Mộc Khanh Khanh ngẩng đầu cười, vẻ mặt vô tội nói: "Chuyện gì gấp vậy? Chồng cũ -- của em?"
Dung Tự cũng mang theo ý cười, chỉ là tầm mắt của hắn vẫn thẳng tắp dừng
trước ngực Mộc Khanh Khanh, dường như có thể trực tiếp bỏ qua lớp vải
vóc, hai vú trắng nõn của Mộc Khanh Khanh vốn đã lộ ra một nửa, bởi vì
góc độ của Dung Tự là đứng thẳng nhìn xuống, cảnh xuân lộ ra càng nhiều, ngay cả hai điểm hồng anh nhô lên cũng như ẩn như hiện...
"Em không biết sao? Vợ -- của tôi?" Hắn đang nhắc nhở cô hai người vẫn chưa chính thức ly hôn.
"Không phải là muốn ngủ với em một đêm sao? Đúng lúc em cũng..." Không muốn
đánh thái cực với tên ngụy quân tử mắc bệnh xà tinh nào đó, Mộc Khanh
Khanh trực tiếp mở miệng.
Dung Tự nhíu mày, hắn vẫn xem nhẹ trình độ dâm dãng của dâm phụ này rồi... Cúi người, bàn tay vung lên, dễ dàng kéo hai mảnh vải hơi mỏng trên người tiểu dâm phụ rơi xuống đất, chỉ
còn lại một bộ nội y vừa nhìn đã thấy sắc dụ, "Cô phải nhớ kỹ lần này là cô chủ động muốn làm tình..."
Quần áo của mình đã bị kéo rơi,
Mộc Khanh Khanh cũng không cam lòng yếu thế, hai ba cái đã cởi Dung Tự
chỉ còn một chiếc áo sơ mi hỗn độn cùng với quần lót bị căng đến phồng
lên, "Không đúng, không phải vẫn chưa ly hôn à? Phải gọi là nghĩa vụ vợ
chồng sẽ càng thích hợp hơn ~"
Dung Tự không thể không thừa nhận, những lời này của Mộc Khanh Khanh đã lấy lòng hắn, để khen thưởng cho
câu này, Dung Tự quyết định nhất định dùng hết khả năng toàn lực thỏa
mãn cô...
Hai người đều đã có một tháng không trải qua làm tình
thật sự, dục vọng tích lũy một khi đã châm lửa, đó chính liệt hỏa mãnh
liệt quay cuồng, tình dục nồng đậm mà trần trụi tức khắc liền lan tràn
thành họa trong thế giới chỉ độc thuộc về hai người! Cả hai đều đã trở
nên đói khát khó nhịn, môi kề sát một chỗ, liếm láp mút cắn...
Giữa ý loạn tình mê thực hồn phệ cốt, rào chắn cuối cùng giữa hai người rốt cuộc cũng bị vô tình vứt bỏ.
"Ướt nhanh như vậy sao? Tiểu dâm oa?" Ngón tay của Dung Tự thâm nhập vào
giữa hai chân cô, nhẹ nhàng khảy một cái liền lây dính một lượng lớn
chất lỏng dính nhớp.
"Không phải anh cũng cứng rồi sao? Anh trai
côn thịt lớn?" Tay Mộc Khanh Khanh leo lên cổ hắn, khiêu khích mút hôn
hầu kết gợi cảm nhô lên, hai luồng cực đại mềm mại cách lớp áo sơ mi đơn bạc cọ lên cơ bắp của Dung Tự, thịt mềm xung quanh cửa huyệt cũng thông qua động tác căng thẳng cảm thụ được ngón tay như hổ rình mồi của hắn.
"Ưm..." Tiếng rên rỉ khàn khàn của Dung Tự từ giữa môi tràn ra, không cam lòng
yếu thế đưa ngón giữa và ngón trỏ tiến vào chốn đào nguyên ướt đẫm, tàn
sát bừa bãi đâm thọc một phen rồi mới thở dốc nói: "Hôm nay tôi nhất
định phải thao em đến đi không nổi!"
