Em Là Ước Muốn Cả Đời Anh

75: Công Khai Thân Phận


trước sau


Sở Sinh Trang đỡ tay cha mình lên sân khấu, Sở gia gia nhìn xuống bên dưới một lượt khẽ nở nụ cười xã giao nói:
"Chào các vị, Sở Hách Duật tôi rất hân hạnh khi được đón tiếp các vị tới tham dự buổi tiệc ngày hôm nay, cũng cảm ơn mọi người trong thời gian qua đã quan tâm đến tôi cũng như là tập đoàn Sở Trác.

Nào, chúng ta cùng nâng ly cho cuộc gặp mặt này."
Sở gia gia nhận lấy một ly rượu vang từ tay phục vụ rồi nâng lên phía trước, mọi người ở dưới cũng làm theo ông, sau một lời chúc liền uống cạn đến đáy ly.
"Như đã thông báo với giới truyền thông từ trước thì ngày hôm nay Sở Gia chúng tôi tổ chức bữa tiệc này là để công khai thân phận của Sở tiểu thư, cũng chính là con gái của Sở Hách Duật tôi."
Sở gia gia vừa dứt lời bên dưới lập tức náo động:
"Không lẽ là cô gái đi bên cạnh?"
"Chắc chắn là vậy rồi, tôi thấy cô ấy có nét khá giống với chủ tịch Sở."
"Tôi nhớ trong tuần lễ thời trang lần trước cô gái này cũng đến tham dự thì phải? Tôi chính là đã bị vẻ đẹp này thu hút đến giờ vẫn còn ấn tượng nè."
"Đúng là đẹp thật, trong sáng thuần khiết như tiên giáng trần vậy!"
"Chắc mọi người đều đã đoán ra? Phải, người đang đứng bên cạnh tôi chính là tiểu thư Sở Gia, Sở Sinh Trang, là con gái duy nhất của Sở Hách Duật tôi."_Sở gia gia tự hào giới thiệu trước tất cả cánh báo chí về cô con gái cưng của ông
Sau lời giới thiệu của cha mình, Sở Sinh Trang liền cúi đầu chào những vị khách có mặt ở đây sau đó lại nở nụ cười như hoa như ngọc mà gửi những lời cảm ơn đến các khách quý:
"Tôi là Sở Sinh Trang, tiểu thư Sở Gia, cảm ơn các vị đã dành chút thời gian quý báu đến tham dự buổi tiệc ra mắt này của tôi.

Trong tương lai chúng ta chắc chắn sẽ gặp lại nhau, mong nhận được sự quan tâm và chỉ giáo nhiều hơn.

Sau cùng, tôi xin chúc các vị một ly."
Sở Sinh Trang nhận lấy ly rượu từ tay phục vụ rồi uống cạn, phần nội dung chính của bữa tiệc kết thúc, mọi người đã bắt đầu nhập tiệc giao lưu tạo mối quan hệ cho mình.


Sở Sinh Trang theo bố cùng anh trai đi đến từng bàn chào hỏi mọi người, đương nhiên ai nấy đều tỏ ra tay bắt mặt mừng đối với vị tiểu thư quyền quý này, luôn miệng dành những lời khen có cánh cho cô mục đích chính là muốn lấy lòng, một số còn ngỏ ý muốn kết thông gia với Sở gia gia nhưng đều bị ông khéo léo từ chối với lý do rằng mình chưa muốn xa con gái, nhưng vậy cũng đâu cản được ý định của đám người đó, bọn họ thậm chí còn sẵn sàng ở rể...
Ngụy Thế Quân ngồi ở bên dưới từ đầu đến cuối ánh mắt vẫn luôn dõi theo hình bóng người con gái ấy, cô lộng lẫy tựa như một nàng công chúa sống trong lâu đài nguy nga mà anh chẳng thể bước vào.

Ngụy Thế Quân lúc này cũng giống như bao người đàn ông khác chen chúc muốn dành được trái tim người đẹp mà chẳng hề có được một đặc ân nào.
Châu Bá An ngồi bên cạnh thấy bạn mình khuôn mặt không có biểu cảm gì nhưng ánh mắt lại sâu thẳm nhìn về một hướng, anh ta chỉ biết lắc đầu lại cầm lên ly rượu, khẽ huých tay Ngụy Thế Quân:
"Uống đi, đừng nhìn nữa.

