Sáng sớm hôm sau, Uyên Hạ có hẹn với cô đi ăn sáng rồi cả hai cùng đi chơi luôn vì giờ vẫn đang là cuối tuần mà.
Cô rời đi được một lúc thì anh cũng thức dậy sau một đêm dài mất ngủ.
Xuống dưới nhà không thấy cô đâu trong lòng liền cảm thấy khó chịu, cô không phải là đang muốn tránh mặt anh chứ? Mới sáng sớm đã đi đâu không biết?
“Ngụy tổng, có người gửi thứ này đến tận công ty còn nói là phải đưa tận tay cho anh.”_Kha Vĩnh cuối tuần không được nghỉ vẫn phải chạy đến biệt thự riêng của anh để giao đồ
Ngụy Thế Quân cầm lấy tập tài liệu rồi gật đầu ra hiệu cho Kha Vĩnh rời đi.
Khi lên đến thư phòng anh mới mở tập tài liệu đó ra, bên trong có một phong thư đã cũ, nhìn qua cách trang trí bên ngoài cũng có thể thấy đây là phong thư để bày tỏ tình cảm giữa nam với nữ, ngoài ra còn có thêm rất nhiều những bức ảnh.
Ngụy Thế Quân cầm mấy tấm ảnh đó lên, ảnh chụp một đôi nam nữ là Sở Sinh Trang và Mặc Kiều Khâm.
Nhìn thấy cảnh hai người họ thân thiết với nhau Ngụy Thế Quân lập tức nhíu mày, hai tay siết chặt tấm ảnh, cố kìm nén cảm xúc đang bừng cháy trong lòng mà lật xem những bức ảnh kế tiếp.
Bất ngờ bóng dáng cô em gái của anh xuất hiện trong khung hình cùng với người đàn ông tên Mặc Kiều Khâm đó, Ngụy Thế Quân như nhanh tay hơn lật xem tất cả những tấm hình còn lại.
Một suy nghĩ bất giác thoáng qua trong đầu, anh liền nhìn về phía bức thư kia rồi cầm lên mở nó ra đọc.
Những câu từ của người viết cho thấy đây quả thực là một bức thư tỏ tình, mà điều khiến Ngụy Thế Quân bất ngờ hơn cả chính là chủ nhân của bức thư đó lại là Ngụy Tô Linh và người mà em gái anh đang để ý tới cũng chính là Mặc Kiều Khâm.
Với tất cả những gì có trong tập tài liệu này thì có thể một phần nào giải thích cho hành động của Sở Sinh Trang đối với em gái anh.
Đại loại là có thể do Sở Sinh Trang ghen ghét với Ngụy Tô Linh vì đã quá thân thiết với Mặc Kiều Khâm khiến cô cảm thấy tình yêu của mình có thể sắp bị tiểu tam cướp mất nên phải ra tay ngăn chặn trước, ban đầu chỉ là cảnh cáo nhưng cuối cùng lại xảy ra xô xát và dẫn đến sự việc như ngày hôm nay.
Tất cả cũng chỉ là vì tranh giành tình cảm của một người đàn ông...
“Cậu điều tra cho tôi ai là người đã gửi số tài liệu này.
Ngay lập tức!”_Ngụy Thế Quân gọi cho Kha Vĩnh rồi ra lệnh cho cậu ta
Đến gần trưa Sở Sinh Trang mới trở về nhà, thấy cô, Ngụy Thế Quân liền bảo sang thư phòng có chút việc.
Ngụy Thế Quân đã ngồi sẵn trên sopha đợi, thấy người vào anh ra hiệu cho ngồi xuống phía đối diện.
“Anh, có chuyện gì sao?”
Sở Sinh Trang vừa lên tiếng thì một tập tài liệu bị ném xuống ngay trước mặt, cô tuy không hiểu chuyện gì nhưng nhìn sắc mặt của người đàn ông phía đối diện thì đoán chắc là đã có chuyện xảy ra.
Cô dè chừng cầm tập tài liệu ấy lên mở ra, sau khi lật xem mấy tấm ảnh thì đến một phong thư.
“Đây không phải là của Linh Linh sao?”_Sở Sinh Trang bất ngờ khi anh lại có bức thư của Ngụy Tô Linh
“Cô chưa cần đọc qua nội dung bên trong đã liền biết được là của Linh Linh rồi?”
“Chuyện này...”
“Vậy chắc cô cũng biết nội dung bên trong là gì và cũng như biết được người em gái tôi thích là ai?”
“Đúng là em có biết, nhưng có chuyện gì sao?”
“Ý anh không phải là...”
“Còn không phải như vậy hay sao? Cô là vì tên đàn ông đó mà ra tay với em gái tôi.”
“Em không có!”_Trước sự buộc tội của Ngụy Thế Quân, Sở Sinh Trang lập tức phủ nhận
“Trong thời gian hai người đang yêu xa lại còn xảy ra một số cãi vã thì Linh Linh có sang Pháp du lịch và gặp Mặc Kiều Khâm, vừa hay cô biết được em gái tôi thích hắn ta.
Dựa vào mấy tấm ảnh chụp ở bên Pháp kia có thể thấy Linh Linh và tên Mặc Kiều Khâm đó rất thân thiết, mà cô thì đâu muốn mất đi một con cá lớn là đại thiếu gia của Mặc gia.”
“Vậy cho nên ý anh là em là vì ghen tuông mù quáng nên mới đi hãm hại Linh Linh? Anh nghĩ em là loại người như vậy? Chỉ vì một người đàn ông mà nhẫn tâm làm hại người bạn thân duy nhất của mình sao?”
“Cô thôi ngay đi! Linh Linh còn chưa tốt nghiệp đại học mà cô đã làm gì hả? Cả một tương lai của con bé ở phía trước đã bị loại đàn bà xấu xa như cô dẫm nát rồi, cô không cảm thấy nhục hay sao mà còn dám bước chân vào Ngụy gia hả? Cả người nhà của cô nữa,