Ánh sáng đầu tiên ló rạng chiếu trên gương mặt được trang điểm tỉ mỉ của Tạ Thư Nhiên.
Cô từ sớm đã thức dậy trang điểm, làm tóc và thay trang phục chuẩn bị cho buổi quay hôm nay, nhưng cái miệng nhỏ vẫn là kìm không được ngáp một cái lớn.
Làm nghệ sĩ đúng là không dễ dàng, để lên hình được xinh đẹp lại càng phải nỗ lực, hi sinh 2 tiếng giấc ngủ.
Khi cô bước ra khỏi phòng, Tần Lan vừa khéo cũng ở phòng đối diện bước ra.
Cô liền mỉm cười chào hỏi
“Chị Tần.”
Tần Lan cũng mỉm cười hòa nhã, gật đầu đáp lại.
Đúng là nghệ sĩ chức vị càng cao thì EQ càng tốt mà, hôm qua còn liếc cô tới cháy mắt mà hiện tại liền là bộ dạng tiền bối dịu dàng.
“Thư Nhiên cũng dậy rồi sao? Vậy chúng ta cùng ra trường quay nha!”
Cô đương nhiên phải gật đầu đồng ý rồi.
Sau đó, hai người cùng nhau đi đến trường quay mà không nói thêm câu nào, không khí thực sự quá là ngại ngùng rồi đi.
Buổi sáng hôm nay, vì là đoạn truyện mở đầu nên cô có khá nhiều cảnh riêng và cảnh quay cùng nam nữ chính.
Mọi người trong đoàn vì vậy mà có chút lo lắng, sợ rằng người mới như cô sẽ làm chậm tiến độ quay, khiến họ phải tăng ca tới tối muộn.
Vì vậy, mấy anh chị nhân viên hậu kì đều đi tới cổ vũ một chút, hi vọng biểu hiện của cô có thể tốt như khi thử vai.
“Tiểu Nhiên à, cố gắng lên nhé! Bọn anh sẽ hỗ trợ em hết sức có thể!”
“Đúng vậy, có gì cứ hỏi nhé, đừng ngại!”
Cô đương nhiên hiểu họ nghĩ gì trong đầu rồi, dù sao cũng không phải lần đầu tiên cô làm lính mới.
Cô nhớ kiếp trước cô từng bị chửi tới rát mặt trong lần đầu quay một MV ngắn, rõ ràng cảnh đó không khó, cảm xúc cũng cực kì đơn giản, nhưng vì quá lo lắng mà cô không thể biểu đạt rõ ràng ý định mà đạo diễn mong muốn.
“Tần Lan và Tiểu Nhiên chuẩn bị đi ạ! Chúng ta bắt đầu quay thôi!”
Sau tiếng gọi của trợ lý đạo diễn, mọi người đều đứng vào vị trí của mình.
Tạ Thư Nhiên đặt cuốn kịch bản xuống rồi tiến vào khung hình cùng Tần Lan.
“3 2 1, action!”
Cảnh quay diễn ra khá suôn sẻ, Tần Lan không hổ là nữ chính, diễn xuất tự nhiên lại đẹp mắt, mà binh nhì Tiểu Nhiên cũng không lép vế, đài từ trôi chảy, cử chỉ uyển chuyển nhẹ nhàng đúng chất tiểu thư khuê các.
Xong cảnh đầu tiên, đạo diễn rất hài lòng liền để cho mọi người nghỉ ngơi một lát.
Thư Nhiên quay về ghế nhỏ nơi Du Du đang ngồi đợi
“Chị Nhiên à, em không ngờ chị diễn đỉnh thế đó! Lần đầu tiên em thấy người mới mà lại không bị mắng, ngược lại còn được đạo diễn khen như vậy!”
Cô không đáp lời, chỉ uống một ngụm nước lớn.
Trong lòng thầm nghĩ: “Tính ra tuổi nghề của chị đây chỉ kém Tần Lan một năm thôi đó, nếu còn bị mắng thì quá nhục nhã rồi!”
“Ôi trời, chỉ là không bị mắng thôi mà cũng khen được à? Tiêu chuẩn của Tinh Hán giờ thấp vậy sao?”
Người lên tiếng là Khả Ninh.
Cô ta chống nạnh đứng nhìn cô với đôi mắt khinh bỉ.
Trợ lý đứng