Dịch + beta: Bánh
Diệp Hồng: "Đánh lén ông đây và cái kết!"
Kinh Vũ: "Xin anh đừng nhây nhớt như thế mà....!lần sau em không theo kịp mất."
Diệp Hồng: "Không, em nhất định theo kịp, Cá Vàng, em phải tin tưởng chính mình!"
Kinh Vũ: "Không, em không tin."
Diệp Hồng: "Thân là thành viên của PG, chút tự tin đó em phải có!"
Kinh Vũ: "Đã bảo em call chính rồi mà?"
Tần Phi: "Diệp Tử câm mồm, nghe lời."
Diệp Hồng: "Gâu......"
Không khí trong phòng huấn luyện rất ầm ĩ huyên náo, chỉ có mình Phương Lạc Phàm là yên lặng không nói một lời, tầm mắt y vẫn đặt trên màn hình của Kinh Vũ, nhìn một hồi lâu vẫn không dời đi, trong ánh mắt toàn là sự kinh ngạc.
Người ngoài cuộc luôn tỉnh táo, vừa rồi Kinh Vũ có thể đuổi kịp hay không, thân là người đứng xem, Phương Lạc Phàm có thể hiểu rõ nhất.
Mãi cho đến khi Băng Tuyết Chi Tâm đem về một pha Double Kill, Phương Lạc Phàm vẫn luôn nhận định cậu sẽ không theo kịp được, thậm chí còn không ủng hộ hành động cứng đầu ôm hết sát thương của quái rừng mà cậu đã làm.
Nếu muốn đi cứu Diệp Hồng, sao lại không xông ra ngay từ đầu, mà một hai phải farm xong con quái mới ra cứu?
Khi Băng Tuyết Chi Tâm ăn hai mạng, Phương Lạc Phàm mới hiểu ra —— là bởi vì sát thương.
Lúc nãy vẫn chưa lên được đồ đi rừng, không đủ sát thương, giờ thì đủ rồi.
Nhưng mà, làm sao Kinh Vũ biết được nếu cứ ôm sát thương quái như thế, là sẽ đuổi kịp chứ? Nếu không kịp, dù có lên được đồ rừng cũng đâu được gì đâu? Cũng chỉ có thể về tế đàn hồi máu, cứ như vậy, kinh tế giữa hai bên sẽ càng ngày càng chênh lệch.
Thật vậy, lúc Kinh Vũ vừa mua được trang bị đi rừng, tình huống của Diệp Hồng đã vô cùng hiểm nghèo rồi, nếu Diệp Hồng không khống chế được Táng Kiếm cùng Hắc Giao, thì Băng Tuyết Chi Tâm với lượng máu ít ỏi kia chạy ra theo cũng chỉ tổ cho free bên kia thêm một mạng.
Là trùng hợp? Hay là muốn đánh cược một lần?
Nếu đều không phải, như vậy —— trừ phi có thể tính toán được một cách chuẩn xác sát thương mà bản thân gây ra, cùng với lượng máu của Táng Kiếm và Hắc Giao, bên cạnh đó là sự tin tưởng rằng Diệp Hồng có thể cò quay được, Kinh Vũ sẽ không bao giờ đưa ra quyết định khi nãy.
Thậm chí, có khi nào cậu cũng timing được thời gian hồi chiêu của Scarlet Wrath luôn không?
Nhận ra được điều này, Phương Lạc Phàm nổi cả da gà —— đây không còn là tư duy đi rừng nữa, mà là đoán trước được cả tương lai!
Tất nhiên là, ANE cũng bị pha outplay lúc nãy dọa sợ.
"Sao Băng Tuyết Chi Tâm lại xuất hiện vậy chứ?" Người hỏi là người đi đường giữa của ANE - Wing.
"Dame to vãi." Người đi rừng Fly cũng không tin nổi, "Sao có thể chứ? Đáng lẽ nó không qua kịp mới đúng."
Hai người vừa nói, vừa mở bảng thông số lên xem.
Cuối cùng, Fly đưa ra một nhận xét có vẻ hợp lý: "Chắc là chúng ta đã xem nhẹ tốc độ clear rừng của Băng Tuyết Chi Tâm rồi, nó farm xong, lên được đồ rừng mới qua."
Dừng một chút, "Còn dùng cả Tốc biến."
"Vãi l......"
