thống như vậy à?
Ngay khi Ninh Già Dạng quay lại bấm vào tấm ảnh chụp tối hôm qua, Ngôn Thư đi qua liếc thấy, đột nhiên hít một hơi khí lạnh: “Tối hôm qua em và bác sĩ Thương bị chụp à?”
Lúc này, hình ảnh hiển thị trên màn hình chính là hình ảnh chiếc xe bên ngoài sân bay tối hôm qua.
Ninh Già Dạng nhếch mép cười, không trả lời.
Ngôn Thư nhìn kỹ lại mới nhận ra không phải Ninh Già Dạng mà là một người phụ nữ xa lạ.
Cũng khó trách chị ấy nhận nhầm, nhìn thoáng qua người phụ nữ trong bức ảnh này có sườn mặt và dáng người khá giống Ninh Già Dạng.
Sau khi lướt hết bài viết, Ngôn Thư liếc trộm qua Ninh Già Dạng:“Những người này đều đang xem hình rồi nói, hay chỉ là ngẫu nhiên nhỉ?”
“Với cả chẳng phải tối qua bác sĩ Thương đi tiễn em còn gì.”
Ninh Già Dạng chậm rãi nhướn mi, nhàn nhạt nói “Ai biết anh ta có phải tới đón người tiện tiễn em luôn không.”
Ngôn Thư nghẹn lời luôn.
Sợ tâm trạng của cô không tốt của sẽ ảnh hưởng đến cuộc gặp với người phụ trách nhãn hàng sang trọng, Ngôn Thư cầm điện thoại di động của cô ra phân tích: “Em nhìn này, người phụ nữ này tuy ưa nhìn, nhưng xét về nhan sắc hay dáng người thì đều giống một phiên bản thấp hơn của em vậy.”
“Người đẹp hoa hồng gì chứ, thật quê mùa, em là Ninh tiên nữ không dính khói lửa nhân gian, em và thần tiên không có thất tình lục dục mới là cặp đôi bất khả chiến bại trong vũ trụ. Đây cũng là do các em chưa công khai thôi, sau này hai người công khai rồi, những người qua đường này chắc chắn sẽ không ship cặp đó đâu.”
Để dỗ cho Ninh Già Dạng vui lên, Ngôn Thư có lẽ đã dùng hết vốn từ vựng ảo tưởng trong đầu.
“Ai muốn thành đôi với anh ta.” Ninh Già Dạng xòe lòng bàn tay ra “Đưa điện thoại cho em.”
Không chờ Ngôn Thư chần chừ có tịch thu hay không, hai nhà tạo mẫu đã bắt đầu tranh cãi vì việc nên dùng kim cương xanh lam hay kim cương xanh lá.
Cuối cùng, mời Ninh Già Dạng thay lễ phục, chọn xong lễ phục rồi mới phối phụ kiện cài tóc sau.
Ngôn Thư lập tức phản ứng lại, kéo Ninh Già Dạng đứng dậy: “Mau đi thay đồ với nhà tạo mẫu đi, thời gian hẹn gần đến rồi, chúng ta phải đến trước đó!”
Chị ấy thuận thế bỏ điện thoại của cô vào túi xách mình.
Ninh Già Dạng bị đẩy vào phòng thay đồ, cô bình tĩnh ngồi xuống sô pha, thật sự không nhắc tới điện thoại nữa.
Bốn chữ “người đẹp hoa hồng” chợt lóe qua trong đầu.
Hoa hồng sao?
……
Mùa ba của [ Nhóm người không sợ thừa kế ] kết thúc sau khi quay xong cảnh buổi sáng tinh mơ.
Thương Dư Mặc không ở lại lâu, trực tiếp lên xe rời khỏi căn cứ Tulip.
Lúc này, trên ghế sau của chiếc Bentley màu đen, Thương Dư Mặc đang nhắm mắt, như thể nhắm mắt dưỡng thần.
Sau khi bình tĩnh lại, anh mới nhận ra trong không gian có mùi hoa hồng nhàn nhạt, ấn đường thanh tú khẽ nhíu lại: “Chưa rửa xe à?”
Trên ghế phó lái, Lục Nghiêu nhanh chóng quay đầu giải thích “Rửa sáng hôm qua rồi.”
Thương Dư Mặc không trả lời, ngón tay thon dài như ngọc xoa lông mày rồi ấn cửa xe xuống.
Làn gió mát lạnh lập tức tràn ngập toàn bộ khoang xe, không khí trong lành xua đi hương thơm còn quanh quẩn.
Đúng lúc này, điện thoại di động màu bạc đặt bừa ở ghế bên cạnh rung lên.
Sau một vài giây, nó lại rung lên năm sáu lần liên tiếp.
Thương Dư Mặc thản nhiên cầm lên nhìn lướt qua, sau khi nhìn rõ tin tức, ánh mắt liền ngưng trọng.
