Cuộc gọi kết thúc, trong lòng Diệp Ninh Ninh cảm thấy lo lắng.
Hít một hơi thật sâu rồi dừng lại chỗ phòng vip 304.
Cô ta gõ cửa, không mấy chốc cánh cửa đã mở.
Trước mặt cô là hình ảnh một người đàn đang mặc áo choàng tắm có thắt lưng ngang hông.
Tóc vẫn còn đọng mấy giọt nước vì vừa mới gội đầu.
- Chào..chào chủ tịch.
Tôi mới hoàn thành bản dự án lần này, mong ngài xem qua ạ.
Hắn ta hơi khó hiểu, nhìn bộ đồ cô ta mặc trên người làm hắn không khỏi chướng mắt.
Thật là quá lộ liễu và hở hang.
- Cô đến đây làm gì.
Mà hồ sơ cô có thể thông qua gmail mà gửi cớ sao lại sang tận đây.
Hay cô lại có mục đích gì khác ?
Diệp Ninh Ninh nhỏ nhẹ đáp lời.
- Dạ, chả là tôi muốn ngài trực tiếp chỉ bảo tôi.
Với lại tôi có việc quan trọng cần nói với ngài, liệu tôi có thể vào trong được không ?
Câu trả lời của ả khiến Vĩ Phàm lấy làm khó hiểu.
- Vào sao, tốt nhất là ở yên đây cho tôi.
Khôn hồn thì đừng dở trò gì ở đây, tôi mà biết được thì sẽ không ngại mà giết chết cô đâu.
Từng câu từng chữ mà hắn thốt ra khiến Diệp Ninh Ninh càng sợ hãi trước kế hoặc mà cô ta đang định làm.
Những dũng khí bỗng chốc tiêu tan để lại sự sợ hãi mà không dám thực hiện.
Để chừa đường lui cho mình, cô ta bèn nói tiếp.
- Không...tôi không có, tôi đến đây là để nói với ngài một chuyện.
Tôi xin từ chức , mong ngài duyệt cho tôi.
Chắc hẳn ngài đang thắc mắc tại sao tôi làm vậy đúng chứ, đơn giản vì tôi nhận được lời mời của công ty khác, điều kiện ở đó tốt hơn bên này.
Cô ta lại dở trò điên rồ gì nữa đây, yên phận làm thư kí không sao lại muốn đi nơi khác.
Liệu rằng có công ty khác vượt bậc hơn tập đoàn của hắn ta sao.
Nếu cô ta đi rồi thì cũng có vài phần thiệt thòi nhưng nghĩ lại Cố Vĩ Phàm cảm thấy cũng tốt, sẽ không ai khiến hắn ta làm Dương Nghi hiểu lầm nữa.
- Cô suy nghĩ chắc chưa ? Tôi nghĩ sẽ không có tập đoàn nào mà có điều kiện tốt hơn công ty tôi cả.
Nhưng nếu cô muốn đi thì tôi cũng không cản.
Diệp Ninh Ninh gật đầu.
- Vâng, nhưng trước khi đi tôi có thứ này muốn cho ngài xem.
Nói rồi cô ta lấy điện thoại, mở đoạn ghi âm giữa cô ta và ai đó.
Cố Vĩ Phàm nghe khóe môi bỗng cong lên nụ cười.
Hai người hình như có vẻ quá tập chung nên không biết rằng đang có người chụp lén họ.
Người đó khẽ cười rồi bước đi.
- Chắc ngài biết giọng nói này là của ai rồi đúng chứ ?
Vĩ Phàm trên khuôn mặt không hề biểu lộ cảm xúc gì khiến cho người đối diện cũng không đoán được.
- Cô hợp tác với cô ấy để muốn lập ra kế hoạch này à.
Tôi tưởng cô bằng mọi thủ đoạn sẽ khiến tôi vào tròng cơ chứ.
Thái độ hắn ta như vậy thật nằm ngoài tầm dự đoán của ả.
Đáng lẽ khi nghe xong toàn bộ sự việc này thì hắn sẽ phải tức giận lắm chứ.
Đúng vậy, trong đoạn ghi âm đó là toàn bộ kế hoạch