Ép Hôn

Chương 21


trước sau

Đúng lúc đó thì bố thằng nhok đi ra, thấy bọn nó đúng trước cổng.
- Mike và Kavin đó hả? Ken trên lầu ấy, nhưng hôm nay nó ko đc đi chơi đâu.
- Dạ cháu bik ạ. Chúng cháu đến thăm Anny. Đây là Hana, bạn của Anny ạ.- Mike chỉ vào Hana giới thiệu khi thấy bố thằng nhok đưa mắt nhìn cô.
- Vậy các cháu cứ vào đi, h chú đi có việc.
- Vâng ạ.- Cả 3 đứa đòng thanh, ngoan ngoãn đáp.
- Mike này, ko lẽ Anny sống ở đây à?- Hana vừa đi vừa hỏi.
- Uh`. Thế Anny ko nói cho cậu bik à? Cậu ấy là vợ chưa cưới của Ken đấy.- Kavin thản nhiên đáp.
- Cái j`? Anny? Vợ chưa cưới? Ken? Ko tin đc.
Mike và Kavin ko nói j`, đối với những gia đình như bọn nó thì đây cũng chỉ là chuyện thường thôi.

Con bé đang nói chuyện với Yên Nhi thì thấy Hana, Mike và Kavin bước vào. Nó mừng mun chết đi đc.
- Ah! Mọi ng` đến thăm tôi đấy à?
- Anny, có thật cậu và Ken...2 ng`...có...hôn...ước...thật á?- Hana lắp bắp hỏi, cô vẫn còn quá ngạc nhiên.
- Uh`. Mà sao cậu bik vậy? Mike và Kavin nói à? Xin lỗi vì đã giấu nhưng tớ ko mun mọi ng` bik chuyện này.
- Uhm...Thôi đc rồi. Tớ hiểu, nhưng lần sau có chuyện j` cậu ko đc giấu tớ đâu nhé.
- Uhm. Cảm ơn cậu.
Đúng lúc đó thì thằng nhok đem dĩa hoa quả mà lúc nãy con bé sai vào.
- Mọi ng` đến thăm cô ta à?
- Uh`. Mà sao cậu lại thế kia?- Mike ngạc nhiên hỏi khi thấy thằng nhok bưng bê đồ.
- Ah`. Là tôi nhờ đấy.- con bé trả lời thay.- anh đi lấy nước đi, mời mọi ng` chứ.
Thằng nhok nhìn con bé, tóe lửa.
- Thôi nào, ko cần nhìn tôi bằng ánh mắt âu yếm như thế đâu, mọi ng` đang nhìn kìa.- con bé giả bộ e thẹn nói.
Thằng nhok nghe con bé nói mà mun xỉu quá. Trời ơi! Ước j` nó có thể giết chết con bé nhỉ. Hoặc chỉ cần có thể cho con bé một trận thôi cũng đc. Sức chịu đựng của con ng` cũng chỉ có hạn thôi chứ. Nếu ko phải con bé đang bị thương thì con bé sẽ ko đc yên như thế này đâu. Thôi, đành ráng chịu đựng vậy. Chờ con bé lành lặn là nó sẽ cho con bé vào nhà thương lần 2 ngay cho xem. Ah! Mà con bé đang là ôsin của nó mà, nó sẽ hành hạ con bé đến mệt xỉu thì thôi. Haha... Thằng nhok thầm cười sung sướng. Nhưng nó vẫn bực chuyện con bé lắm, nên mặt nó lúc này rõ ràng là đang tức giận dễ sợ lắm. Mọi ng` đều nhìn con bé, đầy e ngại, lỡ thằng nhok ko kiềm chế đc, thì...May thay, thằng nhok lại đi xuống lầu, lấy nước như lời con bé nói. Mọi ng` lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn mặt thằng nhok lúc nãy có thể giết ng` lắm í chứ.
- Tiêu thư, cô làm vậy hình như hơi quá đáng rồi đó. Tội nghiệp cậu chủ ghê. Cô sai cậu ấy cả tuần nay rồi còn j`. Tha cho cậu ấy đi.- Yên Nhi nói với con bé, mặt nhăn nhó.
- Hì. Ko sao đâu. Trước h anh ta chỉ bik sai ng` khác làm, bây h phải đến lượt ng` khác sai anh ta chứ. Ah! Ngồi yên ko động đậy thế này mệt thật đấy- con bé nói rồi đứng dậy, tập một vài động tác thể dục cho dãn gân cốt, trước 6 con mắt đang nhìn chằm chằm, 3 cái miệng mở rộng hết cở.
- Anny, cậu...cậu...

- Hừm...Thật ra tiểu thư đã khỏe từ lâu rồi nhưng lại giả bộ bệnh để bắt cậu chủ làm việc thôi.- Yên Nhi lên tiếng giải thích.
- Ax. Sao cậu lại phải làm vậy?

