Sau khi Thương Âu rời đi, ở lại bên cạnh vỉa hè ngoài đường phố chỉ còn lại hai chị em.
Nhìn chiéc xe taxi chở anh đã hoàn toàn hòa lẫn với dòng xe cộ vội vã chạy trên đường, đột ngột Tình Phong chợt lên tiếng.
"Chị, chị thực sự không về Hạ gia sao?"
Miên Lễ khoác một chiếc áo lông gấu lớn, gật nhẹ đầu.
"Ừ.
Có về đó cũng chẳng có ích gì đâu.
Vốn dĩ, chị cũng chẳng muốn có quan hệ gì với bọn họ cả."
Miên Lễ móc rừ trong túi áo ra một cây kẹo m út vị dâu thuộc một thương hiệu yêu thích của mình.
Mà không chỉ có cô, cả Thương Âu cũng thích.
Lúc trước cô không hề thích ăn kẹo, nhưng thấy Thương Âu ăn nên cũng muốn ăn thử, không ngờ nghiện luôn.
Cô vẫy tay tạm biệt Tình Phong định sẽ quay trở lại khách sạn rồi dẫn theo A Mặc bước vào trong xe để quay trở lại Luybov.
Nhưng khi đang chuẩn bị gạt cần số để di chuyển, đột ngột điện thoại ở trong túi áo vest của A Mặc chợt rung lên.
"Cô chủ."
Miên Lễ đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần ở băng ghế sau xe nhíu mày, dựng lưng dậy nhìn A Mặc đang mở điện thoại, quay xuống nhìn mình.
"Tôi có nhận được tin từ quản gia."
"Rằng cụ lớn muốn tôi về sao? Chẳng phải là tôi dặn cậu hãy chặn hết mọi số liên lạc đến của nhà họ Hạ..."
"Không phải ạ."
A Mặc giơ chiếc điện thoại đang sáng màn hình lên.
"Ông ấy nói, đại tiểu thư Tiêu Niên vừa mới đáp chuyến bay về nước."
...
Buổi tối ở đại sảnh Hạ gia, hay còn nói chính xác là lâu đài của gia tộc nhà họ Hạ, bữa tiệc mừng đại thọ của Hạ đại lão gia được tổ chức.
Ở bên ngoài, những con sedan đã đỗ đầy cả một khoảng sân rộng lớn nhưng từ phía cổng vào vẫn không dứt những dòng xe nối tiếp tiến vào trong.
Vì nhà họ Hạ là một gia tộc rất lớn, Hạ đại lão gia là một trong năm người nắm giữ vận mệnh nền kinh tế cả nước nên có rất nhiều những vị khách quyền quý được mời tới tham dự.
Không chỉ có những đại tài phiệt, doanh nhân giàu có cả trong và ngoài nước mà còn có cả thị trưởng thành phố, thủ tướng Trung Quốc cũng có mặt.
Vì danh phận của những khách mời là không hề tầm thường nên an ninh của bữa tiệc được bảo vệ rất nghiêm ngặt.
Ở ngoài cổng là những người bảo vệ đô con đứng xác nhận giấy mời và kiểm tra toàn bộ những thứ đồ mang theo, ở trên nóc của tòa lâu đài và xung quanh khuôn viên thuộc địa phận Hạ gia đều có những vệ sĩ cầm súng ống sẵn sàng bắn thủng đầu bất kì kẻ nào có những hành động đáng ngờ.
"Xin cho xem thư mời."
Người bảo vệ ra hiệu cho tài xế kéo cửa kính xe xuống rồi mở tấm thiệp mời tham dự ra.
Anh ta nhận lấy tấm thiệp, xác nhận tấm thiệp mời là thật thì liếc nhìn xuống hàng ghế sau xe, thấy chỉ có một mình vị khách được mời mới hẩy đầu cho phép đi vào.
"Tiếp theo!"
Một con xe Porsche đỏ từ đằng sau vòng lên, người bảo vệ nâng tay ra hiệu hạ cửa kính xuống.
"Xin cho xem thư mời."
A Mặc không nói gì mà chỉ đánh mắt ra đằng sau.
Người bảo vệ nhìn theo hướng mắt của cậu ta, ngay lập tức phải há miệng kinh ngạc.
Tình Phong thì không nói, nhưng Miên Lễ phải khiến cho anh ta lắp bắp rồi đứng nghiêm người, cúi đầu chào cô rồi đưa tay mời vào bên trong mà không kiểm tra bất cứ gì thêm.
"Xe tiếp theo!"
Ngay sau khi con xe Porsche đỏ rời đi, nối tiếp sau đó là một con Phantom thế chỗ.
"Này đại ca! Đến nơi rồi đấy! Xin ông có thể tập trung một chút có được không?! Tự dưng bắt người ta phải lái xe đến đây...!"
Trình Tranh kêu