- tiểu thư em thấy cô gần đây mệt mỏi, hôm nay chúng ta ra ngoài đi dạo hay mua sắm để thư giãn nhé ?
An Nhi mang chén cháo cô vừa ăn xong định mang đi thì nhớ ra mình còn việc quan trọng chưa làm nên đã lên tiếng đề nghị đưa cô ra ngoài thư giãn.
- cũng được.
Thất Thất không nghĩ ngợi nhiều đã lên tiếng đồng ý.
An Nhi mang chén cháo đi xuống bếp rồi vào phòng lấy chiếc đầm mà Đường Vũ Văn đã đặc biệt chuẩn bị sai cô ta nhất định phải để cô mặc lên người.
- tiểu thư em thấy chiếc đầm này phù hợp với cô, hôm nay cô mặc nó được không ?
An Nhi là người không biết ăn nói, những lời nói dụ dỗ người ta kiểu này An Nhi thật sự không làm được.
- chiếc đầm này ? Em hôm nay có vẻ hơi kỳ quặc đấy, có phải có chuyện gì giấu tôi không ?
An Nhi gãi đầu mỉm cười, không biết nên nói gì.
- nếu đã không muốn nói thì không ép em. Chiếc đầm này tôi mặc theo yêu cầu của em vậy.
Thất Thất trước nay không có thói quen ép người khác cho nên chỉ cần người khác không muốn nói cô sẽ không cố hỏi.
Phúc Trạch có thuê một tài xế riêng chuyên đưa đón cô.
Cô và An Nhi vừa lên xe thì tài xế đã nổ máy chạy mà chưa hỏi cô là đến đâu.
Thất Thất cũng không phải ngốc đến mức không đoán được trong tất cả chuyện xảy ra hôm nay đã có sắp đặt nhúng tay vào.
Còn về phần là anh của cô hay là Đường Vũ Văn thì cô hoàn toàn không đoán được bởi vì hai người đều có năng lực làm những việc này.
Chiếc xe dừng trước một khu trung tâm thương mại.
- tiểu thư chúng ta đến rồi.
Thất Thất đi dạo vài vòng trong trung tâm thương mại, mua không ít quần áo và trang sức.
Ban đầu cô còn nghĩ sẽ có bất ngờ gì cho cô nhưng có lẽ là do cô nghĩ quá nhiều.
- tiểu thư cô muốn ăn gì em đi mua cho cô.
Thất Thất đi dạo cả nửa ngày cảm thấy bụng cũng đói liền bảo An Nhi đi mua ít thức ăn. Còn cô thì ngồi đợi ở sảnh lớn tầng 1 của trung tâm thương mại chờ.
An Nhi đi chưa được bao lâu thì phía sau cô lại có người xuất hiện nhưng đến cả bóng dáng của đối phương là ai cô cũng không biết.
- anh là ai ? Sao lại bắt tôi ?
Thất Thất hoàn toàn bị người đàn ông phía sau giữ chặt hai tay, mắt còn bị lấy vải đen che lại cho nên cô hoàn toàn không thấy được.
Người đàn ông không nói gì chỉ đưa cô rời khỏi.
Nhưng suốt cả quá trình dường như rất thuận lợi, hoàn toàn không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào.
Thất Thất có chút lo lắng, không biết được cô đang rơi vào tay ai.
Nếu cô rơi vào tay kẻ địch của Đường Vũ Văn thì xem như cô đang gây phiền phức cho hắn.
" ting " cô nghe thấy được tiếng thang máy dừng lại.
Nếu họ thật sự là kẻ địch của Đường Vũ Văn thì đã không nhẹ tay với cô như vậy rồi. Rốt cuộc là ai chứ ? Tại sao lại bắt cô với mục đích là gì ?
Lúc này cô dặn lòng lòng mình tuyêt đối không được loạn, nếu không sẽ dẫn đến hoạ chuốc thân.
Người đàn ông đưa cô đến đâu cô hoàn toàn không biết nhưng lúc này không gian nơi cô đang đứng rất náo nhiệt, cô còn cảm nhận được