Chương 133: Cô trở về
Cô lắc đầu, ngờ vực, vì cô không tin.
Không tin hắn là người như vậy. Dù hắn bao lần dịu dàng, bao lần tàn bạo thoáng chốc trở nên xa lạ. Lạnh lùng, à không phải nói là lãnh khốc, khinh người, trước mắt nói câu nhằm ý muốn vứt cô. Cô hận, nhưng cô không thể tưởng tượng ra được hắn có thể giết Phong, Phong vốn là người tốt. Tại sai hắn là thần mà có thể như vậy. Không phải thần cũng có giới hạn sao?
"Em nên nhớ Hắc Vỹ là Thần Chết, chuyện gì về phương diện chết chóc hắn đều làm được." Phong nhìn sắc thái cô xong lại lên tiếng.
...
Đúng, hắn là thần. Có thể giết bất cứ ai!
Câu nói của Phong cùng suy nghĩ bất chợt này như đánh vào lòng cô một nỗi kinh hoàng vì cô nhận ra một vấn đề mà bấy lâu nay luôn là bí ẩn.
Những cái chết!
Vụ việc lạ!
Lời tiên tri!
Và... Ngài!
Có chăng là bắt nguồn từ cô, có chăng là bắt nguồn từ 'thứ' người lạnh lùng tàn nhẫn đó. 'Thứ' người mà cô ngây ngơ trót trao tình cảm một cách đơn thuần.
Thần Chết! .
Hắn đã làm gì? Đang giấu giếm thứ gì? Tại sao lại là cô? Cô đã làm gì mạo phạm hắn. Chính hắn, hắn áp bức cô làm vợ hắn. Chơi đùa đã đủ. Hắn đuổi đi. Từ đầu đến cuối cô bị hắn nắm cán xoay vòng. Ngu ngơ sống bên một tên thần ngu xuẩn.
Cứ cho là như vậy nhưng hà cớ gì hắn lại hại người cô thân yêu nhất, khiến họ chết bất thường không rõ nguyên do. Tiếng tăm của cô vì thế càng nổi, bị bêu xấu đủ điều. Tại sao hắn lại làm vậy.
Cô với hắn trước đó chẳng liên quan tới nhau!
Cô lắc đầu, đôi mắt trừng to sợ hãi. Sợ gì à? Sợ phải đối mặt với mọi người cô yêu quý chết một cách oan uổng có thể là vì cô, sợ phải gặp lại tên đó.
Phong đưa cánh tay kéo cô ôm vào lòng, đôi tay vỗ nhẹ lên vai cô:"Tôi xin lỗi, đáng ra không nên khơi lại kí ức buôn cho em".
"Không! Nếu như anh không nói, em sẽ không bao giờ biết sự thật"