"Thay thế".
.
.
.
.
.
Biết là chuyện chỗ con hẻm tối đếch cần có gã, vì đã có nhỏ Yukino kiêm nữ chủ của con game otome này gánh rồi thế là gã quay đầu bỏ đi.
Ấy vậy mà cái tính thích tò mò chuyện người khác không tài nào gã vứt được, nhớ con thần nghiện cafein bảo rằng nhỏ Yukino này có sức mạnh cũng ghê gớm lắm, nào là hào quan nữ chính, sức mạnh bị chôn vùi sâu bên trong cơ thể nhỏ bé...
Như Conan.
1
Gã vừa đi vài ba bước thì quay lại dòm ngó chuyện người ta, thấy nhỏ đó vậy mà với cây gậy 3 khúc và một cái máy chích điện cũng dám lao vào cân 7, 8 thằng. Cũng ghê.
Và...sau đó.
"Aaaaa!!!" Yukino.
Một anh bạn khá to con ở phía sau liền giữ được hai tay của nhỏ và xách nhỏ lên, trông nhỏ dãy đành đạch như con cá mắc cạn vậy, cứ dẫy dụa, la hét to đến độ gã ở tận ngoài đầu hẻm vẫn nghe được tiếng nhỏ đó hét.
"Tính làm người hùng hả cô bé?."
"Cho anh xin cây gậy 3 khúc với cái máy chích điện của cưng nha."
Vũ khí bị cướp, bọn chúng lấy cuộn băng dính trói nhỏ đó lại.
"Thả ra!! Các người biết tôi là ai không hả?." Yukino.
"Tôi là-" Yukino.
Chưa nói đến câu cuối thì đã bị admin cấm chat mất tiêu, tay bị trói ra phía sau, chân cũng thế và miệng thì bị cấm chat, nhỏ đó giờ đây tiêu thật rồi, thua là cái chắc.
Trong khi nhỏ còn đang dãy đành đạch thì gã nhìn thấy có cái con gì đó đang ở ngay chỗ à, cố zoom cận nét màn hình lên như thể phát hiện chồng ngoại tình qua tin nhắn, cái đốm sáng màu vàng vàng kia là một con...mèo?.
Nó có tai mèo, chút ét, và...hình như là đệ tử của nhỏ đó.
Bộ mấy đưa kia không thấy hả ta?.
Gã dụi dụi mắt mình vài cái rồi nhìn lại, thì cái đốm sáng đó đi đâu mất tiêu...
"Ưm!!!!." Yukino.
"Ưm ưm!!!!." Yukino.
"Nó đang sủa cái đéo gì vậy?."
Như một ninja thuộc làng lá, đệ tử Hokage đệ tứ, gã ẩn mình trong bóng tối và bất nhờ nhảy ra với một cú đấm mạnh giáng vào màn hình giao diện của một tên trong số 7 thằng đang thực hiện hành vi đồi bại với cô gái nhỏ kia.
Gã thề là gã cứu cô bé đáng thương kia thôi, còn thằng ngu kia thì gã chịu với con nhỏ đang nằm dãy đành đạch kia nữa.
Đầu nhọn từ hai cái nhẫn đeo ma sát vào da thịt làm rách một đường dài trên gò má của tên đó, lực tác động mạnh và bất ngờ dẫn đến hắn ta không thể nào giữ được thăng bằng và ngã nhào xuống sàn.
"Tập ngửi mùi đất cho quen đi, bọn rác rưởi." Điệp.
Đầu nhọn kia dính đầy máu, mùi tanh bất đầu nồng lên còn thanh niên kia thì ôm má gào thét, bộ thứ này bén đến thế cơ á? Gã không biết đấy.
Dáng người nhỏ nhắn trong chiếc áo 3 lỗ mát mẻ, gã giơ ngón giữa lên với bàn tay dính máu lên cười thật là khả ái.
Một phút mặc niệm...bắt đầu.
"Oáp...." Điệp.
Hậu quả của việc tối qua vận động hơi lố, đó là gã cảm thấy cực kì buồn ngủ ngay trong giờ học ở trường. Hai mắt thiếu sức sống rõ ra, gã cứ gục lên gục xuống rồi úp mặt xuống bàn chìm vào giấc ngủ.
Cứ nghĩ có thể ngủ được một chút, ai ngờ chưa gì đã bị một âm thanh lớn ngay sau lưng làm cho giật mình tỉnh dậy.
"Tao nói là sữa dâu cơ mà? Bộ mày bị điếc hay sao mà không mua???"
Con nhỏ đó hình như