Edit: Ngọc Ngọc
Beta: Lia + Nhược Lam
______________________________
Cho đến khi xe buýt đã dừng, Thời Dược vẫn còn ỉu xìu.
Vòng qua trạm dừng đi vào trong trường học, Thời Dược thoáng chốc lại liếc nhìn đằng trước xem phản ứng của người kia một chút.
Chắc là...!sẽ không tức giận đâu?
Bất quá khi đó cô rút tay ra sau, ánh mắt Thích Thần thực khiến người ta rét run.
Nghĩ như vậy, Thời Dược càng thêm phiền muộn.
Cô cúi đầu xuống, vừa kiểm điểm lại bản thân sau khi tỉnh ngủ đã gây chuyện, vừa suy nghĩ nên xin lỗi thế nào hay làm điều gì đó để xoa dịu tình huống xấu hổ này một chút.
Mà Thích Thần ở phía trước lại cố tình thả chậm bước chân, nhưng thấy sau lưng vẫn không có động tĩnh gì.
Hắn quay lại nhìn, đã thấy Thời Dược ảo não cúi đầu ở phía sau.
Ỉu xìu giống thỏ con bị liếm trọc lông.
Ngay trước đó có một cây cột điện, thỏ con đang đầu óc trên mây hiển nhiên không thấy được, cứ thế đi thẳng như thể muốn "đối đầu" với cây cột này.
Thích Thần nhịn không được nghiêng mặt sang bên cạnh cười, sau đó đành bất đắc dĩ bước tới.
Dừng lại phía trước cây cột điện, Thích Thần giơ tay lên.
Chỉ vài giây sau, cái trán nhỏ của ai đó mang theo bàn tay này dán lên cột điện, cô gái ngơ ngác lui một bước, ngẩng mặt nhìn lên.
"A...!Anh."
Thích Thần rũ mắt nhìn cô, như cười như không.
"Biết cái này gọi là gì không?"
Thời Dược không kịp phản ứng, chỉ vô thức lắc đầu.
Thích Thần rút tay lại, thuận tiện vỗ vỗ cột điện.
"Ôm cây đợi thỏ."
Nói xong, hắn quay người đi về phía cổng trường, chỉ bỏ lại một câu
"Nếu em còn đứng đó chắc chắn sẽ muộn, thỏ con."
Thời Dược bị trêu chọc trong lòng ấm ức mà không thể phản bác được.
Tuy nhiên nghĩ lại tình huống đụng chạm trên xe buýt vài phút trước, cảm giác từ đầu ngón tay truyền đến khiến khuôn mặt cô vừa dịu đi liền suýt đỏ ửng lên.
"...!Anh mới là thỏ con."
Nhỏ giọng thì thầm một câu, Thời Dược nhanh chân chạy theo.
Cách đó không xa, mấy nữ sinh núp sau gốc cây từ từ đi ra.
Nữ sinh cầm đầu nhìn bóng lưng hai người tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Mà người bên cạnh còn tiện thể châm ngòi thổi gió
"Chị Kỳ, Thời Dược này nhìn thật đúng là rất thích quấn lấy Thích Thần.
Chị xem bọn họ lại đi học cùng nhau, cứ tiếp tục như thế, e là cô ta muốn cướp vị trí bạn gái Thích Thần của chị đó."
"—— cô ta nằm mơ! Thích Thần nhất định phải thích tôi, ai cũng đừng mong cướp đi!"
Quách Vũ Kỳ sắc mặt cực kỳ khó chịu, hung hăng đá cây bên cạnh một cước.
...!
Buổi sáng tiết đầu tiên là tiết học Vật lý, cũng là của thầy chủ nhiệm cao nhị lớp bảy - Tần Phong.
Sau khi vào lớp, phòng học dần trở nên an tĩnh, chủ nhiệm lớp liền hắng giọng, nói
"Trước khi bắt đầu bài học tôi muốn thông báo một tin.
Mấy ngày nay mọi người hẳn là cũng nghe nói trường chuẩn bị tổ chức thi học sinh giỏi các môn toán, lý, hóa, sinh.