- Cho bỏ ghét chứ sao. Đây là cơ hội ngàn năm có một, đâu thể bỏ qua. Tớ mà bỏ qua lần này e ko có lần sau. Phải bik tận dụng cơ hội chứ.
- Nhưng nếu lành bệnh rồi thì cậu phải đi học chứ. Có bik tớ lo lắng thế nào ko? Hả?
- Thôi nào, tớ xin lỗi mà. Ngày mai tớ sẽ đi học, chịu chưa?
- Hừm...Thế thì còn tạm đc. Nhưng mà...-Hana chưa kịp nói hết câu đã nhìn sững ng` vừa bước vào phòng, mặt đằng đằng sát khí.
Ơn chúa! Thằng nhok vừa nghe thấy cái j` thế này? Con bé đã khỏe từ lâu ư? Trời ơi! Sao nó có thể ngốc đến nỗi bị con bé lừa mà ko bik vậy chứ. Mà khoan đã. Nhìn xem. Nó đang làm cái quái j` thế này? Đây chẳng phải là công việc của ng` ở sao? Haha...Hóa ra mấy bữa h nó làm ôsin cho con bé, và con-bé-ko-hề-đau-ốm-j`-cả. Thằng nhok tiến lại phía con bé. Cười.
Thằng nhok cười mà mặt nhìn đầy sát khí. Trời! Đây có phải là nụ cười mà mấy tên kiếm khách hay cười trước khi giết ng` trong truyện kiếm hiệp ko? (Ax. Nhiễm truyện rui`) Ko lẽ thằng nhok định làm thật? Amen! Cầu chúa phù hộ. Con bé còn trẻ mà, nó chưa mun chết sớm đâu. Huhu...Chỉ một phút bất cẩn nó đã làm lộ mọi chuyện rồi => thằng nhok sẽ nổi điên lên. Ko chừng thằng nhok còn định băm thây nó ra làm trăm mảnh ấy chứ. Hic! Ôi! Cuộc đời nó kết thúc ở đây ư? KO! Nó chỉ mới 16 tuổi thui mà.
- Hóa ra cô đã khỏe rồi à? Chúc mừng nhé. Sao cô ko cho tôi bik sớm? Như vậy có phải tốt hơn ko?- thằng nhok nhếch méc, nhìn mặt thấy ớn.
- Anh...Anh định làm j` vậy? Tôi...tôi chỉ mun nghỉ ngơi thêm mấy ngày thôi, đâu có ý lường gạt anh đâu.- con bé run rẩy nói.
Tự nhiên nó thấy sợ quá. Ôi ko! Nó còn mun sống mà. Ko thể cứ ở đây chờ chết đc. Thằng nhok ngày càng tiến lại gần. Hức! Nó phải làm sao đây? Nó ko mun chết sớm vậy đâu. Ko suy nghĩ j` thêm, ngay lập tức, con bé nhảy xuống giường, chạy như bay. Thằng nhok đuổi theo. Phen này con bé chết dưới tay nó là cái chắc. Con bé vừa chạy vừa kêu la, thằng nhok và mọi ng` đuổi theo sau. Con bé đã nằm yên suốt mấy ngày nay nên chạy thế này nó thấy mệt dữ. Chẳng mấy chốc, thằng nhok đã đuổi kịp con bé. Dừng lại. Con bé lùi một bước. Thằng nhok lại tiến hai bước. Cứ thế, khoảng cách ngày càng thu hẹp. Mọi ng` nín thở, lo lắng liệu thằng nhok sẽ làm j` con bé? Thằng nhok đã ở sát con bé. Con bé lại lùi một bước nữa. Hụt. Chậc. Hóa ra nó đã tới mép cầu thang mà ko hay. Thằng nhok vội níu tay con bé => con bé kéo thằng nhok theo lun. Và bây h, 2 đứa nó đang nằm bệt dưới sàn nhà với tư thế cực kì khó coi: thằng nhok nằm đè lên ng` con bé. Còn 3 ng` ở trên kia nhìn xuống thì cười ko ngớt. Nói 3 chứ ko phải 4 bởi vì Mike ko cười, cậu khẽ nhăn mặt trước tình huống này. Thằng nhok nhổm ng` lên.

- Hic! Anh đã ko kéo tôi lại đc thì thôi, lại còn ngã đè lên ng` tôi nữa chứ. Đúng là...
- Đúng là cái j` chứ! Tôi đã có lòng tốt mun kéo cô lại, rồi còn bị cô lôi xuống ngã lun, vậy mà h cô quay sang trách tôi à? Mà thôi, đc rồi- thằng nhok cười gian- bây h chúng ta tính chuyện kia trước nhé!
- Chuyện...chuyện j`?- con bé lắp bắp hỏi.
Thằng nhok cười đêu. May thay, đúng lúc đó thì ông Trần từ trên lầu đi xuống. Ông trợn tròn mắt nhìn 2 đứa nó. Chậc. Thằng nhok vẫn còn nằm đè lên ng` con bé mừ.
- Hai đứa...hai đứa đang làm cái j` vậy?- Rồi ông khẽ cười- Tụi nhỏ bây h thật là...
Thằng nhok và con bé lúng túng ra mặt, ko bik phải giải thích thế nào. Bất cứ ai nhìn thấy cảch này đều nghĩ vậy hết trơn. Thế có chết ko chứ. 2 đứa vội vàng lồm cồm bò dậy. Khẽ nhăn mặt. Cười gượng.
- Ông à, ko như ông nghĩ đâu. Tụi cháu ko...


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện