Khi nhìn thấy Thẩm Ca có phản ứng, cậu lấy ra một tấm ảnh của cô: “ Chị có thể ký tên cho em được không, chị gái?”
Thẩm Ca cầm lấy thứ trong tay, nghiêm túc ký tên cho cậu, rồi hỏi “ Cậu tên là gì?”
“Em tên là Giản Kỷ, Giản trong đơn giản, Kỷ trong kỷ niệm” Nghe thần tượng hỏi tên mình, cậu lập tức trả lời.
Thẩm Ca viết tên của Giản Kỷ dưới tên của chính mình. Ngay lúc Giản Kỷ muốn nói gì đó thì có người gọi đến.
“Thẩm Ca, đã đến lượt chị.”
Thẩm Ca rời đi, chỉ còn lại Giản Kỷ đứng đó ôm chữ ký của cô một cách ngớ ngẩn.
Bước vào phòng, Thẩm Ca đứng ở giữa phòng không chút lo sợ.
“Cô có hút thuốc không?” Người đàn ông ngồi ở giữa hỏi.
“Có.” Thẩm Ca trả lời.
“Vậy cô đã xem kịch bản chưa? Diễn một lần đi.”
“Có thuốc thật không?” Thẩm Ca hỏi.
Người đàn ông đưa cho cô thuốc và một chiếc bật lửa.
Sau khi nhận lấy cô không nói câu nào, đi thẳng đến ghế sofa ở phía sau, lấy bao thuốc trong túi ra, nâng chân lên, khéo léo rút ra một điếu.
Lấy bật lửa ra châm rồi lơ đãng ném nó lên bàn.
Cô ấy đang hút thuốc, nhưng cô ấy không nhìn vào khói thuốc hay bật lửa ngoài trừ lúc châm thuốc.
Cô thuần thục hút thuốc, dựa vào ghế sofa, một tay đút vào túi quần, hai ngón tay còn lại kẹp điếu thuốc.
Khói trắng vây quanh cô khiến cả người cô càng trở nên lạnh lẽo hơn.
Thẩm Ca khẽ nhíu mày như đang suy nghĩ điều gì đó.
“Được rồi, chính là cô” không đợi cô diễn xong người đàn ông ở giữa đã cắt ngang.
Thẩm Ca dập tắt khói “ Cảm ơn đạo diễn”.
“ Cô diễn rất tốt, kịch bản của chúng ta có một số cảnh hút thuốc thật, cô có đồng ý không?”
“Có thể”
“Được rồi, Thẩm tiểu thư chờ tin thức của chúng tôi nhé.” Nói xong bắt tay cô rồi rời đi.
Đối với lời khẳng định của đạo diễn, trong lòng Thẩm Ca không có một tí gợn sóng nào cả, nhưng trợ lý của cô lại rất phấn