Trong xe tuy khoảng cách rất gần, nhưng lại giống như hai người ngồi giống nhau ở một vòng trái đất vậy rất lâu cuối cùng Trần Hạo cũng không chịu nổi không khí này mà mở lời trước:
-Sao em lại mua mấy kiểu đồ hở hang thế này?
-Vì đẹp
Nghe ngữ điệu, nhìn thái độ thì biển Hàn Hàn vẫn đang rất giận anh, không hề muốn nói chuyện với anh Trần Hạo khẽ thở dài cô gái này nhất định làm anh đien đầu như vaiy mới được sao, anh không thể nóng nảy với cô chỉ dịu giọng dỗ dành
-Anh xin lỗi. Đừng giận anh nữa được không? Em muốn anh làm gì em sẽ làm, chỉ cần em đừng giận anh nữa
Bên phía ghế lái phụ vẫn chưa có tiếng trả lời, Trần Hạo anh chưa bao giờ thấy dỗ dành con gái lại khó đến vậy, không khí cứ im lặng như vậy rất không thoải mái anh tiện tay ấn nút trên màn hình xe chẳng biết vô tình hay cố ý trên xe lại là bản tin “Lục Lam Anh, Đại tiểu thư Lục gia lộ ảnh nóng”, “Đại tiểu thư Lục gia qua đích thị là gái làm tiền”....không chỉ mang tiêu đề như vậy còn là những hình ảnh mà Lục Lam Anh quấn quýt, ân âi không chỉ một mà cả vài người đàn ông, hơn nữa những người đàn ông đó được che đi một cách rất khéo léo. Trần Hạo giật mình hoảng hốt, lập tức nhanh tay tắt đi, chỉ thấy biểu cảm trên mặt Hàn Hàn lúc này hơi khó đoán
-Là anh làm đúng không?
-Anh và Trương Ngạn
Vừa kịp trả lời, thì điện thoại Trần Hạo reo là Trương Ngạn:
-Thế nào? Thấy tin tức chưa?
-Thấy rồi. Nhưng không đúng lúc lắm đâu!
Đầu dây bên kia truyền tới tiếng cười, chỉ cần nghe câu trả lời đó anh liền biết lúc này Trần Hạo và Hàn Hàn đang ở cạnh nhau:
-Anh có đang ở cạnh Hàn Hàn không? Vợ tôi lo lắng không liên lạc được với Hàn Hàn
-Có ở đây muốn nói chuyên một chút không?
Trần Hạo dúi điện thoại vào tay Hàn Hàn, cô vừa để lên tai liền nghe đầu dây bên kia giọng nói vội vã, gấp gáp vô cùng:
-Hàn Hàn, cậu sao vậy? Nửa tháng nay mất tích đi đâu?
-À không có. Mình bị hỏng điện thoại
-Hỏng thế nào? Tại sao không mua lại chiếc mới? Làm mình lo muốn chết, à này tối ra ngoài ăn tối không? Nhà mình mời cậu cùng với Trần Hạo nhà cậu nữa hihii
Hàn Hàn nghe đến câu “Trần Hạo nhà cậu” có chút lúng túng, vô thức liếc mắt nhìn Trần Hạo rồi vội vàng từ chối:
-Ừm một mình mình không được ăn sao? Trần Hạo anh ấy có lẽ là sẽ bận...
-Anh không bận!
Còn chưa để cô kịp nói hết câu, anh đã lập tức phủ nhận giống như cầm một xô nước đá tạt thẳng vào mặt cô vậy. Cuối cùng Hàn Hàn vẫn phải đồng ý cuộc hẹn một cách không mấy đồng tình.
Trần Hạo nhìn Hàn Hàn, có vẻ như cô đã nguôi giận rồi. Cơ hội cũng đến rồi hay nhân lúc này tỏ tình với cô ấy?
-Ừm Hàn Hàn!
-Có chuyện gì?
-Anh có chuyện này, không biết nên nói với em không!
-Ừ, thế thì đừng nói!
Lập tức một đàn quạ đen bay qua đầu Trần Hạo, con gái tức giận đều nói chuyện như vậy sao? Hay chỉ có cô gái này mới nghĩ được ra mấy câu trả lời kiểu có thể cắt đứt cảm xúc người khác như vậy? Trần Hạo cuối cùng cũng không thể mở lời, lại tập trung suy nghĩ câu từ dù sao cũng là lần đầu tỏ tình, nên câu lệ lãng mạn một chút, dù anh vốn không phải người biết ăn nói, nếu bây giờ cứ hỏi thẳng thắn “em làm bạn gái anh được không” thì cô ấy có chấp nhận không nhỉ? Suy nghĩ mênh mang một lúc mà đã lái xe về tới nhà, Hàn Hàn nhanh chân bước xuống xe Trần Hạo cũng vội vàng bước theo nếu để cô ấy vào phòng đóng cửa là chắc chắn sẽ hết cơ hội. Không ngoài dự đoán của anh, Hàn Hàn vừa chào mẹ anh đã một mạch đi về phòng đóng cửa, nhưng cô chân ngắn bước nhỏ làm sao có thể nhanh bằng anh, vừa định đóng cửa phòng thì một bàn tay lớn chặn lại, anh nhanh nhẹn xoay người vòng phòng cô, rồi