Và sáng hôm sau,
- Hả? Ôi trời đất ơi! Vỹ Kỳ, Đường Thy, Vũ Trương, A Linh nữa. Hôm qua các cậu không ngủ hả? Sao như Panda(gấu trúc) vậy?
Vì hôm qua, không ai ngủ nên mắt bị thâm quầng. Vũ Trương nói:
- Tại hôm qua có một con quỷ nó không cho tụi tui ngủ, giờ buồn ngủ quá nè!
Bích Kiều đi từ cửa vào ũ rủ nói:
- Con quỷ đó là ai vậy? Nó làm cho các cậu không ngủ được à! Con quỷ đó dám không cho Vỹ Kỳ của ta ngủ, muốn chết nhỉ?
Cô vừa nói vừa đi vào bàn của mình, còn Vũ Trương nghe vậy như tức đến chết, con quỷ mà Vũ Trương nói là Bích Kiều chứ ai! Cậu liền nói nhỏ với Vỹ Kỳ:
- Vỹ Kỳ, cậu làm gì đi! Nó gây phiền cho cậu và nhà cậu rồi đó!
Vũ Trương không nói Vỹ Kỳ cũng biết, cậu ghét đến đồn công an nhất, nhưng hôm qua lại đến đó vì một lí do ngớ ngẩn, làm sao mà cậu ấy không tức giận được! Sau đó Vỹ Kỳ đem bộ mặt đầy sát khí của mình tới bàn của Bích Kiều. Cậu nói:
- Học xong rồi vào nhà tồi đó nói chuyện. Có đầy đủ bốn nhà Trịnh, Bích, Triều, Từ đấy!
Cậu nói sát khí làm cho ai cũng hoang mang. Vũ Trương khó hiểu nói với Vỹ Kỳ:
- Này, vụ việc chưa xong hả?
Vỹ Kỳ cười lên:
- Nhà tớ đến phường, bộ dễ à?
Reng reng...
Tiếng chuông trường reo lên kết thúc buổi học, và cũng chính giờ phút này bốn họ gia đình gặp mặt nhau rất căn thẳng tại nhà của Vỹ Kỳ.
Rầm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ông Trịnh đập tay một cái thật mạnh làm cho ai cũng hết hồn. Ông nói:
- Một gia đình danh tiếng, nhưng hôm qua lại lên phường. Mất mặt quá!
Sau đó bà Trịnh nói:
- Tiểu