"Ừ... Sao đến bây giờ em mới gọi lại? Lúc ấy em đang ngủ à?"
"Vâng." Cảnh Hảo Hảo đáp lời, lại cảm thấy cổ họng nghèn nghẹn, vô cùng khó chịu. Cô yên lặng hồi lâu mới nói: "Em buồn ngủ quá, về đến nhà vừa nằm xuống giường đã ngủ quên ngay, vừa thức dậy thì thấy cuộc gọi nhỡ của anh nên mới gọi lại. Lát nữa em sẽ đi tắm."
"Hảo Hảo, em đúng là nhóc mèo lười, chưa tắm đã leo lên giường rồi. Mấy hôm nữa dọn về ở chung, có khi anh sẽ chê em ở dơ đó!" Tiếng cười vui vẻ của Thẩm Lương Niên truyền đến từ đầu bên kia điện thoại.
Nếu là trước kia, cô sẽ đỏ mặt ngượng ngùng, sẽ hồn nhiên mắng Thẩm Lương Niên không đứng đắn. Thế nhưng lúc này đây, chính bản thân cô cũng không biết mình có thể thoát khỏi tay Lương Thần hay không, do đó, cô không cách nào bày ra dáng vẻ tự nhiên ngây thơ như thiếu nữ ấy nữa. Thậm chí, sâu tận đáy lòng, cô đã xót xa thầm nghĩ, sau Thẩm Lương Niên, có lẽ sẽ không còn ai có thể cưng chiều cô như anh, trêu cô tức giận rồi vẫn có thể dỗ cô vui vẻ trở lại như anh nữa.
Cảnh Hảo Hảo muốn khóc thật to với người bên kia điện thoại, muốn nói cho anh biết mình sắp bị bạn tốt kiêm đối tác làm ăn của anh cướp đi rồi nhưng cô mãi không thể nói nên lời.
Cô nói ra rồi thì sao chứ?
Sao Thẩm Lương Niên có thể đấu lại Lương Thần?
Cũng như Lương Thần đã nói, có lẽ anh ta sẽ chèn ép Thẩm Lương Niên đến chết dần chết mòn mới thôi.
Cảnh Hảo Hảo nuốt nước miếng, cố gắng đè nén nỗi đắng cay đang ứ nghẹn trong cổ họng, khẽ khàng nói với đầu đây bên kia: "Lương Niên, không đùa với anh nữa. Anh đừng chơi trễ quá, về sớm một chút để còn nghỉ ngơi, thức khuya không tốt cho sức khỏe đâu. Anh cũng nên hạn chế hút thuốc, rượu chè xã giao lại đi."
"Anh biết rồi mà. Hảo Hảo à! Em còn chưa gả cho anh mà giờ đã thành bà quản gia luôn rồi đó."
Cảnh Hảo Hảo cầm điện thoại, nhìn ra cảnh đêm mờ mịt bên ngoài cửa sổ. Cô sợ rằng nếu mình còn nói tiếp nữa thì sẽ khóc thành tiếng mất, bèn vội vàng thủ thỉ: "Lương Niên, em cúp máy đây. Anh ngủ ngon nhé!"
"Ngủ ngon!"
***
Cảnh Hảo Hảo cúp điện thoại xong cũng không vội đi tắm ngay. Cô đứng nhìn ra ban công hồi lâu
rồi xoay người cầm túi xách, xuống hầm lấy xe, chạy thẳng đến bệnh viện gần đó.
Bệnh viện vào buổi tối rất ít người, Cảnh Hảo Hảo đăng kí khám phụ khoa gấp, không cần xếp hàng đã có thể vào khám ngay.
Cảnh Hảo Hảo vừa vào phòng khám, không đợi bác sĩ hỏi han về tình trạng sức khỏe đã nói thẳng: "Tôi bị trễ kinh nguyệt hơn một tháng rồi nhưng không phải do mang thai. Tôi nghĩ là do mất cân bằng nội tiết tố dẫn đến thời gian hành kinh bị rối loạn. Có thể kê đơn thuốc bổ sung Progesterone* cho tôi không?"
(*) Progesterone: tên một loại hormone/thuốc bổ sung hormone đươc sử dụng nhằm điều trị triệu chứng kinh nguyệt không đều do rối loạn rụng trứng hoặc không rụng trứng.
"Cô đã từng uống thuốc này bao giờ chưa?"
"Đã từng uống rồi."
Bác sĩ không hỏi nữa trực tiếp viết đơn thuốc vào sổ khám bệnh. Cảnh Hảo Hảo nói "cám ơn" rồi cầm đơn xuống lầu mua thuốc.
Progesterone là một loại thuốc bổ sung hormone mà cô vô tình biết được trong một lần đi quay phim ngoại cảnh vào hai năm trước. Khi ấy, có thể do không hợp khí hậu, cô bị trễ kinh nguyệt hơn hai tháng, đành phải bỏ thời gian đến bệnh viện để kiểm tra. Bác sĩ đã kê đơn loại thuốc này cho cô, cô uống đến ngày thứ ba thì có kinh nguyệt trở lại
Cô vẫn luôn ghi nhớ loại thuốc ấy trong đầu. Sau này, khi lên mạng tìm hiểu, cô mới biết đây là một loại thuốc kê đơn*, có thể đẩy nhanh chu kỳ hành kinh của phụ nữ. Đã nhiều năm trôi qua, không ngờ loại thuốc này lại có thể giúp cô vào thời khắc then chốt này.
(*) Thuốc kê đơn: là thuốc khi cấp phát, bán lẻ và sử dụng phải có đơn thuốc. Nếu sử dụng không theo đúng chỉ định của bác sĩ kê đơn có thể nguy hiểm tới tính mạng, sức khỏe.
Cô không thể lên giường với Lương Thần. Chỉ còn bốn ngày nữa là đến sinh nhật của cô.... nhưng kinh nguyệt của cô thì tận mười ngày nữa mới đến. Đây là cách duy nhất mà cô có thể nghĩ đến, uống thuốc bổ sung Progesterone thúc đẩy kinh nguyệt đến sớm để tạm thời bảo vệ chính mình trong đêm sinh nhật sắp tới...