Khi Lục Thiên Ngạn nói những lời này, bên dưới hắn vẫn không thể ngừng cuồng dã thúc vào bên trong cô, hông hắn lắc mạnh, nhấp những cú th úc mạnh giống như hổ đói mà vờn vập con mồi, thân thể Nhược Hi như bị cắn xé ra làm hàng ngàn mảnh.
Nếu như hắn thật sự thương xót cho cô, đã không đè cô ra cùng làm loại chuyện này rồi.
- Xin anh...tôi không chịu nổi...
- Em xin tôi? Em xin tôi cái gì chứ? Tôi còn đang xin em đứa con đây này.
Hai bầu ng ực cô đầy những vết hôn tím giật nảy liên tục theo từng nhịp điệu của hắn, Nhược Hi cảm thấy như mình sắp phát điên mất, bên dưới thật sự không chịu nổi sự công kích của gậy lớn, cứ liên tục nhấp vào lui ra, cơn nóng đốt cháy như muốn nổ tung, đôi môi đỏ mọng cắn chặt lấy môi dưới đến bật máu cũng không che được âm thanh kiều diễm phát ra từ khóe môi, ngắm nhìn cô từ trên cao, nhìn thấy cô khổ sở như vậy, hắn quả thật có chút đau lòng, nếu như cô thuận theo hắn thì hắn đã nhẹ nhàng hơn với cô rồi, là cô chọc điên hắn, chuyện này tất cả đều là do cô chủ động khiến hắn mà thành, cảm giác thèm muốn ùa tới, hắn cúi người xuống, hôn lên đôi môi ngọt như mật, tách ra cái miệng nhỏ, bắt đầu quấn lấy đầu lưỡi mềm mại, trơn tuột, cả hai bắt đầu trao đổi hơi thở với nhau, hơi thở nóng bỏng đầy mùi h0an ái, giống như muốn hút sạch toàn bộ ngọt ngào của cô.
Một tay hắn nhấc bỗng cô lên, tựa vào người hắn, dùng bàn tay to lớn nắn b óp khuôn ngực mềm mại, ra sức mà nhào nặn, một bên bầu ng ực lại bị hắn dùng miệng chơi đùa.
Phía dưới bị hắn nắm chặt bắp đùi, khẽ tách ra ngông cuồng tàn bạo lui ra đâm vào, tiếng lạch ba lạch bạch cùng với tiếng khóc nấc nghẹn của thiếu nữ tạo nên một đêm đen với đầy đủ những ấm thanh trầm mặc.
- Không...đủ rồi mà...anh chậm lại...
- Đủ đâu mà đủ chứ, tôi vẫn còn chưa ra, em vội cái gì, chúng ta vẫn còn một đêm rất dài đang chờ đợi.
Gậy to trơn tru hằn lên những đường gân xanh tím, theo từng đợt thúc cuồng dã bên dưới của người đàn ông mà biến hóa xanh tím, nhớp nháp, hằn lên những sợi gân dày cộm.
Cô ôm lấy bả vai hắn, nhìn thấy thân thể cô ướt đẫm, hắn khoái chí nở ra một nụ cười âm hiểm.
Quả nhiên là chỉ có cơ thể này mới hợp với hăn khiến hắn muốn phun trào hết d*c vọng trong người.
- Bé cưng, em có thấy thích khi tôi làm như vậy với em hay không?
Nhược Hi liên tục lắc đầu, mái tóc ướt xõa mồ hôi, đầu óc không còn nghĩ ngợi được chuyện gì nữa.
Hắn đây chính là muốn chơi chết cô mà.
- Ai cho em trong lúc này lại phân tâm chứ? Tôi đang rất chú tâm, rất nổ lực muốn giúp em sinh con kia mà.
Em nên tự hào chứ.
- Không, tôi không muốn...anh tha cho tôi đi!
- Tha cho em ư? Không bao giờ, trừ khi em sinh con cho tôi, nếu không cả đời này em cũng đừng hòng thoát khỏi tay tôi.
Cho dù là ở cùng trời cuối đất, tôi cũng sẽ mang em về mà đâm sâu bên trong em...
- Ứm...nhưng tôi đau quá...
Nhược Hi khóc nấc, thân thể cô bị người đàn ông kia chế trụ, trong tư thế một chân vắt lên vai hắn, bên