Editor: Dương Gia Uy Vũ
Đời trước Dung Tự thật sự có thể được gọi là một người chồng tốt, hắn sắm vai thành một người chồng hoàn mỹ của
gia đình. Hắn không chút do dự đáp ứng tất cả các yêu cầu mà vợ mình đưa ra, thực hiện tất cả các nghĩa vụ mà người chồng nên làm, hắn tôn trọng vợ của hắn, cũng không đòi hỏi quyền lợi dư thừa quá phận quá nghiêm
khắc, không vượt khuôn cũng không đi quá giới hạn.
Nhưng cũng có
khả năng là do hắn là một thân sĩ có phẩm chất, đến tận khi Mộc Khanh
Khanh tự mình nói thẳng ra hắn mới biết vợ của hắn, không, là vợ cũ thì
ra đã sớm có tình nhân bên ngoài, thậm chí cho tới bây giờ hắn cũng đoán không ra rốt cuộc là cô ta đã phản bội hôn nhân của bọn họ từ khi nào.
Cho nên, mặc kệ là hắn trước khi trọng sinh hay là hắn sau khi trọng sinh,
đương nhiên đều không biết gì về căn phòng ở lầu hai này, đây cũng là
căn phòng mà vợ cũ của hắn một mực chia thành không gian riêng tư, bên
trong rốt cuộc sẽ giấu cái gì đây?
Dơ bẩn đến nỗi phải yêu cầu
chính mình rửa sạch ư? Còn không thể để người ngoài nhìn thấy? Đáp án
duy nhất Dung Tự có thể nghĩ đến chính là sau khi cô ta ăn vụng trêu hoa ghẹo nguyệt ở bên ngoài rồi giữ lại các loại vật kỷ niệm.
Nháy mắt khi cắm chìa khóa vào, Dung Tự vậy mà lại cảm thấy chính mình có hơi... Khẩn trương?
Tự giễu cười nhạo mình, có liên quan gì đâu chứ? Dung Tự lẳng lặng nghĩ,
cứ cho là bên trong thật sự là những thứ cô ta yêu đương vụng trộm để
lại, dâm loạn dơ bẩn nhận không ra người thì đã sao? Dù sao cũng không
liên quan gì đến hắn...
Tay Dung Tự vẫn còn nắm ở then cửa, hai chân không biết sao lại như bị đóng đinh tại chỗ, không bước nổi một bước.
Một bức hình cực lớn, không, phải nói là nhiều bức hình ướt át cực lớn được đặt trong khung ảnh tinh xảo, thân thể trần trụi dây dưa, cứng rắn và
mềm mại va chạm, hơi thở nhục dục khiến người ta huyết mạch điên cuồng
phun trào.
Có Mộc Khanh Khanh cưỡi trên người hắn đong đưa eo
mềm, có hắn từ sau lưng thâm nhập đâm sâu vào cô, có hai người bọn họ
khẩu giao cho nhau liếm láp hạ thể của đối phương... Nhưng nhiều nhất
vẫn là hình ảnh cô nở rộ vì bị hắn đè dưới thân.
Bị những hình
ảnh ướt át đơn thuần dùng để khắc hoạ tình dục kích thích, không những
khiến cự căn giữa hai chân hắn đang có xu thế ngẩng đầu mà còn khơi dậy
hồi ức hương diễm một đời kia khi hắn làm tình hoan ái với Khanh Khanh
lúc vẫn còn là Đường Kỳ Dung.
Chờ đến khi Dung Tự lần nữa lấy lại tinh thần, hắn đã đối diện với những hình ảnh trần trụi sinh động như
thật, dùng tốc độ lực đạo hung tàn dùng tay vuốt côn thịt đang nóng lên ở hạ thân.
Hai mắt Dung Tự bị phủ thêm một tầng sương mù, trong
quá trình tích lũy khoái cảm như thật như giả, trong đầu thoáng hiện tất cả đều là cảnh tượng dâm mị của nam nữ khi giao hoan, không thể phân
biệt rõ là một đời nào, là vườn trường ở kiếp trước? Hay là trước khi
trọng sinh cùng dâm phụ kia hoan ái? Cũng có thể là chính mình tưởng
tượng đang thao huyệt của cô ta?
Nhưng bất kể là thế nào, nữ chính trong những cảnh tượng đó đều chỉ có một, Mộc Khanh Khanh.
Dung Tự xoa nắn dục căn của hắn phảng phất như đang tự ngược, cảm giác vừa sướng vừa đau dường như cũng truyền tới đáy lòng.
Khoảnh khắc khi dòng dịch màu trắng kia bắn ra, thân thể Dung Tự cứng đờ,
khoái cảm còn quanh quẩn tung bay trong cơ thể, nhưng theo đó trong lòng hắn lại giống như bị gông xiềng khóa chặt. Truyện chỉ đăng duy nhất
trên Wattpad @DuongGiaUyVu. Hắn cũng không dám nhìn thẳng vào những hình ảnh của mình và vợ cũ, hắn hận không thể nghiền xương Mộc Khang Khanh
thành tro, nhưng rốt cuộc, người nghĩ đến thân thể của cô ta để tự an ủi đạt tới đỉnh điên cuồng lại là Dung Tự hắn!
Dung Tự còn đang
chìm trong thế giới của mình tự rối rắm, lại bị âm thanh nhắc nhở từ
đồng hồ báo thức trên máy tính kéo về thế giới hiện thực.
"A
ưm... Nhanh lên... Ưm a... Người ta chờ không nổi nữa rồi..." Tiếng rên
rỉ nỉ non thiên kiều bá mị này là hôm qua lúc Mộc Khanh Khanh sắp đi đã
ngàn biến trăm biến thu âm lại mới chọn ra được một bài nghe có vẻ lẳng
lơ nhất.