Từ trong miệng của tổng tài
bình tĩnh cấm dục lại thốt ra từ ngữ dâm mị thô tục, so với bất cứ lời
tán tỉnh nào cũng đều kích thích hơn, Mộc Khanh Khanh làm càn kẹp chặt
tiểu huyệt, gắt gao khoá chặt ngón tay Dung Tự trong mị thịt của mình,
"Ưm a... Em vẫn luôn chờ đó..."
Cảm nhận được sự nóng lòng được
thỏa mãn của cô rất rõ ràng, Dung Tự đột nhiên nhớ tới lời hắn nghe được trên phát sóng trực tiếp tối qua, trước kia cô chưa từng được thỏa mãn
trên phương diện kia...
Khác hẳn với sự phẫn nộ đốt cháy lý trí
bốc lên trong lòng tối hôm qua, hiện giờ có ôn hương nhuyễn ngọc trong
ngực, ý nghĩ đầu tiên Dung Tự sinh ra lại là: Có phải bởi vì cô ấy không được cho ăn no nên mới đi tìm khoái cảm trên phát sóng trực tiếp?
Dung Tự tự cho là mình đã hiểu thấu đáo thế giới nội tâm của Mộc Khanh
Khanh, cảm thấy chính mình đã mở ra cánh cổng của ánh sáng, hắn nghĩ đến một phương pháp vô cùng hoàn mỹ không chút tì vết, vừa có thể không
thẹn với những thương tổn mình đã chịu đựng trước khi trọng sinh, vừa có thể thỏa mãn những vọng tưởng nồng đậm ngày càng tăng nhiều nào đó!
Trong đầu xoay mấy vòng nhưng động tác trên tay Dung Tự vẫn không hề dừng
lại, hoặc mạnh hoặc nhẹ càn quét tiểu huyệt mềm mại nhạy cảm, khiến
tiếng nước xen lẫn tiếng rên rỉ của Mộc Khanh Khanh chưa bao giờ dừng
lại.
"Lần này nhất định sẽ cho em ăn no..." Dung Tự rút ngón tay
dính nhớp của bản thân ra, cự vật sưng to không chịu nổi lập tức không
thể kiềm nén nữa cắm vào trong cơ thể Mộc Khanh Khanh, một lần đâm đến
tận cùng!
"Ưm a... Gậy tốt... Cắm sâu quá... Thật thoải mái..."
Hoa tâm ngứa ngáy bị đảo lộng mạnh mẽ, ngoại trừ một chút không thoải
mái lúc mị thịt chặt chẽ đột nhiên bị căng ra, cảm giác truyền tới thể
xác và tinh thần của Mộc Khanh Khanh chỉ có khuây khoả và điên cuồng!
Rốt cuộc cũng tiến vào tiểu huyệt mơ ước đã lâu, trong lòng Dung Tự sung
sướng thỏa mãn vì côn thịt được nơi mềm mại ấm áp lại ẩm ướt bao lấy gia tăng khoái cảm, khó kìm nén gầm nhẹ một tiếng, Dung Tự bắt đầu lấy tốc
độ điên cuồng đong đưa vòng eo của chính mình, thao lộng từng chút từng
chút một!
Thân gậy thô tráng khai phá ra một con đường trong nhục huyệt, phá vỡ mị thịt đang quấn quanh không buông, tại nơi vách trong
chặt chẽ trơn trượt để lại dấu vết nóng bỏng, "Thao em! Thao đến khi em
thỏa mãn mới thôi! Thao đến mức em chỉ có thể dùng tinh dịch của tôi để
chứa đầy tiểu huyệt!" Trong miệng Dung Tự không ngừng phun ra các loại
dâm từ lãng ngữ.
Lúc này thân trên của Mộc Khanh Khanh nằm trên
sô pha, hai chân thon dài mở ra cực rộng đối diện với Dung Tự, trong đó
một chân bị bàn tay cường kiện hữu lực mạnh mẽ cố định trên eo gầy nhưng rắn chắc của hắn, một chân khác không có điểm tựa trước sau loạng
choạng đong đưa treo trên không trung...
