Đêm cuối ở khu huấn luyện, tất cả học sinh ngồi thành vòng tròn to quanh đốm lửa lớn ở sân cát rộng rãi. Sau đêm nay và thêm một tuần nữa, những học sinh có mặt ở đây sẽ trở thành học sinh lớp mười hai.
Không còn bộ quần áo quân phục nghiêm chỉnh, mọi người mặc quần áo tự do, mỗi người mỗi phong cách, mỗi người một cá tính riêng.
Kiến Nhất và Vu Yên Nhi mặc đồ đôi, áo phông trắng ngắn tay đóng thùng cùng quần jean xanh, mang giày sneaker màu trắng. Kiến Nhất khoác bên ngoài thêm một chiếc áo sơ mi kẻ sọc tối màu, làm tăng thêm khí chất thư sinh.
Cùng nhau hát ca, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau khóc, cùng nhau cười bên ánh lửa to. Những cảm xúc vui buồn lẫn lộn hòa cùng một chổ, giấc mơ về tương lai vẫn đang dần đến gần.
Sau khi tập trung được hoạt động tự do, mọi người chia nhau thành những nhóm nhỏ tụ tập ăn uống.
Ngồi chung một nhóm, Lý Nhược mặc váy ngắn lúc ngồi bệt dưới đất có hơi bất tiện, ánh mắt luôn hướng về Kiến Nhất mong chờ anh cởi áo bên ngoài cho cô ta che lại.
Bất kỳ chuyện gì cũng không thể qua mắt Vu Yên Nhi, đáy mắt cô hiện lên tia lạnh lẽo, không nhanh không chậm quay qua Kiến Nhất đang chăm chú cắt thịt, cô nũng nịu nói: "Ông xã, em lạnh"
Vừa nghe thấy Kiến Nhất liền cởi áo ngoài của anh mặc vào cho Vu Yên Nhi, mùa hè ở Sydney cô nói lạnh anh có thể tin nhưng mùa hè ở Đông Nam Á cô nói lạnh thì chỉ có thể đang bày trò. Dẫu vậy Kiến Nhất không hề từ chối, chỉ cần cô vui mà không ảnh hưởng đến sức khỏe anh luôn chấp nhận.
Không có được áo Kiến Nhất, Lý Nhược buồn giận lẫn lộn, tay nắm chặt chân váy chịu đựng cơn khó chịu dồn dập trong lồng ngực.
Triết Dương từ bên lớp đi đến, mắt đảo một lượt phân vân, bắt gặp Hải Lý đang trừng mắt chỉ tay vào bên cạnh cô, hắn đành phải ngồi xuống trước khi no đòn với cô.
Thấy Lý Nhược liên tục kéo váy thấp xuống, Triết Dương không nghĩ ngợi liền cởi áo khoác đưa cho Lý Nhược: "Cậu đắp lên đi"
Trước mặt bạn gái lại quan tâm cô gái khác, Hải Lý hắng giọng lườm Triết Dương, hắn giật mình rút người lại nhưng tay cầm áo đưa Lý Nhược vẫn giữ nguyên.
"Cám ơn cậu" Lý Nhược lấy áo từ tay Triết Dương che chân lại, không quên nở nụ cười chọc tức Hải Lý.
"Từ khi nào hai cậu thân thiết như vậy?" Hải Lý giọng gằng thấp, răng nghiến chặt nhìn Triết Dương.
"Hải Lý, cậu đừng hiểu lầm, bọn mình không thân" Lý Nhược mỉm cười lịch sự, trong câu có ý khiêu khích.
"Cũng phải, theo mình biết gu Triết Dương là những cô gái có cá tính, cậu ấy không thích đại trà" Hải Lý tự tin thong thả phản kích lại.
Vu Yên Nhi tựa đầu vào vai Kiến Nhất đưa mắt dõi theo cuộc đấu khẩu của Hải Lý và Lý Nhược, cô cười hài lòng hả hê trong bụng.
Kiến Nhất gắp thịt đưa đến miệng đút Vu Yên Nhi, không bận tâm đến những ánh mắt kỳ thị pha ghen tỵ xung quanh. Trong mắt Kiến Nhất hiện tại chỉ có thể chú ý mỗi Vu Yên Nhi, chỉ cần cô vui vẻ thì những lời nói ra nói vào không quan trọng.
Thắng được Lý Nhược, Hải Lý hào hứng lấy điện thoại lắp vào gậy tự