*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Sau khi Cố Nan Vong đi ra khỏi thư viện mới phát hiện vừa rồi có phải bản thân quá hung dữ với Tô Ý Niệm, anh suy nghĩ một lát xong vẫn quyết định quay lại xin lỗi cô.
Không phải chỉ là một bữa tối dưới nến sao, bản thân buông bỏ thể diện đồng ý là được rồi đúng không?
Nhưng vừa đi đến cửa thư viện, đã thấy một đám người vây quanh trước mặt Tô Ý Niệm, một bạn nữa đẩy đẩy Tô Ý Niệm đang dựa lên bàn, thấy sắc mặt cô tái nhợt, khiến bạn nữ đó sợ hãi: "Bạn ơi, bạn sao vậy? Bạn có ổn không?"
Ánh mắt và bước chân của Cố Nan Vong càng khẩn trương, anh bước nhanh tới trước mặt cô, vươn tay sờ trán, Tô Ý Niệm nhắm mắt mặc cho anh sờ, bởi vì vừa rồi dạ dày thật sự là