Sinh nhật của cha? Không phải đi cùng Tiểu Phiền Toái sao?
Mi tâm Cố Dư Sinh nhíu một hồi, đăm chiêu trong chốc lát, nghiêng đầu “A” với Chu Tịnh một cái, sau đó đem khăn giấy đã dùng rồi vứt vào thùng rác, quay người ra khỏi nhà vệ sinh, bỗng nhiên nghĩ đến lời giải thích tối qua của Lương Đậu Khấu, lại nói chuyện phiếm với Chu Tịnh: “Chuyện kịch bản đã bàn xong chưa?”
Lương Đậu Khấu hiện nay chỉ còn một kịch bản cuối là “Thịnh đường di phong”, còn chưa chụp hình, nên Chu Tịnh liền hỏi lại: “Là ‘Thịnh đường di phong’ sao?”
Tối qua lúc ăn cơm Lương Đậu Khấu cũng đâu có nói là kịch bản gì, hắn nghe xong liền gật đầu đại, “Ừ” một tiếng.
“Kịch bản kia lúc điParisđã bàn xong rồi, hơn mười ngày nữa sẽ chính thức bấm máy.”
Vì vậy Lương Đậu Khấu hôm nay hoàn toàn không có đến tìm Chu Tịnh? Nói cách khác tối qua Tiểu Phiền Toái chỉ lấy cái cớ để từ chối lời đề nghị đi dạo với hắn?
Cố Dư Sinh nhắm mắt, không lên tiếng, trên khuôn mặt đẹp trai không có chút khó chịu nào, chỉ là khóe môi căng thẳng, vẫn chứng tỏ hắn có chút không thoải mái.
ChuTịnh trả lời Cố Dư Sinh xong, sau đó mới cách đây không lâu Lương Đậu Khấu suýt chút nữa đã mất vai nữ chính, sau đó thảo luận với nhà đầu tư xong, phân đoạn của Lương Đậu Khấu mới được coi trọng, nói vậy có thể là Tần Chỉ Ái đã tìm Cố lão gia, Cố lão gia lại tìm Cố Dư Sinh gây áp lực, nên cô lại cười nói: “Nói đến ‘Thịnh đường di phong’ phải cảm ơn Cố tổng rồi, ít nhiều gì cũng nhờ anh mà phân đoạn của Tiểu Khấu mới không bị Lâm Ức kia giở trò cắt bớt nhiều phân đoạn như vậy.”
Một giây trước còn dừng lại ở chuyện Cố Dư Sinh bị Tiểu Phiền Toái lừa, khi nghe đến câu này của Chu Tịnh hắn lập tức ngước nhìn lên,
mắt lại lộ ra mấy phần ác liệt: “Giở trò? Cắt phân đoạn? Lâm Ức là ai?”
ChuTịnh nhìn thấy Cố Dư Sinh phản ứng mãnh liệt như vậy mới chấn động trố mắt một lúc, sau đó mới kể toàn bộ mọi chuyện cho Cố Dư Sinh nghe.
Cố Dư Sinh từ đầu đến cuối vẫn không mở miệng, lúc cuối cùng khi nghe xong toàn bộ câu chuyện ánh mắt của hắn mới có phần dữ dằn.
Lúc trước hắn hoàn toàn không để ý đã xảy ra chuyện gì, cô nhắn tin cho Lục Bán Thành cũng không đề cập cụ thể, chỉ nói là phân đoạn bị cắt, hắn cũng không nghĩ có chuyện gì quá to tát đến nỗi không thể giải quyết, cũng không nghĩ nhiều lắm, chỉ nhắc nhở Lục Bán Thành để ý phân đoạn của cô một chút, không nghĩ tới lúc cô bị như vậy là do có người nhúng tay vào đầu tư, muốn giẫm đạp cô sao…
Đùa gì thế? Muốn đạp lên cô còn phải coi xem Cố Dư Sinh này có nhường đường hay không!
Mặc dù Chu Tịnh biết Cố Dư Sinh đang nghĩ gì, nhưng biểu hiện của hắn lại âm trầm như vậy, vì thế nên cưới cùng cũng nói thêm một câu: “Nhưng mà việc này cũng đã qua, phân đoạn của Tiểu Khấu bây giờ cũng đã ổn định rồi, mọi người trong giới đều chỉ luẩn quẩn bao nhiêu đó chuyện, ngẩng đầu không gặp thì cúi đầu cũng phải chạm mặt, không cần thiết phải làm lớn chuyện, cũng không cần gây thêm phiền phức.”
Không cần gây thêm phiền phức? Người phụ nữ của Cố Dư Sinh hắn từ khi nào phải nhìn sắc mặt của người khác mà sống rồi hả?