Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Chương 673: Chờ anh tỉnh lại (7)


trước sau

Chờ anh tỉnh lại… sau khi tỉnh lại, anh sẽ lập tức đến Hàng Châu tìm em, lúc này không thể nào nói nhiều được, đến lúc đó, anh sẽ nói cho em nghe.

Vì vậy, nhất định phải về Hàng Châu chờ anh tỉnh lại.

Anh nhật định sẽ tỉnh lại, tỉnh lại vì em.

Cố Dư Sinh muốn nói lại bốn chữ này một lần nữa, có thể không còn sức lực nhưng hắn vẫn giật giật môi, cuối cùng cũng chỉ có thể tạo thành một nụ cười rất cạn, sau đó bàn tay nắm lấy tay Tần Chỉ Ái hoàn toàn buông lỏng, sức lực biến mất, từ từ rơi xuống đất, lông mi thật dài của hắn loáng lên hai lần, mới nhắm lại, cả người rơi vào một khoảng không đen kịt, hôn mê.

Tần Chỉ Ái hoảng hốt nắm chặt tay Cố Dư Sinh, để mặc cho cô nắm tay hắn chặt như thế nào, hắn cũng không động mi giống như lúc nãy.

Cô khóc lên lần thứ hai, khóc không thành tiếng.

Xe cứu thương đến, mấy người bác sĩ mặc áo blouse trắng nhảy xuống xe, chạy về phía Cố Dư Sinh.

.....

Tần Chỉ Ái thật sự trở về Hàng Châu.

Cô cũng không phải vì Cố Dư Sinh, về Hàng Châu, trong lòng cô cực kỳ lo lắng, dù cô không thể xuất hiện ở trong phòng bệnh của hắn, ngày đêm ở bên cạnh hắn nhưng cô cũng muốn ở lại Bắc Kinh, tìm hiểu tin tức của hắn, xem hắn có tỉnh lại không.

Chỉ tiếc, lúc cô theo xe cứu thương chạy đến bệnh viện, sau khi Cố Dư Sinh được đẩy vào phòng mổ xong, bụng của cô lại bắt đầu đau dữ dội.

Cô đi đến nhà vệ sinh một chuyến, nhìn thấy trong quần lót có một vệt đỏ, cô sợ đến mức té xỉu trong nhà vệ sinh, chân bước đi run rẩy mà bất ổn, cuối cùng cũng may có một y tá nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của cô mà dẫn cô đến khoa sản.

Có thể vì tâm tình quá hoảng sợ, động thai, có thể có dấu hiệu
sảy thai, nhưng cũng may không nghiêm trọng lắm, bác sĩ cho cô thuốc dưỡng thai xong, căn dặn cô phải nằm trên giường nghỉ ngơi cho tốt mới thả cô đi.

Từ khoa sản đi ra ngoài, cô liền đi đến lầu ở phòng mổ của Cố Dư Sinh.

Trên đường theo xe cấp cứu đến bệnh viện, cô có gọi điện thoại cho Tiểu Vương và Lục Bán Thành, cho nên cô vừa đi đến thang máy, cô liền nhìn thấy bọn họ đã chạy đến đây.

Có điều trước cửa còn có một người mà cô không muốn gặp: Lương Đậu Khấu.

Tần Chỉ Ái nghĩ có lẽ là lúc cô gọi điện thoại, có thể là Lục Bán Thành hay Tiểu Vương đang ở trong phòng của Cố lão gia nên Lương Đậu Khấu ngồi bên cạnh cũng có thể nghe thấy.

Cố Dư Sinh còn chưa ra khỏi phòng phẫu thuật, ba người đứng trước cửa, vô cùng lo lắng.

Tần Chỉ Ái bị cái thai trong bụng làm cho hoảng sợ hai lần, cả người uể oải, nếu đụng mặt Lương Đậu Khấu nữa cô sẽ không chịu nổi nên Tần Chỉ Ái do dự trong chốc lát, lại thừa dịp ba người họ chưa biết được sự có mặt của cô, lại quay ra thang máy, rời khỏi bệnh viện, lên taxi, về nhà cô và Hứa Ôn Noãn thuê.

Ngủ đàng hoàng một đêm, sáng hôm sau tỉnh dậy, Tần Chỉ Ái cảm thấy thư thái hơn rất nhiều.

Có thể vì có dấu hiệu sảy thai nên cô vẫn rất chút ý, nghĩ mình ở lại Bắc Kinh cũng phải dằn vặt ba bữa, trở lại Hàng Châu cũng có thể bớt lo lắng, đơn giản cầm điện thoại, đặt vé tàu, cùng ngày về Hàng Châu. 

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện