Những ngôi nhà gỗ trong khu nghỉ dưỡng được phủ kín bởi hoa diên vĩ, chim sẻ tuy nhỏ nhưng ngũ tạng đầy đủ [1].
[1] Ý chỉ ngôi nhà nhỏ nhưng bên trong rất đầy đủ.
So với căn nhà gỗ đơn sơ, đổ nát ở trang viên Tulip, thì căn nhà này tinh xảo hơn rất nhiều, thậm chí còn có một chiếc bồn tắm rất lớn bằng gỗ và chiếm nửa căn phòng tắm, ngâm mình trong đó, có thể nhìn thấy núi rừng xanh thẳm, phong cảnh sông nước xinh đẹp mê người.
Nhưng Ninh Già Dạng không có lòng dạ nào để thưởng thức phong cảnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Con hổ nhỏ có bệnh sạch sẽ nhà cô, anh đã không chịu nổi cảnh xuống máy bay mà không thể tắm rửa ngay, vì vậy anh ôm cô rồi đi thẳng đến phòng tắm.
Cặp mắt hoa đào của Ninh Già Dạng còn long lanh hơn cả sóng nước.
Lúc còn trên xe.
Thương Dư Mặc đã làm cô hài lòng một lần.
Lúc trước Ninh Già Dạng còn muốn giúp anh một lần, ai ngờ anh lại bảo Thương Tiểu Mặc ngại lắm.
Ninh Già Dạng chống hai tay lên thành bồn tắm, hơi nghiêng người ra ngoài, toàn bộ tấm lưng mỏng manh lộ ra khỏi mặt nước, họa tiết màu trắng bạc thần bí ẩn hiện trong làn nước.
Thương Dư Mặc đang đứng tắm dưới vòi hoa sen bên cạnh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đường cong cơ bắp giữa eo và bụng của người đàn ông rất rõ ràng và hoàn hảo, đường nhân ngư gợi cảm, khiến cho người ta không nhịn được mà muốn dựa lại gần để thưởng thức.
Ninh Già Dạng nhìn thẳng vào nó.
Người đàn ông của mình.
Cô muốn nhìn thế nào thì nhìn thế ấy.
Bởi vì đang ở khoảng cách gần.
Cô đưa đầu ngón tay vào dòng nước rơi tí tách, muốn chạm vào đầu Thương Tiểu Mặc.
Bỗng nhiên, bàn tay bị nắm chặt lại.
Ninh Già Dạng nhìn dọc theo xương cổ tay của người đàn ông, đối diện với đôi mắt sâu thẳm ẩn trong làn nước, vẻ mặt đầy vô tội nói: "Còn ngại ngùng à?"
Thương Dư Mặc chậm rãi nghiêng người, mái tóc xoăn đen nhánh ướt đẫm dán lên vầng trán trắng lạnh, hơi thở và hơi nước ẩm ướt phả vào bờ vai láng mịn của cô, giọng nói trầm khàn: "Nó đỏ mặt."
"Anh gây ra, anh tự dỗ đi."
Ninh Già Dạng cảm thấy hơi nóng thiêu đốt rơi xuống bờ vai.
Cô vô thức trượt vào bồn tắm.
Tuy nhiên, Thương Dư Mặc đã kịp thời ôm lấy vòng eo của cô từ sau lưng và kéo cô lại.
Gò tuyết bồng đào dán sát vào mép thùng gỗ, phong cảnh xinh đẹp kia rơi hết vào đáy mắt sâu thẳm.
Khóe mắt của Ninh Già Dạng đỏ bừng lên ngay lập tức.
Một giây sau, cổ thiên nga hơi ngửa ra sau, từ góc độ này của cô có thể nhìn thấy giọt nước nhỏ xuống từ mái tóc xoăn đang dính trên trán của người đàn ông, từng giọt từng giọt rơi trên cánh tay mình.
Ánh sáng trong phòng tắm mờ mờ ảo ảo.
Tấm gương toàn thân bị phủ một lớp sương trắng mỏng, mơ hồ có thể thấy dáng người thẳng đứng vững chãi của người đàn ông hơi cúi xuống, dường như đang hôn lên bờ vai mảnh mai xinh đẹp của người phụ nữ.
Một lúc lâu sau.
Ninh Già Dạng: "Sao, ưm, dỗ dành?"
Giọng nói lạnh nhạt của người đàn ông nhuốm đầy sự dịu dàng: "Đây là đang dỗ dành."
Tiếng nước từ vòi hoa sen vang lên không ngừng.
Xuyên qua khung cửa sổ đang hé mở, Ninh Già Dạng có thể nhìn thấy đoá hoa diên vĩ ẩn hiện bên ngoài, giống như tiểu yêu tinh màu xanh tím xuyên qua bóng tối, liều lĩnh nở rộ khắp núi đồi.
Chiếc giường đôi duy nhất trong căn nhà gỗ là của Nhật Bản.
Rất thấp.
Giống như Tatami.
Ninh Già Dạng trải hết chăn mền lên, vẫn cảm thấy không đủ mềm, cuối cùng đành phải lấy mấy cái gối đầu cỡ lớn lót dưới người, cô rũ mắt xuống, gối đầu lên ngực của người đàn ông: "Khó chịu..."
Cô hối hận rồi.
Chơi trò lãng mạn gì chứ.
Giường nước cỡ lớn trong phòng tổng thống ở khách sạn 5 sao không lãng mạn à?
Đầu ngón tay thon dài của Thương Dư Mặc chầm chậm đặt lên hình xăm màu trắng bạc của cô: "Nơi này."
"Vẫn nơi này à?"
Từ những con sóng lăn tăn đến hòn đảo được vẽ bằng những họa tiết màu trắng, chúng chuyển động rất chậm, nhìn có vẻ ẩu nhưng thật ra kỹ xảo lại cực kì tốt.
Chẳng mấy chốc, Ninh Già Dạng giống như một con mèo nhỏ đang nằm ngửa chờ được vuốt ve.
Kỹ thuật của bác sĩ Thương khá tốt.
Thương Dư Mặc bình tĩnh hỏi: "Tiền boa đâu?"
Ninh Già Dạng bật điện thoại lên, vừa lướt Weibo vừa cười: "Không có."
Thương Dư Mặc mím môi mỏng, tăng thêm chút sức lên đầu ngón tay: "Thế thì nghỉ việc."
"Đừng..."
Ninh Già Dạng vội đè cổ tay của anh lại, hôn nhẹ lên môi của anh một cái.
Mài mài răng giống như muốn cắn một cái.
Sau đó mới buông ra.
Sau đó cô nhướng đôi mi cong vút lên, trong mắt tràn ngập ý cười, vô thức mang theo nét xinh đẹp kiều diễm, cố ý kéo dài giọng điệu: "Bác sĩ Thương, anh có hài lòng với tiền boa không?"
Thương Dư Mặc cụp mắt xuống.
Có một dấu răng nho nhỏ trên xương cổ tay trắng lạnh.
Có thể thấy được, bà Thương rất "cẩn thận" cho tiền boa.
Sau khi bà Thương "cẩn thận" cho tiền boa xong thì chăm chú lướt hot search.
Những fan hâm mộ kia nói rất giữ lời, không nói chuyện hôm nay tình cờ gặp họ ra ngoài, chỉ là…..
Lúc lướt tới siêu thoại của CP nuôi cá, Ninh Già Dạng lại cảm thấy không ổn cho lắm.
Fan của CP nuôi cá khá ít, đa số là ship vì giá trị nhan sắc của Ninh Già Dạng và Thương Dư Mặc, lúc trước khi họ vô tình làm lộ chuyện "hàng xóm" trên livestream của chương trình thực tế, cũng đã thu hút được một số fan hâm mộ.
Tính toán đâu ra đấy thì chỉ có khoảng 10.000 người thôi.
Siêu thoại dưới 10.000 người, lại có thể so sánh với siêu thoại của CP có hơn trăm nghìn người.
Nhất là bài đăng mới nhất.
Gần như toàn là văn thế thân gì đó?
Ninh Già Dạng mở nó ra và đọc bài đăng phổ biến nhất.
Nhìn đến mức cay cả mắt….
Nữ minh tinh hào quang muôn trượng thầm thương anh bác sĩ hàng xóm, nhưng vì đối phương đã kết hôn, có duyên mà không có phận, cô lại không muốn phá vỡ gia đình của người khác nên đành lặng yên đứng nhìn vợ chồng nhà người ta ân ái. Sau đó bóp méo sự thật, đầu tiên là tìm một bác sĩ biến thái cùng nghề, sau đổi sang một coser tóc xoăn, yêu cầu tóc xoăn bạch kim cos thần tiên cho cô xem. Cuối cùng tìm kiếm khắp thế giới mới tìm được một người đàn ông có vẻ ngoài giống người kia như đúc.
???
Chỉ có mấy nghìn chữ ngắn ngửi, đã kết nối "mấy" người bạn trai mà cô đã công khai.
Cái quái gì vậy chứ?
Ninh Già Dạng không nói nên lời.
Máu chó đến mức không còn gì để nói.
Nhưng cô không nhịn được nên phải đi xem cuốn có độ phổ biến thứ hai.
Mắt lại càng đau.
Bản này tuyệt thật.
Văn hay chữ tốt.
Nội dung phần chữ là sau khi tiên giáng trần ngoại tình rồi kết hôn với nữ minh tinh hàng xóm, tiếp đó diễn cảnh thân mật 18+ trong vườn hoa chung của 2 nhà.
Cảnh 18+ đó khiến cho người ta phải líu lưỡi.
Đồng thời, người này không chỉ là bậc thầy trong việc viết truyện thân mật mà còn biết vẽ tranh nữa. Chỉ cần mấy nét bút đơn giản đã vẽ ra cảnh vườn hoa play, lá phòng núi giả, hai người thân mật ôm lấy nhau rồi dựa vào hòn non bộ, từng mảnh lá phong nhẹ rơi xuống, hoàn toàn che kín hai người, thế là có thể vượt qua kiểm duyệt rồi.
Nhưng.... người sáng suốt cũng có thể tưởng tượng ra động tác của họ lúc này là gì!
Quan trọng là vẻ ngoài của người trong tranh giống cô và Thương Dư Mặc như đúc.
Ninh Già Dạng: "..."
Đầu năm nay không có chút năng khiếu thì không xứng đu CP đúng không?
"Sao mặt em đỏ thế? Sốt rồi à?"
Thương Dư Mặc dùng máy tính bảng xử lý xong công việc, liếc mắt là thấy khuôn mặt trắng nõn của vợ mình nhuộm màu đỏ ửng.
Mu bàn tay dán lên trán cô.
Anh chưa kịp sờ trán cô
Thì lọt vào tầm mắt anh là bức tranh cỡ lớn trên màn hình điện thoại của cô.
"Cái này là cái gì?"
Ninh Già Dạng luống cuống định tắt màn hình, nhưng bị Thương Dư Mặc nhanh tay giật mất.
Thương Dư Mặc quét mắt nhìn bức tranh, lướt nhanh qua đống văn kia.
Thấy Ninh Già Dạng che mặt lại, dáng vẻ như không còn mặt mũi để gặp người khác nữa.
Anh thấp giọng bật cười.
"Muốn thử à?"
Ninh Già Dạng vùi mình vào trong chăn, sợi tóc đen nhánh mềm mại xõa tung trên tấm lưng gầy, chỉ lộ ra cái gáy đáng yêu.
Bị chồng bắt gặp đang xem truyện cao H và phim sếch của hai người họ là cảm giác như thế nào?
Dù sao thì da mặt tiên nữ cũng mỏng mà.
Đột nhiên nghe thấy tiếng cười nhạt của Thương Dư Mặc, Ninh Già Dạng hờn dỗi nói: "Không muốn!"
Không muốn chút nào hết!
Nhưng trong đầu lại không ngừng hiện lên hình ảnh và đoạn văn miêu tả đó.
A a a a!
Mau mau biến mất khỏi đầu óc thuần khiết của tiên nữ đi.
Thương Dư Mặc ung dung đáp: "Bà Thương không có loại đam mê đặc biệt này thì anh yên tâm rồi!"
Bà mẹ nó yên tâm.
Ninh Già Dạng vô thức hỏi: "Anh yên tâm cái gì?"
Thương Dư Mặc lặp lại nguyên si câu nói lúc