Lý Tiện cũng biết về chuyện tình giữa Diệp Dung và Lục An Tầm.
Sau này Lục An Tầm hối hận muốn quay lại với Diệp Dung, Lý Tiện cũng đã từng nghe Diệp Dung nói qua với cô.
Trong vòng đệ tứ ái, Diệp Dung và Lục An Tầm có thể ở bên nhau nhiều năm như vậy đã xem như là hiếm thấy.
Nghĩ đến những năm tháng khó khăn của Diệp Dung, Lý Tiện muốn thuyết phục Diệp Dung gỡ bỏ thù hận, chấp nhận Lục An Tầm một lần nữa.
Nhưng mà, ngay sau khi Lý Tiện vừa nói ra, đã bị Diệp Dung phản đối.
Dù là đàn ông hay phụ nữ, nếu đã ngoại tình thì không thể tha thứ được.
Tuy rằng lúc ấy Diệp Dung đã vì Lục An Tầm mà trả giá rất nhiều, nhưng đồng thời cũng nhận được không ít.
Hơn nữa cô cũng có những nguyên tắc của riêng mình, không phải tất cả các loại rác rưởi đều không thể vứt bỏ.
Trong những năm qua mặc dù Diệp Dung đã thỉnh thoảng hẹn gặp vài người, nhưng cô chưa bao giờ tìm được người phù hợp.
Lý Tiện không biết Diệp Dung trước kia có phải đã rất đau lòng vì Lục An Tầm hay không, vì vậy mỗi khi tụ tập cùng nhau, Lý Tiện không thể không quan tâm đến cô nhiều hơn.
"Không đâu." Diệp Dung uống cạn một ngụm bia, chất lỏng lạnh lẽo chảy xuống cổ họng vào dạ dày kích thích đầu óc khiến cô không khỏi sửng sốt.
"Có rất nhiều tiểu thụ đáng yêu trong vòng, tôi không cần thiết phải lãng phí thời gian của mình vì một người."
Nghe vậy, Loạn Ly ở bên cạnh không nhịn được chậc một tiếng, đồng thời trợn mắt nhìn cô.
Vì lời cảnh cáo trước kia của Diệp Dung, Loạn Ly không dám nói lung tung.
Nhưng mà, Lý Tiện rất hiểu hai người này, ngay lập tức nhìn thấy nét kì quái từ trong ánh mắt của Loạn Ly.
"Hả? Đã xảy ra chuyện gì mà tôi không biết? Mau thành thật khai báo cho tôi, nếu không đừng trách tôi không khách sáo."
"Đâu có chuyện gì đâu, chỉ là có người nào đó cùng một cậu em đẹp trai nên duyên phận a~, chậc chậc chậc....."
Diệp Dung không thèm để ý tới Loạn Ly, nhìn Lý Tiện giải thích nói: "Đừng nghe cô ấy nói bậy, ngoài vòng có một cậu nhóc vừa mới tốt nghiệp, chỉ là thực tập sinh trong công ty chúng tôi mà thôi."
Diệp Dung không bao giờ thích nói dối, Lý Tiện sau khi nghe cô giải thích cũng đã bỏ cuộc.
Ngồi trên tàu điện ngầm về nhà, Viên Minh Lãng nhớ lại cuộc trò chuyện giữa Diệp Dung và một người phụ nữ khác trong nhà ăn vừa rồi, cậu luôn cảm thấy có gì đó hơi kỳ quái.
Đặc biệt là cặp đôi ấy, thoạt nhìn thì có vẻ không có vấn đề gì, nhưng bầu không khí giữa hai người luôn có chút khác biệt so với những cặp đôi bình thường.
Còn có từ tiểu thụ mà người phụ nữ kia đã nhắc đến nhiều lần.....
Mặc dù Viên Minh Lãng thường vừa đi học vừa tìm việc làm thêm.
Nhưng cậu cũng không phải không biết gì về những thứ phổ biến trên Internet.
Giống như từ tiểu thụ này, giống như trong thể loại tình yêu thuần khiết, một trong hai nhân vật nam chính sẽ được gọi là thụ.
Chỉ là cậu và Diệp Dung là một nam một nữ, cho dù là quan hệ tình cảm thì cũng nên nói là bạn trai của Diệp Dung, vậy sao có thể gọi là tiểu thụ chứ.....
Mang theo đầy bụng nghi vấn, Viên Minh Lãng đã về tới ngôi nhà cho thuê.
Sau khi tắm xong, Viên Minh Lãng nằm trên giường lấy điện thoại di động ra.
Vốn định mở trình duyệt để tìm những vấn đề thời sự mà mình đang quan tâm, nhưng khi nhớ đến hình ảnh vừa rồi, ngón tay ma xui quỷ khiến vô tình bấm vào thanh tìm kiếm.
Nhưng mà, Viên Minh Lãng chưa kịp tìm kiếm thì một cuộc điện thoại đột ngột nhảy ra khiến cậu giật mình.
Viên Minh Lãng cẩn thận xem số điện thoại, phát hiện ra đó là cha mình đang gọi.
Do dự một lúc, cuối cùng cậu cũng nhấn nút trả lời.
"Này, Minh Lãng, con đã được nhận học bổng chưa? Mẹ con mấy ngày nay thắt lưng cột sống bị thoát vị đĩa đệm, nếu con nhận được học bổng có thể chuyển qua để cha đi khám bệnh cho mẹ con được không?"
Viên Minh Lãng từ nhỏ đã rất xuất sắc cả về tính cách lẫn học tập, chưa bao giờ mất học bổng năm nào kể từ khi vào đại học, luôn được nói là con nhà người ta.
Nhưng mà, một Viên Minh Lãng xuất sắc như vậy không thể chịu đựng được việc có cha mẹ là những người hay thiên vị em trai mình.
Vì gia cảnh của Viên Minh Lãng không tốt nên cha mẹ cậu đã đi làm từ khi cậu còn rất nhỏ và giao cậu cho ông bà ngoại trông nom.
Để tiết kiệm tiền, cha mẹ cậu hiếm khi về nhà, Viên Minh Lãng không mấy ấn tượng với họ.
Vì vậy, sau khi cha mẹ về quê phát triển, quan hệ giữa họ cũng không gần gũi, mà cha mẹ cũng càng yêu thích đứa con được chăm sóc từ nhỏ đến lớn là Viên Minh Khôn.
Khi còn nhỏ Viên Minh Lãng cũng từng cãi nhau với cha mẹ, nhưng cha mẹ luôn tìm ra rất nhiều lý do khiến cậu không nói nên lời.
Thật lâu sau, trong lòng Viên Minh Lãng cũng hiểu ra dù bản thân cố gắng đến đâu cũng không thể khiến cha mẹ yêu thương mình dù chỉ một chút.
Vì vậy, khi còn học trung học, Viên Minh Lãng hiếm khi về nhà.
Sau khi thi đậu vào Hoa Đại, Viên Minh Lãng vừa đi học vừa làm thêm.
Ngoại trừ tiền học phí học kỳ đầu tiên, bố mẹ không bao giờ cho cậu một xu nào nữa.
Sau khi ông bà qua đời, Viên Minh Lãng không bao giờ quay trở về.
Đến các dịp lễ tết cũng chỉ gửi một vài tin nhắn chúc phúc mà thôi.
Nhưng mà, cho đến năm ba đại học, thái độ của cha mẹ, những người đã từng thờ ơ với cậu lại đột nhiên thân thiện lên.
Viên Minh Lãng ngây thơ nghĩ rằng bố mẹ cậu muốn làm lành mối quan hệ giữa họ, nhưng sau nhiều cuộc điện thoại, mẹ Viên cuối cùng đã không thể kìm chế được há mồm muốn Viên Minh Lãng giao ra học bổng.
Khi đó, cảm xúc trong lòng Viên Minh Lãng lẫn lộn, nhưng sau một ngày suy nghĩ, cậu vẫn đưa cho mẹ Viên một ngàn tệ.
Dù Viên Minh Lãng rất ít về nhà nhưng cậu vẫn nắm rõ tình hình trong nhà.
Mặc kệ như thế nào, cũng không hỏi họ muốn học bổng để làm gì.
Viên Minh Lãng hiểu được điều này ngoài miệng không nói gì, nhưng cả trái tim đều trở nên lạnh lẽo.
Trong lúc chuyển tiền, còn nói với mẹ mình không có dư dả, còn phải chi tiêu ăn ở.
Khi mẹ Viên nghe những lời này của Viên Minh Lãng, một cơn tức giận lập tức dâng lên trong lòng bà.
Không biết là lo lắng điều gì, cũng không còn tỏ ra tức giận với Viên Minh Lãng như trước nữa, sau đó gọi điện thoại đến thì giọng điệu cũng lạnh lùng hơn rất nhiều.
"Mẹ con thế nào? Có nghiêm trọng không? Học bổng.....!Lúc trước con có chút không thoải mái nên đi bệnh viện tiêu một phần, cũng không