-"Ai?"
"Trời ạ, cậu ngốc quá.
Là chồng cậu đó, cái người tên Phạm Thiên, không phải anh ta nói sẽ đi làm sớm sao? Cái thuốc hạ sốt này tớ không mua, cậu cũng không mua thì chỉ có thể là anh ta mà thôi."
Nghe xong Lý Tuệ An cũng ngợ ra, cũng có khả năng đó.
Nhưng ở đây lại có tận hai bát cháo, không chỉ chuẩn bị cho cô mà còn chuẩn bị cho cả Hạ Hạ, cháo trong bát khi cô chạm vào vẫn còn rất nóng chắc hẳn là chỉ mới nấu đây thôi.
Không thể nào để lại một bát cháo bỏ không được nên cô hỏi xem Hạ Hạ có thích ăn cháo không.
"Hạ Hạ, ở đây có tận hai bát cháo cậu có ăn không?"
-"Thế sao? Vậy thì khỏi nấu mì cay đi tớ cũng khá thích ăn cháo.
Để tớ xuống phụ cậu."
Hạ Hạ đồng ý ngay và luôn, nhanh chóng lượn xuống bếp bưng cháo ra phòng khách phụ Lý Tuệ An.
Hai người ngồi ở ghế và thưởng thức cháo, cháo này không chỉ là cháo trắng mà bên trong còn có nấm và các loại rau củ đầy đủ dinh dưỡng nhìn cứ như là mua ở ngoài tiệm hơn là tự tay nấu.
Hạ Hạ ngờ vực về độ nấu ăn của Phạm Thiên quay đầu sang hỏi Lý Tuệ An.
"Này, sao tớ thấy tay nghề chồng cậu giống như đầu bếp ấy nhỉ? Không phải là mua ngoài tiệm đấy chứ?"
Lý Tuệ An bây giờ đang dùng thìa khuấy cháo trong bát lên, bên dưới sánh đặc, có dấu tích là chão đã mềm gạo hết rồi.
Cô không nghĩ đây là đồ mua ở ngoài tiệm bởi vì cô đã nấu ăn rất nhiều khi những người ngoài tiệm chỉ bán những loại cháo lỏng hầu như chỉ có nước cháo là nhiều, nhưng đây lại rất nhiều gạo và vẫn chưa nhuyễn ra chỉ là dạng cơm mềm giữ nguyên hạt.
"Không đâu, cháo này vẫn chưa được gọi là bán ở tiệm hạt gạo vẫn chưa đánh nhuyễn hết đây này.
Với cả lúc nãy tớ có thấy trong bồn rữa bát đang ngâm một cái xoong cỡ vừa ấy."
Hóa ra lúc nãy cô đã nhìn vào bên trong bếp nấu ăn và cũng thấy vết tích nấu cháo, đối với cô thì cháo không nhuyễn hết và nhiều nước mới gọi là ngon, khi đánh nhuyễn rồi rất dễ ch ảy nước khi để lâu.
Hạ Hạ cũng thấy như vậy nhưng cô bạn không thích cháo còn hạt nguyên nên dùng muỗng đánh nhuyễn hạt cơm bên trong tô.
Rất may là chỉ có một nữa cháo còn hạt và còn rất nóng nên không ảnh hưởng đến độ ngon của cháo.
Những rau củ bên trong hòa chung với cháo trắng làm cho cháo không còn tẻ nhạt và càng hấp dẫn hơn nữa đối với người ăn.
Hạ Hạ cảm thấy người chồng mà Lý Tuệ An bị ép cưới này cũng không tồi lại còn mua thuốc hạ sốt cho cô nữa, đúng là người đàn ông lí tưởng rồi còn chi nữa, không còn điều gì để chê.
Hạ Hạ nhìn Lý Tuệ An và nói: "Tuệ An này, tớ cảm thấy cậu có thể tiến triển tốt với Phạm Thiên đó.
Anh ta là người tinh tế như thế lại còn lo lắng cho cậu lại còn đẹp trai, cao, lực lưỡng nữa cậu còn gì mà không nhanh chóng tán đổ anh ta rồi bên nhau như cặp vợ chồng thực thụ đi."
Lý Tuệ An nghe Hạ Hạ nói thì sặc khi đang húp cháo, cô ho "khụt khụt" phải khiến cho Hạ Hạ cũng lo lắng mà vuốt lưng chống sặc.
Làm sao mà không sặc cho được, không không lại nói là có khả năng.
Hạ Hạ khó hiểu với hành động của cô chỉ là yêu cầu nhỏ nhoi thôi có cần phải sặc đến