"A ưm... Nhanh, nhanh
quá... Đừng, đừng mà... Chậm một chút..." Mộc Khanh Khanh không thể khắc chế lắc đầu nguầy nguậy, đôi tay gắt gao dán lên đỉnh núi mềm mại của
mình, dùng lực đạo tùy ý véo xoa nắn lộng, nhũ thịt có xúc cảm cực tốt
xẹt qua lòng bàn tay, anh đào hồng nhạt bồi hồi nhô lên từ giữa khe hở
ngón tay.
Thân thể trần trụi nữ tính không hề che lấp đều hiện ra trước mắt Dung Tự, vai ngọc ngực đẹp, eo gầy mông vểnh, đùi ngọc thon
dài trắng nõn trơn bóng... Thân thể mỹ lệ hương diễm của cô mỗi một chỗ
đều bị ánh mắt si mê của Dung Tự đảo qua.
Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu
Bàn tay to của Dung Tự giam cầm đùi Mộc Khanh Khanh, mỗi một lần thâm nhập
đều kéo cái mông ngạo nghễ của cô nghênh hướng với quy đầu cực đại của
hắn, hai lực tương phản đều tập trung bên trong nhục huyệt yếu ớt mẫn
cảm của Mộc Khanh Khanh, kích thích mị thịt vô ý thức siết chặt và dâm
dịch ào ạt
cuồn cuộn chảy ra.
Tiếng nước lép nhép, hai quả trứng
đánh vào chỗ thịt mềm ngay miệng huyệt phát ra âm thanh bạch bạch, Mộc
Khanh Khanh thét chói tai nghênh đón cao trào lần đầu tiên của lần hoan
ái này.
Lượng lớn chất lỏng ướt nóng tưới lên quy đầu ướt sáng
lấp lánh, một khắc trước khi huyệt thịt quấn lên thân gậy lúc Mộc Khanh
Khanh cao trào, Dung Tự vội vàng cắn răng rút côn thịt của mình ra,
phòng ngừa bị tiểu huyệt đang co rút không ngừng của cô kích thích không nhịn được mà bắn tinh.
Thở dốc bình ổn khoái cảm điên cuồng đang dâng lên một chút, sau khi bảo đảm xúc động muốn bắn tinh dịch vẫn còn
nằm trong sự khống chế của mình, Dung Tự mới lần nữa tìm về ôn nhu hương sau cao trào, một tiếng "Phụt --" cực kỳ vang dội, côn thịt thô to màu
đỏ tím tiến nhập vào tiểu huyệt tràn đầy thủy dịch của cô.
"A..."
"Ưm..."
Hai người đồng thời phát ra tiếng kêu rên và tiếng thét chói tai, Mộc Khanh Khanh là bị côn thịt của Dung Tự đột nhiên thâm nhập làm kinh sợ, còn
Dung Tự là bởi vì đánh bất ngờ dẫn đến khoái cảm muốn bắn tinh, toàn bộ
tinh dịch màu trắng đục đều rót vào trong cơ thể Mộc Khanh Khanh.
Không dùng một phút giây ngơi nghỉ nào, Dung Tự bế cả người Mộc Khanh Khanh
lên, giữ nguyên tư thế côn thịt sau khi bắn tinh, côn thịt lớn dũng mãnh không thấy mềm nhũn kia vẫn như cũ chôn trong nhục huyệt của Mộc Khanh
Khanh, hắn ác ý đi động bước chân, vừa thao huyệt vừa bước đi. Truyện
chỉ đăng duy nhất trên Wattpad DuongGiaUyVu
"Ha a... Sướng quá!!
Sâu, sâu quá... Thật thô thật lớn..." Trọng lượng toàn thân đều dựa vào
côn thịt cứng rắn chôn trong tiểu huyệt mềm mại, mỗi khi bước ra một
bước chân, côn thịt liền thâm nhập vào một phân, phảng phất như không có chừng mực cứ vẫn thâm nhập, lại thâm nhập.
"Bên trong em sao có
thể nhiều nước như vậy chứ... Sướng chết tôi... Vừa trơn vừa chặt...
Tiểu dâm dãng của tôi..." Dung Tự cũng sướng đến sắp bay lên, vợ của hắn quả nhiên phóng đãng, nước tràn lan trong tiểu huyệt một khắc cũng chưa từng ngừng, côn thịt lớn nóng bỏng thọc vào rút ra trong tiểu huyệt
trơn ướt, khoái cảm ngập đầu cuồn cuộn trào ra đến tận xương cùng.
