Buổi sáng hôm sau Vu Yên Nhi nửa tỉnh nửa mơ đi xuống lầu, ngay ở phòng khách đã bắt gặp một chàng trai tầm ngoài hai mươi, vóc dáng cao ráo, dáng người vừa vặn với mái tóc màu nâu sáng, gương mặt mang nét đẹp lai giữa châu Âu và châu Á.
Chàng trai bất chợt xoay đầu nhìn thẳng vào Vu Yên Nhi mỉm cười lịch sự, khẽ gật đầu chào hỏi. Phong thái chàng trai đó nhã nhặn thanh tao, mang cảm giác rất giống Kiến Nhất.
Vu Yên Nhi nhìn chàng trai chằm chằm suy xét, mẹ Kiến cùng Kiến Nhật Nguyệt và Thanh Mai đang vui vẻ ra mặt, có thể anh ta là người được mai mối cho Kiến Nhật Nguyệt cũng không chừng.
"Nhìn gì đó?"
Vu Yên Nhi đang đứng thẫn thờ trên bậc thang thứ hai gần cuối của cầu thang, Kiến Nhất đột ngột xuất hiện trước mặt Vu Yên Nhi, cô mỉm cười ngọt ngào quay lại bộ dạng ngái ngủ nhào đến ôm cổ anh.
Tay Kiến Nhất vòng qua ôm thắt lưng Vu Yên Nhi nhấc cô xuống đất. Không rõ vô tình hay cố ý, ngón tay anh sờ sờ vào eo Vu Yên Nhi khiến cô bị nhột mà vặn vẹo người vừa cười vừa khóc đòi anh buông ra.
Nghe tiếng cười nói, những cặp mắt ngồi ở phòng khách nhìn qua Kiến Nhất và Vu Yên Nhi đang đùa giỡn ở phía chân cầu thang. Kiến Nhật Nguyệt bĩu môi, biểu cảm như thừa đoán được Kiến Nhất và Vu Yên Nhi sẽ không kéo dài tình trạng giận hờn cãi nhau lâu.
Ăn sáng xong, khi Vu Yên Nhi và Kiến Nhất trở lại phòng khách, chàng trai kia vẫn còn ở đó.
Mẹ Kiến kéo Vu Yên Nhi ngồi với bà, Kiến Nhật Nguyệt giới thiệu chàng trai kia với Vu Yên Nhi: "Đây là Jork, từng là bạn đại học của bọn chị, cũng là bạn trai của Thanh Mai"
"Ồ" Vu Yên Nhi gật gù, bạn trai của Thanh Mai để cô ta về đây, mối quan hệ của bọn họ không đơn giản là bạn trai, bạn gái. Có ai thật sự yêu nhau, cách xa bạn trai nửa vòng trái đất lại không hề tỏ ra nhớ nhung, ngược lại còn tìm cách tiếp cận người con trai khác. Còn bạn trai Thanh Mai, vẻ ngoài có vẻ chững chạc nghiêm túc, ánh mắt nhìn Vu Yên Nhi lại mang sự đùa cợt thiếu đứng đắn.
"Jork, anh nhớ giữ bạn gái thật kỹ nhé, trông hai người "xứng đôi" lắm đấy" Vu Yên Nhi mỉa mai, trên môi giữ nụ cười thân thiện đầy châm biếm.
Jork bật cười, đưa tay che miệng, cử chỉ chuẩn mực: "Cô bé này thật đáng yêu"
"Hy vọng anh sẽ không hối hận vì câu nói ngày hôm nay" Kiến Nhất ngồi ở ghế, vắt chéo chân bình thản nhắc khéo.
Trên mặt Vu Yên Nhi có vết bầm mờ mờ, mẹ Kiến sờ lên, lo lắng hỏi: "Nhi Nhi, mặt con sao vậy?"
Vu Yên Nhi giật mình, chạm lên gò má, bày ra bộ mặt mếu máo đáng thương: "Kiến Nhất đánh con"
Mẹ Kiến cười hiểu ý đùa của Vu Yên Nhi nhưng Kiến Nhật Nguyệt lại bức xúc lên tiếng nói thêm vào: "Đánh thêm chục cái cũng không đủ"
Vu Yên Nhi bày ra vẻ mặt chê bai Kiến Nhật Nguyệt, hất mặt khiêu khích.
Sau khi nói đủ thứ chuyện về Kiến Nhật Nguyệt, Thanh