Sau khi nói được lời xin lỗi với Tử Hào cô cũng thấy phần nào nhẹ nhõm hơn.
Tuyết Nhi đương nhiên là vẫn còn yêu anh, còn yêu nhiều ở đằng khác ấy, nhưng biết sao giờ...cô không thể làm trái ý cha.
Không thể để anh vì cô mà phải gặp nguy hiểm, sợ rằng cha sẽ làm những điều không hay với Tử Hào.
Cô và anh có duyên nhưng không có phận, thôi thì đành thuận theo số trời vậy.
Đôi mắt cứ theo dòng tâm sự mà đỏ hoe, giọt nước mắt chảy dài trên gương mặt trắng nõn.
Dạo gần đây, chỉ cần nghĩ đến 2 chữ Tử Hào là mắt cô lại mập nước có thể trào ra bất cứ lúc nào.
Về đến Hàn gia
"Hồi nãy con thấy chị ta vẫn còn nói chuyện tình từ với Tử Hào.
Có phải chị ta không xem lời nói của cha ra gì không?" Hồng Hiền thấy Tuyết Nhi về liền cô ý nói lớn
"Chào cha, con mới về" Tuyết Nhi nghe vậy cũng mặc kệ mà chào cha
Thiên Long nghe Hồng Hiền nói xong vừa hay thấy cô ở đây liền mắng
"Có phải con nghĩ ta chỉ doạ con? Hôm trước ta cho người lấy xe đâm nó, may thay nó còn phước nên không chết.
Nếu con vẫn còn ương thì ta không chắc nó còn nguyên vẹn đâu"
"Cha nói cái gì? Cha thuê người muốn hãm hại anh ấy" cô nghe xong không khỏi căm giận.
Cô không ngờ rằng cha lại ra tay quyết đoán như thế
"Không gì là ta không dám làm, ngày mai ta sẽ cho người giết nó" không không ngần ngại mà nói thẳng.
Cô biết tính ông trước nay nói là làm liền khóc lóc mà van xin, Tử Hào không thể chết được, cô không thể để anh vì yêu cô và ra đi.
Nếu anh có mệnh hệ gì chắc cô ân hận cả đời.
"Con và anh ấy đã chấm dứt rồi, con xin cha đừng làm hại đến anh ấy."
"Ta lấy gì để tin lời nói của con đây?"
"Con xin thề nếu con và anh ấy chưa chấm dứt con sẽ tự tay giết mình.
Con xin cha tin con một lần mà tha cho anh ấy.
Từ giờ cha nói gì con cũng nghe" cô khóc lóc mà cầu xin
"Thôi được ta sẽ tạm tin con mà bỏ qua cho hắn.
Con nên nhớ là không được có lần sau"
"Dạ...dạ...con nhớ rồi"
.....
Từng ngày cứ thế trôi qua, còn vỏn vẹn 5 ngày nữa là cô phải đi lấy chồng.
Tuyết Nhi vẫn chưa sẵn sàng cho mối hôn nhân này, mọi thứ quá gấp gáp rồi.
Hôm nay, ngày mà anh và cô đi chọn váy cưới và chụp ảnh.
Tại một cửa hàng váy cưới nổi tiếng nhất thành phố
"Cô ở đây mà chọn, tôi ra kia có chút việc, nào xong thì gọi tôi" Khải Phong nói xong liền rời đi bỏ mặc cô
"Chào chị, không biết chị đã ưng mẫu nào bên em chưa ạ?" Nhân viên niềm nở chào hỏi
"Em chưa, chị có thể dẫn em đi xem được không ạ?" Tuyết Nhi nhìn người phụ nữ này có vẻ lớn tuổi hơn cô nên thay đổi cách xưng hô cho phù hợp.
Nhân viên thấy vậy cũng hiểu ý mà thay đổi theo.
"Vậy em đi theo chị nha"
Nhân viên giới thiệu cho Tuyết Nhi một vài mẫu váy phổ biến nhưng