Em là thần dược của tôi [GB]
Tác giả: Ngốc Ngốc Ngốc Ngốc Ngốc
Phần 9
======
Khi Diệp Dung đến quán bar mà Nhạc Chi Sơ nói, đã gần mười giờ rưỡi tối.
Ngay khi cô bước vào cửa đã nhìn thấy Nhạc Chi Sơ ngồi ở quầy bar, người bên kia hiển nhiên đang đợi mình.
Nhìn thấy Diệp Dung xuất hiện ở cửa, ánh mắt Nhạc Chi Sô chợt sáng lên, đôi mắt cong lên ý cười, giống như một đôi nụ trăng non.
Nhất là khi nhìn thấy cậu nhóc trên xe không đi theo sau Diệp Dung, Nhạc Chi Sơ không khỏi nở nụ cười càng tươi hơn.
"Chị ơi, em ở bên này."
Nhạc Chi Sơ phớt lờ ánh nhìn của những người khác và hô về phía Diệp Dung.
Đồng thời giơ tay vẫy vẫy với cô.
Nhìn thấy Diệp Dung đi về phía mình, hắn vội vàng đứng dậy dời chỗ ngồi sang một bên, nhường một ghế trống cho Diệp Dung.
"Em tưởng chị sẽ tức giận mà không đến đấy?" Nhạc Chi Sơ búng tay với người pha chế, sau đó người phục vụ ở quầy đưa một ly rượu cho Diệp Dung.
"Vậy nếu tôi thật sự không đến thì sao?" Diệp Dung kéo ly rượu xuống trước mặt mình, đưa tay sờ lá bạc hà treo trên thành ly rượu, quay đầu cười nhìn Nhạc Chi Sơ.
Nhạc Chi Sơ nhìn Diệp Dung trên môi đang cười, biết cô không thực sự tức giận với hắn vì những gì đã xảy ra vừa rồi.
Vì vậy cười hì hì làm nũng nói: "Vậy thì em sẽ đợi chị, đợi hoài đợi mãi, cho đến khi chị đến mới thôi."
Mặc dù không thiếu người rất chân thành trong vòng kết nối của bọn họ, nhưng cũng hiếm khi thấy.
Đa số là vì sự kích thích khi theo đuổi, tìm kiếm những cảm xúc mới của con người.
Chờ sau khi làm xong, từng người liền mặt quần áo rời đi.
Nhất là những năm gần đây, người gia nhập vòng càng ngày càng trẻ, có một số chuyện cũng không hiểu.
Bất chợt nghe đến giới tính thứ tư, trong lòng không khỏi có chút gì đó mới lạ.
Vì vậy bắt đầu tìm kiếm nhóm hoặc bài đăng về giới tính thứ tư và theo dõi những người trong nhóm để tìm vợ hoặc chồng.
Những đám nhóc này rất may mắn, chỉ bị người đùa giỡn một chút mà thôi.
Nếu gặp phải những kẻ không kiêng kỵ, không biết mình sẽ bị lợi dụng bao nhiêu.
Diệp Dung tuy biết loại chuyện này thường xuyên xảy ra trong vòng, nếu tìm thấy sẽ thuyết phục vài câu.
Vào những lúc khác, cô không quản được những người khác như thế nào, chỉ là giữ cho mình điểm mấu chốt.
Rốt cuộc, lời nói tốt khó thuyết phục quỷ đáng chết, cô cũng lười xen vào việc của người khác.
Vẻ ngoài của Nhạc Chi Sơ phù hợp với thẩm mỹ của cô, nhưng nhìn thấy khuôn mặt trẻ con của hắn, Diệp Dung không nỡ xuống tay.
Đến một cuộc hẹn chỉ là để thư giãn, thuận tiện giết thời gian mà thôi.
Nhạc Chi Sơ nhìn biểu hiện của Diệp Dung, biết cô không tin những gì mình nói, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút ủy khuất.
Hắn nằm bò trên quầy bar, nhìn Diệp Dung bằng ánh mắt trông mong, bĩu môi tội nghiệp nói: "Chị gái có phải là không tin những gì em nói? Nhưng em bảo đảm đó hoàn toàn là sự thật."
Nhìn Nhạc Chi Sơ giống như một con cún lớn trước mặt, Diệp Dung liếc mắt nhìn hắn một cái, sau đó vươn tay xoa xoa mái tóc nhỏ rối bù.
"Được rồi, không cần phải ủy khuất như vậy.
Cậu có chân thành hay không cũng không quan trọng.
Tôi không thích tên nhóc miệng còn hôi sữa, cho nên không có hứng thú với cậu.