Dưới tiếng cảm thán của Wing, đội trưởng kiêm trợ thủ của ANE ——HI, lạnh lùng lên tiếng: "Băng Tuyết Chi Tâm phải về tế đàn hồi máu, chắc là sẽ lên mảng rừng cánh trên để farm tiếp, đường trên lui đi, Bùi Lăng ra mid, Tiểu Phi xuống bot, cẩn thận bị Băng Tuyết Chi Tâm gank đấy."
"Được." PL đáp lại.
"Hiểu rồi." Fly đáp lại.
Cùng lúc đó, trong phòng huấn luyện của PG, Kinh Vũ bình tĩnh mở miệng: "AD chừa cho anh hai con lính."
"Hả?" Lạc Nhất Minh không hiểu.
Nhưng mà, Kinh Vũ không cho cậu ta cơ hội để hiểu, last hit hai con lính của Lạc Nhất Minh rồi trốn vào bụi cỏ.
Jung tranh farm với AD, đây là chuyện không có khả năng sẽ xuất hiện tại giải chuyên nghiệp.
Thế nhưng Lạc Nhất Minh cũng không ý kiến gì cả, ăn hết mấy con lính còn lại, lên tới cấp 6, có chiêu cuối, cùng lúc đó, Băng Tuyết Chi Tâm nấp trong bụi cỏ cũng lên tới cấp 6, mua được Đao Bạo Kích.
Mà những chuyện này lại khiến Phương Lạc Phàm lại càng thêm khiếp sợ —— người này, thật sự rất biết tính cấp bậc cùng lượng kinh tế!
Phải mẫn cảm với những thông số này tới mức độ nào, mới có thể ăn vừa đủ hai con lính, để mình có thể lên được cấp 6, có được đủ tiền để mua trang bị đây?
*Cho bạn nào không hiểu là tại sao đi rừng mà lên cấp còn sau cả AD: đầu game nhường blue cho mid, red cho ad nên bị thọt nha.
Y còn đang kinh ngạc, giọng nói của Kinh Vũ lại vang lên lần nữa: "Rừng bên kia tới, AD lui đi."
Lạc Nhất Minh chạy theo lính về phía trụ địch.
Kinh Vũ: "......!Lui về phía sau! Chạy qua bên anh này!"
Lạc Nhất Minh chạy qua nấp trong bụi với Kinh Vũ.
Kinh Vũ: "Cái thằng này......Dụ tụi nó có biết không! Dụ địch đó!"
Kinh Vũ sắp hỏng rồi, nhưng còn chưa kịp hỏng thì Nhân Mã bên địch đã xồ tới, cùng lúc đó, Táng Kiếm cũng xông vào, hai tướng địch, dưới sự hỗ trợ của trợ thủ bên kia, vồ vào bụi cỏ nơi Chân Vũ đang nấp.
Bị chia cắt khỏi trợ thủ bên mình, trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Kinh Vũ nhấn ulti! Không ngờ Chân Vũ cũng xả luôn chiêu cuối!
Hai chiếu cuối chồng lên nhau, ba tướng bên địch bị khống chế không động đậy nổi, vì chiêu cover của trợ thủ bên kia vẫn còn hiệu lực, lượng máu mà bọn họ mất đi cũng không quá nhiều, ngay sau đó, Ariel bật giáp, chặn lại sát thương đến từ Chân Vũ cùng Băng Tuyết Chi Tâm.
Sau khi hết khống chế, Nhân Mã lập tức tốc biến lui lại trong trụ, động tác nhanh hơn so với bất cứ ai khác, Ariel dùng chiêu cuối, hồi nguyên cây máu cho Táng Kiếm.
Lúc này, chỉ cần Táng Kiếm dùng ulti - Thiên Kiếm Tề Phát, Băng Tuyết Chi Tâm cùng Chân Vũ vốn chỉ còn chút máu dính da sẽ bỏ mạng.
Nhưng mà, ngay khoảnh khắc hắn tung ulti, trợ thủ bên ta - Sariel chạy tới kịp, dùng chiêu cuối Lục Dực Thánh Quang cùng Tỏa Huyết Gia Tốc!
Chân Vũ cùng Băng Tuyết Chi Tâm vọt ra phía sau Táng Kiếm cùng một lúc, dồn một tá sát thương lên người hắn.
Thanh HP của Táng Kiếm tụt dốc không phanh, chút hồi máu ít ỏi