- Làm gì mà gọi anh dậy sớm thế....tôi vơ lấy cái đồng hồ báo thức xem....mới có 6h rưỡi mà....
- Dậy đi anh đi mua với em cái này.....em vẫn tiếp tục nhảy trên giường tôi.
- Mua cái gì, mua cái hồ hôm qua hả, anh không đi đâu....tôi vẫn cố ngủ.
- Không, dậy đi, đi mua sách vở với em.....
- Ừ được rồi cho anh ngủ 5 phút nữa.....nhưng tôi nghĩ lại bật dây chạy ra tủ lấy cái gương xem cái mặt tôi có bị con nhỏ này có vẽ bậy lên mặt với người tôi không. May qua con nhỏ này không vẽ bậy lên mặt mình, rồi tôi cũng dậy luôn không ngủ nữa chứ không con nhỏ này lại chơi mình. Ăn sáng xong tôi chở em ra nhà sách. Sau một hồi tôi bê một chồng sách còn em thì đi lựa. Tôi lẽo đẽo theo em, khổ gì mà khổ, sau một tiếng rưỡi khổ sở thì tôi cũng được tha. Về đến nhà em bắt tôi bê sách vở vào cất lên phòng hộ em còn em đi tắm, đi lên phòng em tôi để đống sách vở lên bàn cho em. Tôi thấy một quyển sổ màu hồng, tôi là người Việt Nam mà sự tò mò nó đã ở trong máu tôi. Mở quyển sổ ra xem thì đó là nhật ký của em, tôi bắt đầu đọc em viết rất nhiều về gia đình em, bố mẹ em, bạn em, và cả tôi nữa. Có một trang mà tôi để ý nhất.
" Ngày Tháng Năm
Hôm nay bố mẹ lại cãi nhau, sao bố mẹ cứ suốt ngày như thế nhỉ. Chảng có ai quan tâm đến mình ngoài anh, anh đã dõ dành mình ình kẹo chắc mình...." chưa kịp đọc hết mấy câu cuối thì em đi vào. Em thấy tôi cầm cuốn nhật ký của em em chạy đến và dựt lại tình cờ có hai tấm ảnh rớt ra. Tôi cầm lên xem thì đó là ảnh của tôi một tấm nude hồi nhỏ còn một tấm mới chụp hồi tết.
- Sao em lại có ảnh của anh.....???tôi hỏi em.
- Kệ em.......em dựt lấy tấm ảnh rồi quay lưng chạy. Hình như là em khóc, tôi đứng đấy một lúc định thần lại rồi đi tìm em. Tôi thấy em đang ôm con milu, cuốn nhật ký thì em bỏ bên cạnh. Chắc con milu biết em khóc nên nó nằm yên thình thoảng còn liếm mặt em nữa. Tôi tiến lại gần em bế con milu đặt ra chỗ khác, rồi tôi ôm em vào lòng.
- Nga anh xin lỗi anh không cố ý.....
- Anh quá đáng lắm.....em khóc to rồi đấm bịch bịch vào ngực tôi.
- Anh xin lỗi anh không cố ý, nè em ăn kẹo đi rồi hết khóc nhé....cách này lúc nào cũng hiệu quả. Em cầm lấy cây kẹo rồi cũng nín. Tôi với em vẫn ngồi đấy hai đứa ngồi ôm nhau ngồi gần cái chuồng chó. Còn con milu thì cứ ngồi nhì chùng tôi rồi lè lưỡi thở. Điện thoại tôi kêu.
-