Việc tuyển chọn tiến hành thông qua thi khảo sát, ngoại trừ lớp dự bị, các lớp khác mỗi môn đều được cử ba người tham gia dự thi.
Trong lớp chúng ta lựa chọn rất đơn giản, là dựa theo thành tích bài thi cuối kỳ của học kỳ trước."
Chủ nhiệm lớp nói, tay cầm phiếu điểm trên bàn lên.
Ông đọc danh sách vật lý, hóa học, sinh học rồi có chút trầm ngâm.
Hẳn là không ít học sinh trong lòng đã có dự cảm, vài ánh mắt nhìn về phía Thích Thần.
Ngay cả Thời Dược cũng nhịn không được nghiêng đầu quan sát phản ứng của hắn —— đáng tiếc người này hiện giờ vẫn như tối hôm qua ở bữa cơm gia đình, bình tĩnh đến không có một chút phản ứng nào.
"Cái này...!Xem ra mọi người cũng đoán được."
Chủ nhiệm lớp cười cười, có chút xấu hổ
"Trước đó lão sư toán nói với tôi, nhất định phải để bạn học Thích Thần tham gia thi đua, từ thành tích khảo sát vừa qua thì thực tế cậu ấy đủ điều kiện dự thi cả bốn môn toán lý hóa sinh."
Ngay khi chủ nhiệm lớp vừa thốt ra câu này, cả lớp hỗn loạn mất vài giây.
Sau đó có người lại nhìn về phía Thích Thần bằng ánh mắt phức tạp.
Trước khi Thích Thần vào học bọn họ có nghe giáo viên toán nói qua, hắn ngoại trừ ngữ văn ra các môn khác đều có thành tích nổi trội, toán học còn đạt điểm tuyệt đối.
Nhưng không ai ngờ được, hắn lại còn có thể xuất sắc cả 3 môn nữa, thành tích cao toàn diện như vậy khiến tất cả học sinh đều không nói nên lời.
"Vấn đề này, hôm qua tôi cùng bạn học Thích Thần đã trao đổi rồi.
Đáng tiếc bạn ấy từ chối dự thi 3 môn kia, còn môn số học thì bởi vì giáo viên phụ trách đã đặc biệt nhắn nhủ cho nên bạn học Thích Thần chỉ đồng ý môn này."
Chủ nhiệm lớp dừng lại một chút rồi tiếp tục nói
"Như vậy lần này những bạn tham gia khảo sát thi đua toán học chính là Thích Thần, Triệu Nguyệt Nguyệt, Chu Khải Sơn.
Mọi người không có ý kiến gì chứ?"
Vừa mới trước đó bị thành tích cao ngất của Thích Thần làm kinh động, cả lớp đều có chút trầm mặc.
Chủ nhiệm lớp cười cười
"Không cần lo lắng, mấy bạn học tôi vừa nhắc tên cứ dựa theo lịch thi của trường.
Đầu tiên sẽ là môn toán.
Sau giờ giải lao các em không cần vào học, trực tiếp chuẩn bị đi thi.
Được rồi, chúng ta bắt đầu vào bài thôi"
"..."
*
Lần thứ hai chuông báo giờ vang lên, lão sư vừa thông báo hết tiết phòng học lập tức trở nên náo nhiệt.
Trong âm thanh ồn ào, Thời Dược quay đầu nhìn về phía Thích Thần.
Khuôn mặt tuấn mỹ mà sắc lạnh như cũ không có biểu tình gì, ánh mắt bình tĩnh như không phải đi thi mà chỉ là đến phòng học khác mà thôi.
So sánh như thế, cô bên này khẩn trương và lo lắng có vẻ hơi dư thừa.
Thấy Thích Thần đơn giản cầm hai cái bút đứng dậy chuẩn bị rời đi, Thời Dược liền vội vươn tay đem người giữ chặt.
Thích Thần dừng bước, nghiêng người rũ mắt xuống nhìn.
Đuôi mắt đào hoa hơi hướng