Tòa nhà tập đoàn Thiên Bách.
Tọa lạc trong khu trung tâm ở khu cũ của Tân Thành, có thể nói tòa nhà của tập đoàn Thiên Bách đã chứng kiến sự suy yếu của khu cũ Tân Thành. Tất nhiên cũng không thể nói là suy yếu, chỉ trong vòng mười năm ngắm ngủi, Tân Thành đã có một sự thay đổi vô cùng lớn, nhiều lớp người đã chuyển dịch tới ven bờ sông Hương. Giờ nhờ vào sự phát triển của ngành bất động sản, Kim Vực Hương Giang như mặt trời ban trưa, có rất nhiều người, đặc biệt là thế hệ trẻ đều chi tiêu nhiều cho các hoạt động tập thể ở các nơi ven bờ sông Hương. Hơn nữa, giờ khu mới ở sông Hương đang được xây dựng, có một số công trình được xây dựng sớm đã đi vào sử dụng, điều này khiến nhiều công ty lớn tọa lạc ở khu cũ chịu nhiều ảnh hưởng.
Nhà họ Bạch cũng là một trong số đó, tất nhiên lí do khiến nhà họ Bạch rơi vào kết cục như ngày hôm nay thực ra không liên quan quá nhiều đến những cạnh tranh bên ngoài, mà nguyên nhân chính là tập đoàn nhà họ Bạch là một tập đoàn gia tộc tương đối cồng kềnh, trong gia tộc, chế độ quản lí không quan trọng bằng tình cảm gia đình, do đó có vô số vụ tham ô trong nội bộ khiến cho tập đoàn Thiên Bách từ một tập đoàn lớn có thể sánh ngang với tập đoàn Thẩm Thị trở thành một công ty nhỏ sắp phá sản như ngày hôm nay chỉ trong vẻn vẹn mười năm ngắn ngủi, điều này chủ yếu là cho cách thức quản lý buông thả của Vương Tú Vân tạo nên.
Vốn cả tập đoàn đã cạn kiệt về tài chính, nhưng đúng lúc này lại có một tin cực nóng bùng nổ ra, và nhanh chóng lan truyền trong nội bộ công ty, đó là nhà họ Tiết ở Du Thành đã đưa sính lễ cho nhà họ Bạch, mà giá trị của sính lễ đó có giá trị vượt xa năm mươi triệu tệ.
Đây đúng là sính lễ giá trên trời, mà điều này cũng đã tỏ rõ thái độ của nhà họ Tiết, đó chính là một tháng sau họ sẽ tới Tân Thành cưới Bạch Kim Liên của nhà họ Bạch.
Đối với nhà họ Bạch đang đứng bên bờ phá sản thì đây là một tin vô cùng tốt, thậm chí trong tập đoàn còn đồn ầm lên là chuyện quan trọng cần tuyên bố trong cuộc họp sáng ngày hôm nay chính là Bạch Kim Liên sẽ trở thành người ứng cử của cái ghế chủ tịch tập đoàn Thiên Bách.
"Nếu mọi người đã đến đông đủ thì cuộc họp bắt đầu".
Tâm trạng của Vương Tú Vân đã tốt hơn trước nhiều. Tuy trong lòng bà ta vẫn vô cùng lo lắng cho đứa con trai của mình, nhưng chuyện quan trọng trước mắt chính là phải ổn định tâm trạng của những người trong tập đoàn cái đã. Bà ta vô cùng đau đầu với những người họ hàng ngày nào cũng chiếm lời ở tập đoàn, nhưng giờ tập đoàn Thiên Bách đã thành ra thế này, bà ta cũng hết cách cứu vãn.
"Tôi thấy trước khi họp, mọi người bàn tán rất sôi nổi đấy, xem ra mọi người đều đã biết chuyện hôm qua xảy ra ở nhà họ Bạch rồi, thực ra chuyện này cũng chẳng có gì phải giấu cả. Ban đầu tôi không nói chuyện này ra là để xem mọi người trung thành với công ty đến mức nào, tôi biết trong số ở đây hôm nay có rất nhiều người đã tìm được bến đỗ tiếp theo cho mình, thậm chí có không ít người đã từ bỏ công ty, đi ăn máng khác".
"Tôi cũng không trách mọi người, tôi tin rằng trong khoảng thời gian nước sôi lửa bỏng thế này mà mọi người vẫn lựa chọn ở lại, đó đã là vô cùng có tình cảm với tập đoàn Thiên Bách rồi".
"Tôi đã trao đổi với bên phía nhà họ Tiết ở Du Thành rồi, một tháng sau cậu cả nhà họ Tiết - Tiết Long Đào sẽ tới Tân Thành, đến lúc đó anh ta sẽ kết hợp với tập đoàn Thiên Bách chúng ta đầu tư hơn năm tỷ vào việc xây dung khu mới của Tân Thành, chuyện này đã được quyết định".
Nghe Vương Tú Vân nói vậy, tất cả mọi người đều vô cùng kích động. Phải biết đối phương là nhà họ Tiết ở Du Thành đấy, tuy họ không hiểu lắm về thương trường, nhưng họ cũng biết nhà họ Tiết ở Du Thành phất lên nhờ bất động sản, thực lực vượt xa tập đoàn Thẩm Thị.
Một khi tới Tân Thành và hợp tác với tập đoàn Thiên Bách thì lợi nhuận sẽ là một con số khổng lồ.
Nhưng Bạch Diệp Chi đang ngồi bên cạnh Bạch Dũng Quang thì lại nhíu mày, vì trước khi đến Bạch Dũng Quang đã bảo cô là đừng có nói gì, nếu không chắc chắn Bạch Diệp Chi sẽ phản đối chuyện này.
Tuy nói là hợp tác với nhà họ Tiết có thể kiếm một khoản lớn ở khu mới của Tân Thành, nhưng người nhà đó đâu có ngốc, rõ ràng là vì muốn thích ứng với chính sách của chính phủ đối với khu mới nên mới hợp tác với nhà họ Bạch. Còn về hôn ước gì gì đó thì cô thấy không đáng tin cậy cho lắm.
"Chủ tịch, đây là chuyện tốt đấy, nhưng vấn đề là tập đoàn chúng ta sắp phá sản rồi, phải trả mấy trăm triệu tệ khoản vay ngân hàng, hơn nữa tôi nghe nói phía ngân hàng đã liên lạc với bên hội đấu giá rồi, một khi bàn bạc thành công là sẽ đưa công ty vào đấu giá ngay, đến lúc đó e là chưa đợi được đến lúc người nhà họ Tiết đem vốn đến thì công ty đã không còn tồn tại nữa rồi!"
"Cái này thì..."
"Chẳng lẽ chủ tịch không thể trao đổi với nhà họ Tiết sao? Họ muốn hợp tác với chúng ta, hơn nữa từ sính lễ trên trời kia có thể thấy được sự coi trọng của nhà họ Tiết đối với hôn
ước này".
"Đúng vậy..."
"Chủ tịch, tôi đề nghị đưa Bạch Kim Liên lên làm người ứng cử chức chủ tịch".
Ngay sau đó, mọi người liên tiếp nêu ý kiến.
"Ôi, người ứng cử là bố cháu mà, cháu không thể..."
"Kim Liên, sao lại không được chứ, anh thấy thế này tốt mà. Vừa hay một tháng sau cậu cả của nhà họ Tiết sẽ tới, đến lúc đó em sẽ gặp anh ta với tư cách là người ứng cử chức chủ tịch của tập đoàn chúng ta, có thể diện lắm đấy. Dù sao anh ta cũng là một con rùa vàng mà, hơn nữa còn là một nhân tài trong giới kinh doanh nữa chứ, trai tài gái sắc, thế thì em mới có thể trở thành một bà vợ tài giỏi của anh ta, tất cả mọi người trong công ty đều sẽ được lợi".
Bạch Liên Sơn vừa nói vừa lạnh lùng nhìn bố con Bạch Diệp Chi đang ngồi bên cạnh.
Tuy Bạch Dũng Thắng giờ vẫn đang bị bắt cóc nhưng Bạch Liên Sơn chỉ muốn nắm chắc tập đoàn Thiên Bách trong lòng bàn tay, hơn nữa Bạch Liên Sơn biết hôm nay bà nội sẽ tuyên bố một chuyện rất quan trọng liên quan đến Bạch Diệp Chi.
"Phải, phải, tôi đồng ý chuyện này..."
"Tôi cũng đồng ý..."
"Đồng ý!"
......