"Anh, anh mới dâm ấy... A... Nhẹ thôi! A..." Mộc Khanh Khanh mềm mại nói với
Dung Tự, không ngờ lại bị Dung Tự dùng hành động nói chuyện đâm sâu một
cái đến tận đỉnh, thao về phía miệng tử cung cấm địa, cảm giác nhức mỏi
dần dần dâng lên.
Dung Tự trầm thấp cười, mang cô gái khẩu thị
tâm phi nào đó để lên vách tường, một bàn tay rảnh rỗi xoa nắn bộ ngực
trắng nõn cực lớn, xúc cảm trơn mềm càng kích phát hành động muốn ngược
đãi nó của đàn ông.
"Cả ngày mặc quần áo hở hang như vậy, cho
người khác nhìn vú rất sướng phải không? Dâm phụ?" Lời này vốn dùng để
kích thích tình dục của hai người, nhưng sau khi nói ra, trong lòng Dung Tự lại có chút khó chịu, động tác thao huyệt càng mạnh càng nhanh, phát tiết trong lòng càng nóng như tắm trong bể lửa.
Mộc Khanh Khanh
lớn lên sở hữu gương mặt thanh thuần, nhưng trong xương cốt lại lộ ra
từng đợt mị ý nhè nhẹ, lúc đắm chìm trong tình dục cô càng yêu mị ngây
ngô, cặp mắt triền miên quấn người, "Ưm a... sướng quá..."
Mộc
Khanh Khanh rất đơn thuần tuyệt đối không phải cố ý nói như vậy, cô một
chút cũng không muốn Dung Tự thao cô càng sâu càng mạnh, thao nát cô,
thậm chí thao cô đến ngất đi...
Mà Dung Tự cũng thật sự đã làm
như vậy, tại căn phòng cô đã từng ở ba ngày hai đêm, hoàn toàn thỏa mãn
thân thể một tháng không ăn mặn của cô.
...
Thời điểm Mộc Khanh Khanh tỉnh lại là đang lúc hoàng hôn, hoàng hôn ngày hôm sau.
"Dung, Dung Tự... Anh muốn làm gì... Ha a a..." Vừa mới khôi phục ý thức Mộc
Khanh Khanh vẫn chưa kịp phản ứng lại đã bị cự vật đột nhiên cắm vào
trong thân thể mình dọa sợ, đủ lắm rồi, không thể làm nữa...
"Làm em!" Dung Tự nhìn cô gái ngoan ngoãn nằm dưới thân mình, lấy tư thế
truyền thống nguyên thủy nhất dùng côn thịt thao lộng tiểu huyệt của cô, "Làm chết em!"
"Làm, làm em gái anh... Có phải người nữa
không..." Mộc Khanh Khanh muốn giãy giụa phản kháng lại phát hiện thân
thể của mình mềm mại vô lực, thậm chí ngay cả sức lực nâng cánh tay cũng không có...
"Không làm em gái, tôi chỉ muốn làm một người là em! Chỉ làm em, chỉ thao em!" Dung Tự vừa lòng nhìn dáng vẻ yếu đuối vô lực của Mộc Khanh Khanh, trên mặt mang theo hưng phấn và khuây khoả, "Em
cũng phải ngoan ngoãn, chỉ có thể để tôi thao em, chỉ muốn tôi thao
em..."
Mộc Khanh Khanh hận chính mình không thể vẫn hôn mê, một
chút cũng không muốn phản ứng với tên đàn ông bỗng nhiên mở khóa bệnh xà tinh này, liều mạng co rút lại tiểu huyệt bị sử dụng quá độ, muốn khiến hắn nhanh chóng bắn ra.
"Đừng kẹp dương vật!" Rất tự nhiên hộc
ra một câu thô tục như vậy, Dung Tự vẫn là bộ dạng kia như cũ, "Tôi sẽ
thỏa mãn em, đút no thân thể của em, em hãy ngoan ngoãn có được
không..."