Phúc Trạch bị Đường Vũ Văn lừa một vố, không trả đũa thì làm sao được.
Huống hồ lô hàng sắp tới của anh ta đáng giá hơn trăm tỉ, vụ làm ăn lớn như vậy mà không làm thì chẳng phải ngốc sao.
- sai người chuẩn bị đi, tôi muốn địa bàn của cậu ta phải sáng nhất đêm nay.
- Ưng thiếu, nếu để tiểu thư biết cô ấy sẽ...
Tên thuộc hạ trong lòng lo ngại nếu để Thất Thất biết được anh trai cô đang tính kế phá địa bàn của chồng cô thì cô sẽ hận bọn họ.
- tôi chỉ muốn đưa ra lời cảnh cáo dành cho cậu ta mà thôi. Cậu ta cũng sẽ không nói với tiểu nha đầu.
Đều là đàn ông như nhau, Phúc Trạch biết rõ Đường Vũ Văn sẽ không nói với Thất Thất chuyện hại người mâu thuẫn dẫn đến đấu đá. Vì người cả hai quan tâm đều chỉ có mỗi cô, nếu cô biết chẳng phải sẽ rất đau lòng sao.
Tối đêm đó, một tiếng nổ lớn vang lên ở đường Y nơi trụ sở đánh bạc lớn nhất của Đường Vũ Văn mở.
- Đường Gia, địa bàn của chúng ta...
Đường Vũ Văn biết rõ Đoàn Thiên muốn nói đến chuyện gì.
Hắn đâu phải kẻ ngốc, toà nhà của Đường Thị cao đến 30 tầng, lại được thiết kế bằng kính trong suốt đứng bên trong có thể dễ dàng quan sát ra bên ngoài, với lại sòng bạc của hắn nằm trước mặt toà nhà Đường Thị chỉ cách 2 con đường.
Ngọn lửa bốc cao như vậy, hắn cũng chẳng mù. Tin tức cũng rất nhạy bén chưa gì đã lên cả đài truyền hình.
- người làm ra chuyện này ngoài Phúc Trạch ra thì chẳng ai có gan dám đối đầu với tôi.
Đường Vũ Văn tay nắm chặt thành quyền, hận không thể đem Phúc Trạch bóp chết tại chỗ.
- chuyện này tuyệt đối không được nói với Tiểu Thất. Truyền lệnh xuống dưới, ai mở miệng nói bừa khai trừ ngay !
Đoàn Thiên lập tức đi làm việc được giao phó.
~
Mọi chuyện lại tiếp tục diễn ra như ngày thường, chẳng có tranh đấu, cũng chẳng có cạch mặt nhau. Mà họ còn ở trước mặt cô vui vẻ nói chuyện, cười hi hi ha ha trêu đùa.
Đúng là diễn rất tốt !
- anh trai, ngày nào anh cũng đến đây ăn trực. Anh định khi nào tìm cho em một người chị dâu, như vậy thì sau này đến lượt vợ chồng em đến ăn trực.
Thất Thất vừa ăn vừa vui vẻ nói đùa.
- anh còn trẻ mà, không vội lấy vợ đâu. Anh còn phải ăn trực nhà em thêm vài năm.
- em tình nguyện ngày ngày nấu cho anh ăn nhưng mà...
Lời còn chưa nói hết thì Đường Vũ Văn liền lớn tiếng cắt ngang lời nói của cô.
- không được !
Ánh mắt của hắn lúc này tràn đầy sát khí nhìn cô, rồi lại nhìn sang Phúc Trạch.
Phúc Trạch nở nụ cười đắc ý, khiêu khích hắn.
Nụ cười ấy như