" Con bé đâu !"
" Con xin lỗi !"
Giai Giai nhìn thấy sợi dây chuyền quen thuộc đó thì lên tiếng.
" Đây không phải là dây chuyền của Nguyệt Nguyệt sao? Sao cậu lại có. "
" Đây đúng là dây chuyền của chị ấy và chị ấy chính là chị ruột của tôi. "
" Ba mẹ thực sự muốn gặp con bé !"
" Chị ấy giờ không rõ tung tích !"
" Chuyện gì xảy ra với con bé rồi !"
Khải Triệt im lặng một hồi rồi cuối cùng kể toàn bộ cậu chuyện xảy ra trong khoảng thời gian vừa rồi. Cậu đã đưa những tấm ảnh chụp cô cho ba mẹ cậu xem. Mẹ cậu bật khóc trong lòng ba cậu.
Giai Giai dường như đã hiểu ra mọi chuyện thật không ngờ người bạn tâm giao của Giai Giai lại là thiên kim tiểu thư nhà giàu như này. Nhưng Cô đã kể cho Giai Giai là cô từ nhỏ sống ở côi nhi viện mà hơn nữa cô là bị bỏ lại đấy mà.
" Nguyệt Nguyệt cậu ấy là con của hai bác !"
" Đúng rồi !"
" Nếu thế tại sao ngay từ đầu lại bỏ cậu ấy ở côi nhi viện. Tại sao lại không cho cậu ấy một gia đình hoàn chỉnh. Cậu ấy đã từng ước là được ba mẹ mình yêu thương và được cảm nhận tình yêu gia đình là như thế nào. "
" Cậu ấy thực sự...... híc ... hic.!" Giai Giai lại bật khóc rồi thiếp đi lúc nào không hay. Cậu nhẹ nhàng bế cô đưa lên lầu cho cô nghỉ ngơi.
______________(´∩。• ᵕ •。∩`) ______________
Ở một nơi xa xôi nào đó trên chiếc giường bệnh một cô gái khuôn mặt nhợt nhạt thiếu sức sống khiến cho người nào nhìn vào đều thấy thương cảm.
người đó không ai khác chính là Lâm Nguyệt. Đã vài ngày hôn mê sâu mà cô chưa tỉnh rồi. Khi đó sau khi cô nhảy xuống biển thì đã được một người thợ lặn cứu lên.Lúc lên bờ sau khi ý thức được phần nào thì bụng cô đau và sinh ra một bé trai. Đây là cô mang song thai mà cô còn không biết. Nhưng