Bước ra khỏi công ty với thùng đồ trên tay, Hạ Nghi quay đầu lại nhìn nơi đây thêm một lần nữa.
Đây là công việc tử tế cuối cùng của cô rồi, từ giờ cô sẽ làm đúng một công việc duy nhất đó là tiếp rượu ở quán bar thôi, sẽ đi làm ở đấy đến khi nào mà cái tên lúc tối qua lăn lội trên giường với mình mua cho cái căn nhà thì thôi.
Nhất định phải lấy được lòng của người đó.
Từ khi nào mà cô trở nên như vậy nhỉ, trước kia Hạ Nghi cũng đơn thuần như bao người khác, chuyện ba với mẹ cô ấy kể đều là sự thật, vì để không muốn mẹ mình như vậy nên mới chuyển lên đây sống.
Thật ra mẹ của Hạ Nghi đã mất rồi, từ 2 tháng trước.
Lúc ấy cô rất suy sụp, tất cả đều vì không có tiền chạy chữa cho mẹ nên bà ấy mới ra đi vĩnh viễn.
Bắt đầu từ đấy, cô hay được bạn thâm rủ đi bar giải sầu.
Cô cũng ầm ừ rồi đi theo, lâu dần nhìn thấy những người ở đây ai cũng giàu có khiến cô thèm muốn mình cũng được như vậy.
Trước đó cô đã xin vào làm ở công ty Dert của Cố Vĩ Phàm và mức lương ở đây khá cao, tuy vậy nhưng bạn thân cô lại rủ làm cùng cô ta ở quán bar thế là lại đồng ý làm hai công việc cũng một lúc, tất cả đều vì chữ " tiền " vì Hạ Nghi muốn mau giàu.
Trong lòng cô từ đó cũng bắt đầu có những suy nghĩ tại sao mình phải làm việc cật lực vì đồng tiền như vậy nhỉ, chi bằng tìm đến những người đàn ông kia kìa, chỉ cần quyến rũ được họ thì sẽ được khối tiền mà không phải khổ công đi làm cả.
Cứ vậy mà Hạ Nghi đã mất đi con người trước kia mà cứ thế theo thời gian mà thay đổi.
Đôi khi có lúc tiền bạc cũng đã làm ta đánh mất một con người như thế.
________________________
Bẵng qua mấy tuần sau, trên văn phòng cao nhất của công ty rộng lớn, người đàn ông đang ngồi vắt chéo chân hai tay đan vào nhau như đang suy tính điều gì.
* Cốc cốc cốc
- Vào đi.
Cửa phòng mở ra, bước vào là một người đàn ông trung niên, nhìn người đàn ông đang ngồi đó mà khó hiểu.
Hôm nay tự nhiên người này lại gọi ông vào đây nói chuyện riêng, từ trước đến giờ ngoài bàn về công việc ra thì chưa bao giờ lại được đích thân vào nói chuyện riêng như vậy.
- Chào ngài.
Người đàn ông gật đầu, bên kia người đó cũng ngồi xuống.
- Không biết Cao Tổng gọi tôi có chuyện gì không ?
Cao Tuấn cũng không chần chừ mà vào thẳng vấn đề, việc này anh đã suy nghĩ rồi cũng coi như là ổn.
- À thì là chuyện này, tôi nghe nói ông có một cô con gái hiện vừa tốt nghiệp đại học đúng không, hiện tại cô ấy đã tìm được công việc nào chưa vậy ?
Đàm Lăng Hải khá ngạc nhiên về câu hỏi này của Cao Tuấn, quả thật chuyện ông có cô con gái bọn họ cũng biết qua nhưng tại sao hôm nay anh ta lại gọi ông lên đây để hỏi chuyện này vậy.
Khi được báo là chủ tịch tìm mình có chuyện thì Đàm Lăng Khải khó hiểu từ lúc đó, về công việc hay gì thế nhỉ, mọi thắc lại được giải đáp bằng câu hỏi này, con gái của ông được chú ý từ khi nào như thế.
- Hả, à vâng quả thật con bé vừa mới tốt nghiệp đại học.
Hiện tại con bé chưa có công việc gì mà chỉ phụ giúp bà ngoại ở tiệm sách, không biết có chuyện gì mà ngài lại hỏi về con bé nhà tôi ?
Nhắc đến tiệm sách làm anh ta nhớ lại lần gặp một