Nhưng Dung Tự lại không biết mưu kế của tiện nhân yêu
diễm nào đó, hắn chỉ cảm thấy toàn thân đều bị thanh âm này làm mềm
nhũn, chỉ có một chỗ thẳng tắp cứng lên. Hầu kết không chịu khống chế
lăn lộn, Dung Tự chỉ có thể ở thầm mắng trong lòng, quả nhiên là tiện
nhân yêu diễm, không, là tiện nhân lẳng
lơ...
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Đi đến trước màn hình máy tính, chỉ thấy đồng hồ báo thức trên màn hình
đang thể hiện sáu chữ to hết sức rõ ràng: Chủ bá internet lúc mười giờ.
Dung Tự nói không nên lời tâm trạng của mình là gì khi nhìn thấy mấy chữ
này. Bởi vì hắn thân là một tổng tài bá đạo chỉ số thông minh siêu quần
trong tiểu thuyết ngôn tình, trong nháy mắt khi vừa nhìn thấy hắn đã đột nhiên tỉnh ngộ lại, đây, đây rõ ràng chính là vợ cũ của hắn, tiện nhân
yêu diễm kia đặt bẫy mình!
Đầu tiên là dùng tin nhắn dụ dỗ mình
tiến vào căn phòng này, sau đó lại là dùng hình ảnh ướt át sắc tình sắc
dụ mình, lại nhân lúc mình đang ý chí bạc nhược dùng âm thanh quyến rũ
mình, sau đó lại thuận lý thành chương dẫn ra chuyện cô ta phát sóng
trực tiếp...Mà hiện tại thì sao? Hắn bị quyến rũ đến rơi vào bẫy còn
chưa nói, hiện tại cứ cho là đã phát hiện ra quỷ kế nhưng hắn vẫn như cũ không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể tiếp tục đắm mình trụy lạc trong cái bẫy này...
Khuôn mặt tuấn tú lạnh xuống, Dung Tự mặt không
biểu tình nhấp vào phần mềm phát sóng trực tiếp duy nhất trên màn hình,
rồi sau đó đăng ký, đăng nhập, tìm ID.
...
Cùng lúc đó tại một thành phố khác, Mộc Khanh Khanh đang ở tại một khách sạn năm sao
thoạt nhìn rất sang trọng, ừ, còn là phòng tổng thống, nhàn nhã sung
sướng mở notebook mình mới mua sáng nay ra.
Mộc Khanh Khanh mang
tai nghe lên, tựa vào giường lớn mềm mại thoải mái, ngàn chọn trăm tuyển góc độ hoàn mỹ lộ bộ ngực ra, sau đó mới chậm rì rì mở phòng phát sóng
trực.
Anh Trai Rất Ngưu Bức: Góc độ này anh đây cho em điểm tuyệt đối!
Hòa Thượng Am Ni Cô: Liếm màn hình...
Rất Lớn Rất Thô: Đây mới là tiểu dâm oa mà anh biết chứ!!
...
"Hôm nay em có một chuyện lớn đời người muốn chia sẻ với mấy anh ~~" đôi tay Mộc Khanh Khanh chống cằm, bộ ngực vẫn hoàn mỹ lộ ra như cũ.
"Em --" chớp chớp mắt với camera, khóe môi tươi cười hết sức linh động vui sướng, "Ly hôn rồi ~~"
Sau khi Mộc Khanh Khanh chia sẻ xong tin tức vui vẻ này, phòng phát sóng
trực tiếp tức thì bị đủ loại bình luận khác nhau nhưng có cùng ý nghĩa
spam:
Đó Là Phong Tao: Hôn nhân không có tính phúc, nên bỏ!
Gà Con Vàng: Ông chồng không thể thỏa mãn thân thể của phái nữ, đúng là vô dụng...
Phàm Tâm Đại Động: Tiểu dâm oa tịch mịch hư không, Phàm ca có thể thỏa mãn em!!! Ném chồng cũ của em ra thật xa đi!
Rất Lớn Rất Thô: Nhìn tên của anh nè! Tuyệt đối đút no em!
...
Dưới hình thức spam lưu manh như thế, có một bình luận khác người trong đó,
Chỉ Là Du Khách: Nằm bò ra như vậy cô không sợ đau eo à?!!!
Nhưng bình luận này, ngoại trừ người bên ngoài thì không ai có thể trông thấy được những lời này giữa những bình luận đang bay nhanh lăn lộn kia.
Mộc Khanh Khanh cười khanh khách nhìn mưa bình luận xao động trong phòng
phát sóng trực tiếp, "Ngày hôm qua em bị chồng cũ vô tình vô nghĩa đuổi
ra khỏi nhà, buổi sáng vừa ký xong giấy thỏa thuận ly hôn, buổi chiều
liền lẻ loi bị dọa chạy đến thành phố bên cạnh."
"Chưa hết, quan
trọng nhất chính là máy tính ngày thường em vẫn luôn dùng để phát sóng
trực tiếp cũng không thể mang đi, máy tính kia em dùng rất thuận tay --" Mộc Khanh Khanh vốn đang bày ra vẻ mặt u oán lại như đột nhiên nghĩ tới gì đó, vẻ mặt như nai con hoảng sợ, "Xong rồi xong rồi, máy tính kia
của em có cài đặt tự khởi động và chuông báo nhắc nhở phát sóng trực
tiếp nữa..."
"Chồng cũ của em sẽ không đuổi đến đây đấy chứ... Hu hu hu..."