Edit: Lý Như
Beta: Lia
____________________________________
Tiếng xe cấp cứu inh ỏi chạy qua khiến người bên đường giật mình.
Trong xe
Y tá khẩn trương kiểm tra tình trạng của bệnh nhân, sau đó nhìn về phía Thời Dược:
"Ngoại trừ phần bị gãy xương, những chỗ khác cũng không chảy máu hay chấn thương nghiêm trọng, không có dấu hiệu nôn mửa."
Thời Dược gật đầu, nhìn lên quan sát tinh thần của đối phương.
Cô tăng âm lượng, vươn tay vỗ nhẹ lên gò má bệnh nhân.
"Tiên sinh, tiên sinh có nghe thấy tôi nói không?"
Người đó không có động tĩnh gì, Thời Dược đành phải từ bên cạnh rút ra đèn pin y tế kiểm tra phản ứng con ngươi.
Y tá theo xe ở bên cạnh tay siết tay lại thành nắm đấm xoa đi xoa lại phần xương ngực bị tổn thương để kích thích, nhưng vẫn như cũ không có bất kỳ phản ứng nào.
Cô chần chừ một lúc, rồi cẩn thận mà thử tăng áp lực tay, lần nữa ma sát.
Sau một lát, cô ngẩng lên nhìn Thời Dược, lắc đầu.
"Bác sĩ Thời, người bệnh không có phản ứng, đã lâm vào hôn mê."
Y tá nói, cúi đầu xuống kiểm tra một lần, "Phản ứng mở mắt, phản ứng nói chuyện cùng phản ứng vận động đã được kiểm tra, hôn mê cấp độ 3."
Thời Dược sắc mặt trắng nhợt nói, "Kiểm tra hô hấp và mạch đập"
Cô khom người xuống, đặt tai phải gần sát miệng và mũi "...!Hơi thở khá yếu"
Thời Dược đứng dậy, dùng tay mở áo của bệnh nhân, ánh mắt nhìn chằm chằm lồng ngực năm giây "Biên độ thở không rõ ràng" - Cô thấp giọng thì thầm, sau đó quay sang y tá "Mạch đập hiện tại như thế nào?"
Y tá thu hồi ngón trỏ ngón giữa ở động mạch cổ tay bệnh nhân, lặp lại kiểm tra một lần ở động mạch cổ, sắc mặt nghiêm trọng mở miệng "Mạch cũng yếu"
"..." Thời Dược con ngươi rụt nhẹ, "Mạch yếu thường là do mất nhiều máu...."
Ánh mắt cô nhanh chóng quan sát lại một lượt, "nhưng vết thương của bệnh nhân chảy máu không đáng kể...!cho nên, chỗ chảy máu có lẽ là...."
"Ở bên trong", y tá theo xe là y tá lâm sàng nhiều năm, hiển nhiên không phải lần đầu tiên tiếp xúc loại vết thương này.
Cô ấy quay đầu nhìn về hộ sĩ phụ trách liên lạc trong xe,
"Thông báo với bệnh viện, bệnh nhân này tình trạng khẩn cấp, đã bị sốc xuất huyết, khả năng là chấn thương đa nội tạng, cần ưu tiên kiểm tra và cấp cứu."
Hộ sĩ vội vàng liên lạc với khoa cấp cứu ở bệnh viện, nói vài câu liền cau mày nhìn về phía hai người.
"Bệnh viện nói vụ tai nạn liên hoàn lần này rất thảm khốc, các nạn nhân xuất huyết đều đang đợi, chỉ có thể theo trình tự đến trước để khẩn cấp kiểm tra."
"Trường hợp này cần hội chẩn đa khoa, làm sao chờ nổi?" Thời Dược gấp gáp, đứng dậy đi qua "Đưa điện thoại cho tôi."
"Bệnh nhân tình hình rất nghiêm trọng, cần hội chẩn sơ bộ thần kinh, hô hấp, xương, tiêu hóa,...!vô cùng cấp bách, xin bệnh viện xem xét sắp xếp..."
...!
Vài phút sau, xe cứu thương đến cửa bệnh viện, cửa xe mở ra, nhân viên y tế cấp tốc đỡ bệnh nhân trên cáng cứu thương từ xe đẩy tới, Thời Dược cũng vội vàng chạy đến báo cáo tình hình cho bác sĩ khoa cấp cứu.
"Nam, tuổi tác khoảng 40 đến 60 tuổi, bị thương do tai nạn giao thông, hôn mê cấp độ 3.
Xương ống chân, xương cổ tay bị gãy, nghi ngờ có nhiều vết thương bên trong, mạch đập yếu...!"
Bác sĩ khoa cấp cứu dựa theo thông tin Thời dược vừa nói nhanh chóng làm kiểm tra một lần, sắc mặt hơi xanh nói với thực tập sinh bên cạnh:
"Vết thương nghiêm trọng, trước hết mang đi chụp CT, gọi các bác sĩ chủ nhiệm khoa chỉnh hình, khoa tiêu hóa, khoa hô hấp, khoa thần kinh tới để chẩn đoán."