Đã quyết định buông tay rồi thì như vậy để làm gì? Ông như thế sao người ta dám tiến tới với cô ấy? Nhìn mặt ông là đã bị dọa chạy mất dép rồi."
Ngụy Thế Quân nhếch miệng cười nhạt, không nói gì chỉ cầm lên ly rượu khẽ cụng ly với thằng bạn kế bên rồi uống cạn đáy.
Sau khi đi một vòng quanh khắp các bàn, ba người liền trở về vị trí ngồi đã định sẵn từ trước, vì trong bàn đều là người quen với nhau cả nên nói chuyện cũng rất thoải mái, chỉ là chốc lát sẽ lại có mấy người từ bàn khác đi qua chào hỏi mời rượu Sở Sinh Trang khiến cô đã bắt đầu cảm thấy chóng mặt.

Sở Trác Tùng để ý thấy vậy liền đứng ra giải vây giúp em gái vì dù sao hôm nay cô cũng mới lần đầu tiên ra mắt công chúng nên cũng không tiện từ chối người ta.
"Sinh Trang, em mau ăn đi, nãy giờ cũng uống nhiều rồi."_Mặc Kiều Khâm liền đặt một đĩa tôm chiên đến trước mặt cô cùng với một ly nước lọc
Sở Sinh Trang nhận lấy ly nước liền uống một ngụm rồi gắp một con tôm đưa lên miệng, bất chợt mùi tanh xộc thẳng vào mũi khiến cô vô cùng khó chịu, cổ họng như muốn nôn ra ngoài, cô vội bịt miệng lại mà nhanh chóng chạy khỏi bàn ăn.
"Sinh Trang, con làm sao vậy?"_Sở gia gia lo lắng
Ngụy Thế Quân ngồi ở phía đối diện lập tức đứng dậy đuổi theo phía sau cô.
"Để cháu đi xem em ấy thế nào."
"Thôi anh, để em đi cho."_Mặc Thanh Vy liền ngăn anh trai mình lại sau đó cũng rời bàn ăn chạy theo sau
Sở Sinh Trang nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh, cô nôn hết những thứ có trong bụng ra ngoài.


Ngụy Thế Quân ban đầu vì là nhà vệ sinh dành cho nữ nên cũng ngại vào trong, nhưng vì nghe thấy tiếng cô khiến lòng anh không yên được liền mặc kệ xung quanh mà xông thẳng vào.
Ngay sau đó Mặc Thanh Vy cũng đã tới nơi, trông thấy anh đang ở bên trong cùng với cô thì có chút sững sờ, thật không ngờ tới anh vậy mà lại dám vào tận trong này.

Mấy người khác đi từ ngoài vào cũng không khỏi bất ngờ, liên tục dùng ánh mắt phán xét mà nhìn anh.
"Ngụy thiếu, hay là anh ra ngoài đi, trong này có em là được rồi."_Mặc Thanh Vy ái ngại nói
Ngụy Thế Quân quay ra thì thấy mọi người đang nhìn

mình, anh chần chừ một hồi rồi đưa khăn giấy cùng chai nước suối cho Mặc Thanh Vy sau đó đi ra ngoài:
"Vậy phiền Mặc tiểu thư chăm sóc cho cô ấy rồi."
"Không có gì, việc em nên làm mà."
Lúc sau mọi người cũng thấy cả ba quay trở lại bàn ăn liền hỏi thăm về tình hình sức khỏe của cô.
"Con cũng không biết mình bị làm sao, tự dưng lại cảm thấy khó chịu rồi còn buồn nôn nữa.

Chắc có thể là do tối nay uống nhiều rượu quá nên mới vậy."_Sở Sinh Trang suy đoán
"Ngụy tổng, canh giải rượu ngài gọi đây ạ."_Một nhân viên phục vụ mang một tô canh nóng ra nói với anh
"Ừ, để xuống đi."
Ngụy Thế Quân sau đó liền múc một bát canh mang sang chỗ cô:
"Canh giải rượu anh mới bảo họ làm, em mau uống đi."
"Cảm ơn."_Sở Sinh Trang nhận lấy bát canh, sau khi đợi cô uống anh mới quay trở lại chỗ ngồi của mình
Ngụy phu nhân nhìn cô với ánh mắt trầm luân, sau một hồi suy tư bà liền hỏi:
"Sinh Trang, con dạo gần đây cảm thấy trong người thế nào? Có phải là thi thoảng sẽ cảm thấy mệt mỏi rồi còn giống như tối nay nữa?"

Sở Sinh Trang ngơ ngác không hiểu chuyện gì, cô dựa theo lời nói của bà mà nhớ lại mấy ngày gần đây.

Quả thực là thi thoảng sẽ thấy trong người mệt mỏi còn có chút chán ăn nữa, nhưng cảm giác buồn nôn thì tối nay mới là lần đầu tiên xuất hiện.