Hôm nay đã hứa sẽ ra ngoài uống rượu, chỉ là để trôi qua thời gian mà thôi.
Sau khi uống xong ly rượu này, chúng ta ai về nhà nấy."
Diệp Dung nói xong liền cầm ly lên uống một hơi cạn sạch, sau đó đứng dậy tính tiền.
Tuy nhiên, trước khi cô đứng dậy khỏi ghế, Nhạc Chi Sơ ở bên cạnh đã nắm lấy cánh tay của cô kéo lại.
"Ai, ai là tên nhóc miệng còn hôi sữa chứ?! Em đã 21 rồi đấy nhé?! Nếu chị không tin, em sẽ cho chị xem chứng minh thư."
Nói xong, Nhạc Chi Sơ cúi đầu xuống, lật túi ra lục lọi tìm kiếm, Diệp Dung không khỏi bật cười trong lòng.
"Được, được rồi.
Dù cậu có 30 tuổi, đối với tôi cũng không quan trọng.
Thời gian không còn sớm, tôi phải đi về."
Diệp Dung gạt tay Nhạc Chi Sơ ra, lại vươn tay vỗ vổ đầu hắn, dưới ánh mắt ai oán của đối phương, thanh toán tiền rồi bước ra khỏi quán bar.
Ngẩng đầu nhìn vầng trăng sáng trên cao, Diệp Dung không khỏi thở dài.
Quay đầu lại thấy Nhạc Chi Sơ cũng đã đi ra, Diệp Dung dưới cái nhìn chăm chú của hắn lấy đi động đánh một cuộc điện thoại.
Nhạc Chi Sơ lắp bắp đến bên cạnh Diệp Dung, ngẩng đầu nhìn sườn mặt của cô, trong lòng không khỏi có chút đau xót.
"Chị ơi, không thể cho em một cơ hội sao? Em rất nghe lời, sẽ không bao giờ làm chị tức giận."
Kể từ khi Nhạc Chi Sơ bắt đầu có giới tính và ý thức, cậu đã biết mình khác với những nam sinh khác.
Trong khi những người bạn của mình đang bàn luận về học sinh trong trường từ đầu đến chân, Nhạc Chi Sơ lại đối với vị giáo viên trẻ vừa đi ngang qua tim đập thình thịch.
Tưởng tượng đến cậu và giáo viên kia đang ôm nhau, sau đó...
Nhạc Chi Sơ luôn nghĩ điều đó là không bình thường đối với chính mình, thậm chí còn cho là mình có thể bị bệnh.
Cho đến khi cậu vô tình tìm thấy bài đăng về giới tính thứ tư trên điện thoại di động của người chị họ và hiểu được ý nghĩa của giới tính thứ tư.
Lúc đó, Nhạc Chi Sơ mới nhận ra mình không hề dị thường, huống chi là bị bệnh!
Sau đó, hắn đã ẩn nấp trong thanh bài đăng về giới tính thứ tư, xem các thành viên trò chuyện và đùa bỡn trong thanh bài đăng, chia sẻ về nửa kia của mình.
Sau đó, hắn liền để ý đến một người kêu là nữ công Diệp Tử.
Nhạc Chi Sơ biết về chiếc áo choàng của chị họ mình, từ cuộc trò chuyện trên thanh bưu điện, Nhạc Chi Sơ biết chị họ mình rất quen thuộc với cái người tên Diệp Tử kia.
Sau đó vài ngày trước, Nhạc Chi Sơ mời chị họ của mình ra ngoài, vừa đe dọa vừa dụ dỗ giao ra thông tin của Diệp Dung, yêu cầu nàng đưa Diệp Dung đến quán bar.
Biết Diệp Dung thích những kiểu thụ có vẻ ngoài thanh tú, tính tình hiền lành ngoan ngoãn, với dung mạo của mình Nhạc Chi Sơ chắc chắn sẽ thu hút được sự chú ý của Diệp Dung.
Tuy nhiên, Diệp Dung đúng là đã nhìn thấy hắn.
Nhưng, cũng chỉ là thấy mà thôi...
"Sao vậy? Muốn tôi đưa cậu về nhà sao?" Diệp Dung nhìn Nhạc Chi Sơ hỏi.
Nhạc Chi Sơ trong tiềm thức muốn từ chối, nhưng lời nói đến bên miệng lại nuốt trở xuống.
Lập tức nhếch lên khóe miệng ngoan ngoãn gật đầu.
"Vậy thì làm phiền chị gái."
Diệp Dung không ngờ tên nhóc này lại không biết ngại như vậy,