Tất cả những người nhà họ Bạch này đều biết chuyên này tuyệt đối không thể trì hoãn, nhất định phải đưa Bạch Kim Liên lên làm người ứng cử vị trí vị trí chủ tịch, dù sao thì đó cũng chỉ là một cái tên gọi mà thôi. Lúc trước, người ứng cử chính là Bạch Dũng Thắng, giờ Bạch Kim Liên là người có hôn ước với nhà họ Tiết ở Du Thành, cũng có nghĩa là giờ phút này trong mắt họ, một tháng sau chỉ có Bạch Kim Liên mới có thể đưa công ty lên đến đỉnh vinh quang.
Bạch Kim Liên ngồi trên ghế, khuôn mặt đỏ bừng, cô ta đã bao giờ được nhiều người trong công ty tôn sùng đến thế đâu, giờ cô ta được đưa lên thành người ứng cử cho vị trí chủ tịch, thế có nghĩa là phó chủ tịch rồi, cô ta mừng phát điên lên được.
Tất nhiên, giờ phút này cô ta không quên nhìn Bạch Diệp Chi đang ngồi bên cạnh một cái, khi nhìn thấy sắc mặt Bạch Diệp Chi không được tốt lắm, cô ta vô cùng sảng khoái.
"Bạch Diệp Chi, không phải cô rất giỏi sao. Giờ xem đi, bao nhiêu người đề cử tôi như vậy, hừ, khi nào Long Đào đến Tân Thành và hợp tác thành công với tập đoàn Thiên Bách, tôi sẽ đuổi cái thứ phụ nữ chuyên đi hại người như cô ra khỏi công ty đầu tiên. Dám đấu với tôi, cô không có đủ tư cách đâu!"
"Được rồi... tôi vẫn đang suy nghĩ chuyện này".
"Chuyện mà hôm nay tôi muốn nói không phải chuyện này, mọi người đều chỉ thấy vẻ bề ngoài của chuyện này thôi, vì sao nhà họ Tiết ở Du Thành một tháng sau mới đến hợp tác bước sâu hơn với chúng ta, đó là bởi họ muốn kiểm tra năng lực tự cứu lấy bản thân của công ty này. Nếu công ty không thể kiên trì đến lúc nhà họ Tiết đến thì nói những thứ này có tác dụng gì chứ?"
Lời của Vương Tú Vân khiến mọi người đều gật đầu.
"Chủ tịch, vậy chúng ta làm sao để trải qua một tháng này đây? Giờ công ty chúng ta sắp tuyên bố phá sản rồi!"
Một số người nghe xong cũng gật đầu.
Nếu không phải họ đã quen dựa dẫm ăn bám vào công ty thì cũng sẽ không ở lại đến tận bây giờ, có thể nói là những người giờ này còn ở lại đều là một số họ hàng của nhà họ Bạch, thế nên họ cũng là người cảm thấy nguy hiểm nhất. Vì thế khi nghe thấy Bạch Kim Liên trở thành ngọn cỏ cứu mạng của công ty họ mới tích cực đề cử cô ta đến thế.
Vương Tú Vân thở ra một hơi thật dài.
"Chuyện mà tôi muốn nói bây giờ cũng chính là chuyện này, giờ tập đoàn Thiên Bách chúng ta bị thiếu hụt một khoản vốn rất lớm, chỉ tính sơ thôi cũng phải bị hụt mất tám chín trăm triệu tệ, mà nếu chúng ta không có khoản tiền này thì đừng nói là tiếp tục vận hành, e là sẽ lập tức phá sản, thậm chí chúng ta còn phải chịu trách nhiệm pháp lý".
"Vậy, vậy phải làm sao bây giờ?"
"Đúng vậy..."
"Đúng vậy..."
Nhìn những cổ đông bù nhìn đang loạn như cào cào trước mặt mình, Vương Tú Vân vô cùng đau đầu.
"Được rồi, đây cũng chính là quyết định bổ nhiệm quan trọng mà tôi muốn tuyên bố với mọi người".
Tất cả đều yên lặng, rồi cùng nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Vương Tú Vân.
"Bây giờ tôi tuyên bố, Bạch Diệp Chi sẽ đảm nhiệm vị trí phó chủ tịch của tập đoàn Thiên Bách!"
Hả?
Ai cơ?
Bạch Diệp Chi?
Chẳng lẽ không phải Bạch Kim Liên sao?
"Bà nội, bà vừa nói là ai cơ? Để Bạch Diệp Chi làm phó chủ tịch của tập đoàn Thiên Bách sao?"
Nghe vậy, người phản ứng đầu tiên là Bạch Kim Liên. Có lẽ là quá nhạy cảm với cái tên Bạch Diệp Chi nên cô ta trực tiếp hỏi thẳng luôn.