Hứa Chính lo lắng Mộ Tần tức giận chuyện mình và cô gặp nhau, sợ anh sẽ làm hại đến Hi Văn.
Hứa Chính liên tục gọi điện với cô, cố gắng liên lạc đợi cô báo mình bình an.
Nhưng mà Dương Hi Văn không nghe máy.
Còn cô, nhận được điện thoại từ Hứa Chính.
Đúng là theo lời của Mộ Tần nói anh em nhà họ Hứa đang muốn lợi dụng cô, nhưng theo cô thấy Hứa Chính không hề có ý đó.
Cơ mà Mộ Tần đã nhắc nhở, cô không nên vì bản thân rồi làm liên lụy đến anh.
Cuối cùng Hi Văn không bắt máy, để ngày ngày Hứa Chính cứ gọi đến, chẳng có dấu hiệu rằng anh muốn bỏ cuộc.
Chuyện xảy ra rất nhanh, thời gian cũng thấp thoáng trôi qua.
Mới đó đã được hai tháng rồi, Hi Văn sau chuyện đấy cô cũng không ra ngoài nhiều, chỉ ở nhà tập trung việc học của mình.
Cô đã làm Mộ Tần thất vọng, cô không muốn chuyện đó xảy ra lần hai.
Cô ngẩng đầu nhìn đồng hồ, mắt có chút hơi mỏi nên dừng bút lại, ngã lưng ra sau.
Mộ Tần biết cô vì chuyện hôm đó mà không muốn ra ngoài nữa, anh cũng không biết nên làm sao.
Người muốn cô tránh xa Hứa Chính cũng là anh, nhưng mà thấy cô lại quanh quẩn trong căn phòng bốn bức tường này rồi hết ngày anh có hơi...
Mộ Tần đi đến, anh đặt tay lên vai cô." Đừng cố quá, chú ý sức khỏe một chút ".
“ Tôi biết mà ” Cô mỉm cười nói rồi đưa mắt nhìn cửa sổ.
Màn đêm yên tĩnh, anh và cô không ai nói gì thêm, cứ thế trôi qua một ngày nữa.
Hứa Chính bên đây thì ăn không ngon ngủ không yên suốt thời gian qua, trong đầu anh cứ nghĩ đến Dương Hi Văn.
Anh chỉ muốn mình có thể gặp cô, nói hết mọi chuyện rồi xin lỗi, một lần thôi cũng được.
Hứa Chính lại trằn trọc không ngủ được, anh xuống giường đi xuống nhà vào bếp lấy nước uống.
Lúc này mẹ anh cũng đi xuống, Hứa phu nhân thấy anh chưa ngủ liền lo lắng hỏi:" Con lại mất ngủ sao?”.
Anh gật đầu rồi uống hết chai nước trên tay.
Hứa phu nhân thở dài, dạo gần đây con trai bà ăn cũng không ăn, ngủ cũng không ngủ, mấy lần bà thức đợi xem chừng nào Hứa Chính đi ngủ thì thằng bé này lại thức tới sáng.
Cứ thế này sức khỏe sẽ ảnh hưởng xấu rất nhiều.
“ Con không sao đâu, mẹ đừng lo " Hứa Chính nói cho mẹ mình an tâm.
Bà rất thương anh, đối với ba và người ngoài họ chỉ luôn nhìn chiến thắng mà Hứa Thành đem lại, chỉ biết đưa mắt chú ý đến anh trai chứ không hề để ý đến anh.
Nhưng riêng mẹ, mẹ luôn dành hết tình yêu thương của mình cho Hứa Chính.
Hứa phu nhân đi đến xoa đầu anh, tuy con đã lớn nhưng bà vẫn hay làm chuyện này.
“ Con đó, chẳng bao giờ làm mẹ an tâm được mà".
Ngược lại với Hứa Chính, Hứa Thành ngày đêm tìm trăm phương ngàn kế muốn tìm Dương Hi Văn.
Hứa Chính may mắn gặp được cô ta, tại sao anh lại không thể chứ.
Hứa Thành nhìn tấm hình trên bàn, anh siết chặt nó, trong lòng luôn giữ một ngọn lửa thù hận lớn với Mộ Tần.
Ở trước mặt thiên hạ, anh và Mộ Tần chỉ là đối thủ của nhau trên thương trường luôn ra sức cạnh tranh.
Nhưng sâu bên trong Hứa Thành chỉ muốn giết ch/ết Mộ Tần.
“ Bằng mọi cách tôi sẽ hủy hoại nữ nhân của Mộ tiên sinh đây".
Sáng hôm sau.
Dương Hi Văn hôm nay chủ động ra ngoài.
Gần đây Mộ Tần bận nhiều công việc, cô thấy thế liền muốn nấu cho anh một bữa cơm thật ngon coi như là tiếp sức cho anh.
Để đảm bảo an toàn anh đã cho vệ sĩ đi cạnh cô, cô đẩy xe đi trước còn hai người anh phái đến đi theo phía sau.
Cô cũng có chút để tâm đến họ nhưng rồi lại thôi, dù sao cũng là anh muốn tốt cho cô thôi, để tránh gây phiền phức tốt hơn cô nên làm theo vậy.
Hi Văn cứ đẩy xe đi dạo một vòng trong siêu thị.
Hứa Thành không biết đâu ra trên trời rơi xuống lượn trước mặt cô, cô đã để ý đến anh ta.
Mộ Tần đã cho cô xem ảnh Hứa Thành để đề phòng, cô biết sắp có một vở kịch chuẩn bị được diễn ra đây.
Hứa Thành nhìn thấy Dương Hi Văn liền đi theo, đúng là ông trời đã nghe tiếng lòng của anh.
Đặc