"Cô là bác sĩ theo xe?" Chủ nhiệm khoa cấp cứu gọi Thời Dược lại hỏi.
Thời Dược do dự một chút, nhưng lúc này bên trong phòng cấp cứu đã đầy ắp người, căn bản không có thời gian cùng cơ hội cho cô giải thích, cô đành phải ứng biến: "Tôi đi cùng bệnh nhân này đến."
"Bên này còn quá nhiều người cần kiểm tra, tôi không thể lo liệu hết được, bệnh nhân này tạm thời giao cho cô phụ trách, đợi chút nữa các bác sĩ các khoa chẩn đoán cô nói lại với họ tình hình."
Thời Dược gật đầu rồi nhanh chân đuổi theo cáng cứu thương đang hướng đến khu kiểm tra CT.
Kết quả rất nhanh đã có, bệnh nhân xác thực có nhiều chỗ xuất huyết bên trong, đặc biệt lá lách bị vỡ chảy một lượng máu lớn trong khoang bụng.
Sau khi hội chẩn khẩn cấp tổn thương xong liền dùng tốc độ nhanh nhất đẩy vào trong phòng phẫu thuật.
Ca phẫu thuật đầu tiên là bác sĩ chủ nhiệm khoa tiêu hóa, có lẽ là vừa từ một ca phẫu khác đến, trên người mặc đồ phẫu thuật, liền nhanh chóng thay đổi một bộ mới, làm thao tác sát trùng rồi lần nữa tiến vào bên trong phòng phẫu thuật.
Thời Dược bị điểm tên vào theo dõi ca mổ này.
"Trường hợp khẩn cấp, cô chỉ cần ở bên cạnh quan sát, giữ ống dẫn khí là được rồi."
Bác sĩ mổ chính dùng dao điện mở ra khoang bụng bị tổn thương, sau khi kiểm tra thấy có 2000 ml máu chảy không đông, vết thương ở lá lách vẫn như cũ xuất huyết ngày càng nhiều.
Thời Dược tập trung quan sát, bàn tay cầm dụng cụ dẫn khí đã run rẩy.
Bác sĩ trưởng liếc nhìn cô một chút "Lần đầu tiên vào phòng phẫu thuật à?"
"...!Không phải." Thời Dược cảm giác tay chân lạnh buốt, trong đầu liều mạng nhớ lại những lần thực tập trước đây, nhưng mà chưa bao giờ đối mặt với khoang bụng đầy máu như vậy."
"Vậy là lần đầu tiên gặp tình huống bị nặng thế này."
Bác sĩ trưởng mở miệng, âm lượng cũng nhỏ lại, quay sang đám người trong phòng phẫu thuật,
"Bệnh nhân vết thương nghiêm trọng, cần cắt bỏ lá lách, trong vòng mười phút nhất định phải cầm máu, hiện tại bắt đầu tính giờ."
Ông thu tầm mắt lại, để ý Thời Dược đang chăm chú nhìn chằm chằm vào người bệnh,
"Bình tĩnh thì mới hành động được."
"...!vâng"
"..."
May mắn chính là trong vòng mười phút phẫu thuật thuận lợi kết thúc, thành công cắt bỏ lá lách, miệng vết thương chảy máu cũng đã ngừng lại.
Thời Dược nhẹ nhàng thở ra, quay đầu nhìn về phía thiết bị theo dõi.
Ngay lập tức, sắc mặt của cô liền biến hóa, các chỉ số không chuyển biến tốt hơn như trong dự đoán của cô, huyết áp như cũ rất thấp.
Bác sĩ trưởng khoa tiêu hóa tựa như nhìn thấu suy nghĩ của cô, tay vẫn hoàn thành vết khâu cuối cùng trên bụng cũng không ngẩng đầu lên nói:
"Trong lồng ngực có khả năng vẫn còn tích tụ lượng máu lớn, hoặc là vẫn còn cơ quan hô hấp khác tổn thương."
Sau khi khâu lại xong, ông chuyển hướng đến y tá bệnh cạnh, "Mời khoa tim mạch và khoa ngoại lồng ngực tiếp nhận đi."
...!
Lần phẫu thuật này kéo dài hơn mười giờ đồng hồ, bác sĩ trưởng khoa ngoại lồng ngực hoàn thành cố định xương sườn và tu bổ phổi thông báo kết thúc.
Bệnh nhân được đẩy vào phòng ICU (*), mà từ trong phòng phẫu thuật Thời Dược chậm rãi đi theo tới bên ngoài phòng ICU.
(*ICU: phòng hồi sức tích cực/ hồi sức cấp cứu)
Đứng trên hành lang, Thời