Thời gian rảnh rỗi vào buổi tối, những cô gái trong phòng vây quanh Vu Yên Nhi đòi cô kể về chuyện tình cảm giữa cô và Kiến Nhất. Vu Yên Nhi có tình yêu đẹp đến như vậy tất nhiên sẽ không giấu giếm, bản thân cô luôn vô cùng tự hào về chuyện này.
"Bố mẹ mình và bố mẹ Kiến Nhất là bạn thân từ lúc còn trẻ, họ kết hôn rồi mang thai bọn mình cũng một lúc. Bọn mình đã bên nhau từ lúc còn trong bụng mẹ, từ nhỏ Kiến Nhất đã giống như một ông cụ non, lúc nào cũng biết học với học. Năm bọn mình mười hai tuổi, bố mình chuyển công tác sang Úc, gia đình mình phải sang đó định cư, bọn mình phải xa nhau"
Mặt mấy cô gái đều căng thẳng, mắt không dám chớp, im lặng phăng phắt lắng nghe Vu Yên Nhi kể.
"Trước đó mình đã rất thích Kiến Nhất, nhưng anh ấy chỉ thích học thôi. Mình đã nghĩ sang Úc rồi sẽ dần mất liên lạc với Kiến Nhất, không ngờ hai tuần sau khi mình sang Úc, anh ấy đã bảo bọn mình hẹn hò đi"
"Woa" Mấy cô gái hào hứng ra mặt, lên giọng cảm thán.
"Hè lớp sáu, Kiến Nhất một mình bay sang Úc thăm mình, lúc đó hai gia đình mới biết bọn mình hẹn hò, cũng từ đó họ mới nói cho bọn mình biết cả hai nhà đã hứa hôn cho bọn mình từ lúc biết giới tính trong bụng, họ không nghĩ bọn mình hẹn hò sớm đến như vậy nên trước đó đã không nói cho bọn mình nghe"
"Ngưỡng mộ quá đi" Hải Lý thẫn thờ mơ mộng ôm cột sắt đỡ giường phía trên.
"Hai người hai nơi, sao hai cậu có thể hẹn hò lâu đến vậy, mình thấy bây giờ hai cậu lúc nào cũng tình cảm, truyền bí quyết yêu xa cho bọn mình đi"
Nhận được câu hỏi không quá lạ, Vu Yên Nhi bật cười: "Hè và Tết nguyên đán, Kiến Nhất luôn sang Úc ở cùng mình, cũng có thể vì cản trở địa lý nên bọn mình trân trọng nhau hơn"
Nghe Vu Yên Nhi nói, mấy cô nữ sinh tuổi mới lớn cực kỳ say mê bàn chuyện yêu đương, ở độ tuổi dễ rung động ai cũng mơ gặp được bạch mã hoàng tử, giống như Vu Yên Nhi đã có được một chàng hoàng tử của riêng mình.
"Mình từng nghe nhiều người nói xa mặt sẽ cách lòng, nếu mình rơi vào trường hợp như cậu, mình nghĩ bản thân không thể kiên trì lâu đến vậy" Từ lời nói đến biểu cảm của Mạc Nhiên Nhiên mang theo sự nghiêm trọng.
"Đúng đó, yêu xa gần năm sáu năm, không chỉ đơn giản là một con số, mà nó còn là thử thách lớn nữa" Một bạn nữ tán thành thêm lời vào.
"Bởi nên đâu ai chen chân vào được Yên Nhi và Kiến Nhất, nếu mình có chồng chưa cưới như Kiến Nhất, bắt mình yêu xa mười năm mình cũng chịu" Khí thế Hải Lý hùng hồn, mạnh mẽ lớn tiếng tuyên bố.
Căn phòng ngập tràn tiếng cười nói, nhờ có Vu Yên Nhi mọi khoảng cách được kéo gần lại...
Đêm nằm ngủ, nghĩ lại Vu Yên Nhi mới cảm thấy bản thân đã chờ đợi lâu thế nào. Điều cô kiên trì lâu nhất chính là chờ ngày về cùng anh, từ giờ cô sẽ không phải cố tỏ ra mạnh mẽ hay tự mình chịu đựng buồn khổ nữa, cứ mãi mãi làm đứa trẻ được anh cưng