Sau hơn một tháng bàn bạc thì hợp đồng dự án hợp tác giữa Ngụy Bắc và Uyên Nhạc Thị cũng được kí kết, ngay tối ngày hôm đó là tiệc chúc mừng giữa hai bên đối tác.
Vì đây là dự án lớn đánh dấu cột mốc lần đầu tiên tập đoàn Ngụy Bắc lấn sân sang ngành giải trí nên phóng viên của các tờ báo lớn nhỏ đều đến dự đông đủ, tất nhiên cũng không thể thiếu những ông to bà lớn trong giới hào môn.
Sau khi các vị quan khách đã đến đông đủ là phần phát biểu của chủ bữa tiệc ngày hôm nay – Ngụy Thế Quân và tổng giám đốc tập đoàn Uyên Nhạc Thị - Uyên Giai Tuệ, cả hai cùng bày tỏ niềm vui và sự hy vọng về lần hợp tác này sẽ thành công tốt đẹp.
Kết thúc màn chào hỏi xã giao trước công chúng cũng là lúc bữa tiệc chính thức được bắt đầu, ai nấy đều sốt sắng cầm ly rượu đi tranh cho mình ít mối quan hệ với những người giàu có, dù sao thì đó cũng là mục đích chính họ tham dự buổi tiệc này mà...
Sở Sinh Trang vốn còn đang đứng nói chuyện với mấy nhân viên trong phòng kinh doanh thì thấy Uyên Giai Tuệ đang nhìn về phía mình, cô liền chủ động lại chào hỏi:
“Uyên tổng, tôi có thể kính cô một ly được không?”
Uyên Giai Tuệ nhìn người phụ nữ trước mặt, khóe miệng khẽ cong lên một đường đầy mê hoặc, giây sau liền nâng ly rượu lên, khiêm tốn:
“Không dám.”
Hai người cụng ly sau đó nhấp một ngụm rượu vang đỏ.
“Mấy lần trước chúng ta gặp nhau đều là bàn chuyện công việc, hôm nay mới có dịp trò chuyện.
Thật không ngờ trưởng phòng Sở ngoài hình ảnh thanh lịch, kín đáo chốn công sở ra còn có một mặt quyến rũ như vậy.”_Uyên Giai Tuệ nhìn bộ lễ phục khoác trên người Sở Sinh Trang mà cảm thán
“Ha, Uyên tổng quá khen, thật làm tôi ngại quá! Tôi làm sao sánh được với Uyên tổng đây.”
Vừa dứt lời thì từ đâu một cô gái chạy đến đứng bên cạnh Uyên Giai Tuệ, trông thấy Sở Sinh Trang, mặt cô ta lập tức biến sắc.
Thấy cô gái trước mặt đang hết sức kinh ngạc nhìn mình, Sở Sinh Trang có chút khó hiểu liền lên tiếng chào hỏi trước.
Uyên Giai Tuệ lập tức huých tay người bên cạnh ra hiệu cho cô ta đáp lại.
“A, xin chào tôi là Tố Ngọc Ngọc, trợ lý của Uyên tổng.”
“Chào cô, tôi là Sở Sinh Trang.”
Sở Sinh Trang vừa giới thiệu tên họ đầy đủ xong Tố Ngọc Ngọc lại tiếp tục ngây người ra, quả thật rất khó hiểu.
“Cô vẫn ổn chứ?”_Tố Ngọc Ngọc bất ngờ thốt lên
“À, tôi...!vẫn ổn.”_Sở Sinh Trang tuy bất ngờ trước câu hỏi trên nhưng miệng vẫn bất giác trả lời
Trò chuyện một hồi Sở Sinh Trang liền xin phép rời đi trước, Uyên Giai Tuệ lập tức quay sang chất vấn trợ lý của mình về hành động ban nãy:
“Em như vậy là sao chứ?”
“Không có gì, chỉ là em...!có chút không ngờ tới cô ấy vậy mà vẫn ở lại đây làm việc.”
“Ý em là sao? Em biết cô ấy từ trước?”
Đương nhiên Tố Ngọc Ngọc biết người phụ nữ họ vừa gặp là ai rồi.
Đầu tiên phải kể đến chuyện cách đây khoảng hai năm về trước, trong một lần Tố Ngọc Ngọc đang hoảng hốt cầm bịch thuốc chạy về nhà, lúc băng qua đường vì quá gấp gáp nên không để ý đèn đỏ mà suýt bị một chiếc xe đâm trúng.
Tài xế của chiếc xe đó đã xuống xe xem xét tình hình và ngay sau đó là một cô gái trẻ cũng bước xuống, cô gái đó không ai khác chính là Sở Sinh Trang.
Thay vì trách mắng Tố Ngọc Ngọc đi đường không chịu để ý thì Sở Sinh Trang đã hỏi thăm và biết được chuyện mẹ của Tố Ngọc Ngọc đang bị bệnh mà thuốc trong nhà lại hết nên cô ấy phải gấp gáp ra ngoài mua thuốc mang về, Sở Sinh Trang sau đó đã không ngần ngại mà cho Tố Ngọc Ngọc đi nhờ xe về nhà.
Về đến nơi thì thấy mẹ cô ấy đang ngất xỉu nằm giữa sàn nhà, Sở Sinh Trang đã kêu tài xế chở mẹ Tố Ngọc Ngọc đến bệnh viện rồi trả luôn tiền viện phí.
Giữa một xã hội ngày càng phát triển, con người ngày càng vô cảm với mọi thứ xung quanh thì việc đi đường đột nhiên được một người giúp đỡ là điều vô cùng hiếm gặp, nhất là với những kẻ giàu có.
Chính vì vậy mà Tố Ngọc Ngọc đã có ấn tượng vô cùng sâu sắc với cô gái trẻ năm ấy đã giúp đỡ mình.
Tuy lúc đó không hỏi tên nhưng Tố Ngọc Ngọc đã phát hiện ra vị tài xế lái xe ngày hôm ấy là tài xế riêng của chủ tịch tập đoàn Sở Trác, hơn nữa Tố Ngọc Ngọc còn nghe cậu ta gọi Sở Sinh Trang là tiểu thư và gọi bố cô là Sở tổng.
Điều đó chứng tỏ cô gái mà cô ta gặp là người trong Sở Gia, thậm chí còn có thể là vị tiểu thư trong truyền thuyết của gia tộc họ Sở mà mọi người vẫn hay đồn thổi.
“Em có chắc không? Người phụ nữ đó vậy mà lại có vai vế lớn như vậy?”_Uyên Giai Tuệ không khỏi sửng sốt, nhưng giờ sắp xếp lại tất cả các tình huống từ việc cô ta hại Ngụy Tô Linh mà vẫn bình an vô sự thậm chí còn trở thành vợ của Ngụy Thế Quân thì điều đó quả thực hoàn toàn có thể xảy ra
Haizzz, em gái của chị à, em thật là biết chọn đối thủ để đấu đó._Uyên Hảo nhìn về phía Uyên Hạ ở đằng xa đang nói cười vui vẻ mà thầm lắc đầu
“Mà khoan đã, vậy tại sao lúc đó em lại hỏi cô ấy có ổn không?”
“A, cái đó...!Có lẽ là do lâu ngày em