Trên màn hình, chỗ tin nhắn không ngừng nhấp nháy là ảnh đại diện của Mục Minh Triệt.
Vân Đóa Nhi là chàng trai mạnh mẽ: [@Sym Thương lười nhác kia, cuộc sống hàng ngày ở nước ngoài của cậu phong phú ghê nhỉ.]
[Ảnh cắt.jpg]
[Ảnh cắt.jpg]
[……]
Là một người chơi lướt web bằng mạng 18G, Vân Đóa Nhi đã nhanh chóng phát hiện ra bài đăng này.
Thương Dư Mặc mở ra, liếc qua một hồi, sau khi nhìn thấy những bức ảnh chụp lén thời đi học, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của anh có thêm vài phần mất kiên nhẫn.
Sym:[Vô vị.]
Vân Đóa Nhi là chàng trai mạnh mẽ:[Nghe này, hoàng đế không vương miện và hoàng hậu không vương miện, kể ra cảm giác CP khá mạnh đấy.]
[Tối qua cậu còn đặc biệt đi đón người ta, không phải thật sự nảy sinh tâm tư bất chính gì rồi chứ?]
Đôi môi mỏng của Thương Dư Mặc hé ra một vòng cung lãnh đạm, đáp lại một vài từ ngắn gọn.
Sym:[Đi tiễn vợ.]
Bùi Chước Chước cũng đến để tham gia chương trình này, tối hôm qua xe của đoàn đến đón cô ta bị hỏng, đích thân đạo diễn Giang đã ra mặt nhờ Thương Dư Mặc cho cô ta...quá giang.
Sau đó anh lại nói thêm:
Sym:[Bài đăng sai sự thật, xóa đi.]
Nếu là người khác thì chắc chắn sẽ không hiểu ý của Thương Dư Mặc, nhưng Mục Minh Triệt là trúc mã hàng thật giá thật cùng lớn lên với Thương Dư Mặc, trong đầu tự động dịch ra hai câu này của anh:
Tôi sẽ tiễn vợ tôi, những người không quan trọng tránh xa chút, cảm ơn.
Mục Minh Triệt trả lời theo phản xạ có điều kiện:[Được.]
Ngay sau đó……
Vân Đóa Nhi là chàng trai mạnh mẽ: [Khoan đã?]
[Ông đây cmn là thư ký của cậu? Hay là trợ lý của cậu? Sai bảo tôi thuận tay quá ha.]
Sym:[Bởi vì cậu là luật sư của tôi.]
Thương Dư Mặc ung dung gõ màn hình.
Lười nhờ Lục Nghiêu điều tra nên giao luôn cho Mục Minh Triệt, tránh cho mấy kẻ nhàn rỗi không có việc gì làm đi khắp nơi đồn thổi anh ngoại tình.
Dù Mục Minh Triệt ngoài miệng mắng mỏ nhưng hiệu quả làm việc vẫn rất cao.
Không nói đến bối cảnh gia đình của anh ta, chỉ riêng là đối tác của công ty luật lớn nhất Bắc Thành đã có thể xử lý loại bài đăng trên diễn đàn này dễ như trở bàn tay.
Chưa đến mười phút, tất cả các bài đăng về thần tiên và người đẹp hoa hồng trên diễn đàn đều biến mất.
……
11 giờ 30 trưa, xe bảo mẫu đúng giờ dừng lại ở cổng hội quán Kim Dạ Bạch.
Ánh nắng rực rỡ dường như đã phủ màu vàng nhạt khiến hai bên hành lang nhật nguyệt lộng lẫy và chói mắt.
Ninh Già Dạng mặc một chiếc váy dài bằng lụa màu xanh lá đậm, vài sợi dây ruy băng mỏng phác họa sau tấm lưng mảnh mai, nó dính sát vào làn da trắng nõn trên xương bướm của cô theo chuyển động khi cô xuống xe.
Mái tóc đen nhánh dài đến thắt lưng được búi lên cao, vài sợi dây buộc tóc khảm kim cương xanh lá nhạt được bện giữa các sợi tóc, để lộ khuôn mặt kiều diễm tuyệt sắc vô cùng nổi bật.
Ngay cả ánh nắng chói chang cũng không rạng rỡ bằng cô.
Thế nhưng….
Ngôn Thư nhìn theo bóng dáng mảnh mai ung dung nhàn nhã đi vào hội quán, vẻ mặt khá phức tạp.
Màu sắc do chính tiên nữ lựa chọn.
Đẹp là đẹp thật, nhưng có phải màu xanh lá cây nhiều quá rồi không,
Ngôn Thư thấp thỏm đi theo cô vào cửa, sợ không phù hợp thẩm mỹ của người phụ trách khu vực Châu Á thương hiệu sang trọng xa xỉ.
Nghe nói người phụ trách là người lai Pháp và Trung, cũng