Cô cũng chỉ nghĩ là do dạo gần đây công việc nhiều quá nên nghỉ ngơi không được tốt mới bị như vậy, sau khi mọi chuyện đã ổn thỏa hơn sẽ dành thời gian đi du lịch nghỉ dưỡng một thời gian cho lại sức khỏe.
"Vậy ngày mai con cùng Trác Tùng đến bệnh viện kiểm tra một chút, sức khỏe là quan trọng nhất, con đừng nên chủ quan."_Sở gia gia lo lắng căn dặn cô con gái
"Phải phải phải, con nên đến bệnh viện kiểm tra.

Hay ngày mai để mẹ đi cùng con, dù sao mẹ cũng đang đến lịch khám tổng quát."_Ngụy phu nhân đột nhiên trở nên hào hứng một cách kỳ lạ
"Dạ, vậy ngày mai con đi với mẹ."
"Được, sáng mai mẹ sẽ đến Sở Gia đón con."_Ngụy phu nhân cười rạng rỡ, bà đã giấu không được sự vui mừng trong lòng
"Mẹ, cô ấy đang bị bệnh sao trông mẹ lại vui như vậy?"_Ngụy Thế Quân nhíu mày khó hiểu nhìn mẹ mình
Ngụy phu nhân khẽ huých vào tay con mình rồi nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe thấy:
"Con thì biết cái gì! Mẹ sắp được lên chức đương nhiên phải vui rồi.

Sáng ngày mai con theo mẹ đến Sở Gia đưa con bé đi bệnh viện kiểm tra."
Bữa ăn sau đó vẫn tiếp tục diễn ra, chỉ là đĩa tôm chiên vàng ươm kia đã bị Sở Sinh Trang cô đẩy cách xa cả mấy mét.

Ngụy phu nhân thấy vậy thì càng chắc chắn hơn những suy đoán trong lòng mình, suốt bữa ăn liền vui vẻ không thôi...
"Sở tiểu thư, cuối cùng cô cũng đã công khai thân phận của mình.

Tôi ban đầu còn nói Uyên Hạ chọn đối thủ sao lại có thể trùng hợp đến thế, có một tình địch là Sở tiểu thư đây thì con bé đúng là nên rút lui ngay từ đầu rồi."_Uyên Giai Tuệ từ bàn kế bên đi sang mời rượu
Sở Sinh Trang cười ái ngại:
"Uyên tổng, lâu rồi mới gặp."

"Sở tiểu thư, cô khi nãy không sao chứ?"_Tố Ngọc Ngọc lo lắng hỏi
"Tôi không sao, chắc do uống hơi nhiều thôi, giờ đã ổn cả rồi."
"Chị Sinh Trang, đây là..."_Mặc Thanh Vy ngồi kế bên hỏi
"Đây là Uyên tổng, tổng giám đốc giải trí Uyên Nhạc Thị.

Kế bên cô ấy là trợ lý Tố."_Sở Sinh Trang giới thiệu
"Uyên tổng, lần đầu gặp mặt, em là Mặc Thanh Vy của Mặc Gia."
Uyên Giai Tuệ khẽ mỉm cười bắt tay chào hỏi với tiểu thư Mặc Gia.
"Mặc tiểu thư, rất vui được gặp.

Tôi là Tố Ngọc Ngọc, trợ lý của Uyên tổng."_Tố Ngọc Ngọc khẽ cúi đầu chào
Ngay khi nghe thấy tên của người đối diện, Mặc Thanh Vy như chết lặng, cô ta trợn tròn mắt lên nhìn, miệng cũng lắp bắp nói không rõ chữ:
"C...cô l...là T...Tố Ngọc Ngọc?"
Phản ứng của cô ta lập tức khiến những người xung quanh khó hiểu, đặc biệt là Sở Sinh Trang cùng với Tố Ngọc Ngọc.
"Thanh Vy, em sao vậy?"
Nghe thấy có người gọi mình Mặc Thanh Vy mới cố trấn tĩnh bản thân trở lại trạng thái bình thường nhất có thể, cô ta gượng cười nói:
"A không có gì, chỉ là trước đây em cũng có quen một người trùng tên với trợ lý Tố đây."
Không thể nào! Chắc chắn không phải là cô ta, tai nạn xe buýt vào hơn một năm trước cô ta rõ ràng có mặt ở trên xe, cảnh sát thậm chí còn tìm thấy xác.

Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra! Tố Ngọc Ngọc, cô ta đã chết rồi, người này chắc chắn chỉ là trùng tên mà thôi, gương mặt cũng không giống.

Phải, đúng là như vậy!.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện