Fight - Tokyo Revengers

Chương 18


trước sau


"Anh cho em niềm tin, em cho anh cú lừa"
.
.
.
.
.

     Gì đây?.

     Cái quái gì đang ở trước mặt gã thế?.

     Hoa? Giấy? Người?.

     Sao ai nấy cũng đang hò reo chúc mừng, vỗ tay bành bạch cho gã thế?.

     "Anh thật sự rất hạnh phúc."

    "H-hả???."

     Nhìn người bên cạnh vừa phát ra tiếng nói, gã cũng phải đập đầu quỳ lạy để mong đây đéo phải là sự thật khi...

     Thằng lỏi tổng trưởng Touman đang nhìn gã nở một nụ cười đầy mãn nguyện. Trên người diện bộ vest trắng vàng khá sang trọng, gương mặt nó hiện tại khá là...nổi bật bởi hai con mắt thâm quần đầy mệt mỏi, quả đầu trắng bóc là sao?. Hắn xiết mạnh vào bàn tay của gã đưa lên môi hôn nhẹ...

     Khoan...


     Gì cơ???.

    "Đây-đây là đâu???" Điệp.

    "Lễ cưới của chúng ta?." Mikey.
7

     "Em sao thế?." Mikey.

     "Không vui à?." Mikey.

     "K..." Điệp.

     "Không thể nào!!!!!." Điệp

     Gã giật mình bật dậy nhanh, mồ hôi vẫn còn nhễ nhại cả người, tóc ướt đẫm mồ hôi bị bết lại trên da mặt, gã thở từng đợt đầy mệt mỏi và gấp gáp.

     Mẹ nó...mơ cái đéo gì thế kia?.

    Giấc mơ củ l*z gì vậy trời???.
5

     Cái biểu cảm cười đầy hạnh phúc đó của Mikey cứ ám ảnh gã từ 3h sáng cho đến tận lúc đi học và khi ra về...nói chung nó cứ như một bóng ma ám ảnh gã vậy.

     Gã thề rằng cả đời sẽ không cưới ai cả, ngoại trừ người vợ yêu dấu của gã mà thôi.
1

     Lấy chồng á? Thôi đi, gã là đàn ông, là đàn ông đích thực đấy!.

     "Giấc mơ chó chết..." Điệp.

     Miệng thầm chửi rủa cái giấc mơ khốn nạn kia cứ ám gã mãi không thôi. Rít hết hộp sữa vị việt quất rồi vứt vào thùng rác bên cạnh.

     "C-c-cậu s-sao t-thế?." Aki.

     "À, không sao cả." Điệp.

     Gã di di thái dương của mình một lát lâu rồi gục đầu lên thanh rào chắn ở sân thượng của trường.

     Aki ngồi bên cạnh chân đung đưa, miệng vẫn còn ngậm lấy cây ống hút từ hộp sữa trên tay. Vị chua ngọt nhẹ của sữa dâu...

     Cũng lạ, kể từ khi Aki chơi cùng với Điệp thì chuyện bắt nạt coi như đã dừng lại, nhưng đó là khi có Điệp ở bên cạnh thôi, cả hai vẫn đang bị cả lớp cô lập vì những lời đồn thổi từ bè phái của Yukino, nào là Điệp đã từ bắt nạt Yukino rất lâu, bỏ mảnh thủy tinh vào giày, đẩy té cầu thang, cướp đi bạn trai của Yukino...ảo quá vậy trời?.

     Gió trên sân thượng khá mát và Aki có thể nhìn toàn diện khung cảnh ở đây, đôi bạn trẻ đang yêu nhau kìa? Mấy đứa trẻ ranh tụ tập ở chỗ vắng giáo viên và dí thuốc vào mồm, còn có cả...Yukino, con nhỏ đó định làm gì ở trong con hẻm vắng người vậy ta?

     Không phải hiện tại đang là giờ học à?.
 
     Với khả năng soi cận từng milimet, zoom cả lỗ chân lông của người khác lên...thì nhỏ, đang được một thằng ôm ôm ấp ấp.

     "Uầy...học sinh ngoan." Điệp.


     Có nên phá đám tí cho vui không ta? Khoảng cách từ đây đến đó không phải là xa lắm, nó chỉ cách vài bước chân từ chân tường của toà nhà đi thêm tầm hơn chục bước nữa tới vách tường của con hẻm và sâu trong con hẻm đó là cặp đôi nhí đang đầu ấp tay gối với nhau.

     Cầm lấy quả bóng chày cũ bị vứt bỏ trên sân thượng, gã thu gối lên vuông góc với thân, tay nắm chặt quả bóng chày đưa tay về phía sau, bước đà và ném một phát mạnh.

     Quả bóng phi nhanh tới ngay cho hai đứa trẻ ranh đang ôm ấp kia, nó va mạnh vào bức tường rồi nảy xuống dưới đất, Yukino và thằng nhóc nào đó cũng giật mình mà nhìn xung quanh.

     "Ch-chuyện g-g-gì vậy C-Chou?." Aki.

 

   "Hai con chó đang cắn mỏ nhau ấy mà." Điệp.

     Nhấn đầu Aki xuống để nhỏ không bị lũ kia nhìn, nhưng khá xu thằng nhóc đang ôm Yukino che chắn kia lại đang nhìn Cypher chầm chầm.

     Liếc gì mà ghê thế không biết.

     "I-Izana!?." Yukino.

     "Ráng chịu chút." Izana.

     Xét về cái nhìn và cảm nhận của Yukino như sau.

     Izana hẹn cô ra con hẻm bên cạnh trường, lúc đó là giờ trưa và cô chỉ vừa ăn bữa trưa xong thôi. Tin nhắn của anh ấy hối thúc cô hãy mau chạy ra con hẻm đó. Cô gái nhỏ hớt hải chạy ra khỏi cổng trường.

     Izana đang đứng dựa vào bức tường khuất nắng, anh ấy đang ngậm điếu thuốc trên môi và chờ đợi cô.

     Chưa gì mà anh ấy đã níu tay cô kéo vào sâu trong con hẻm, ôm lấy cô và trao cho cô một cái hôn thắm thiết.

     Đắng, miệng anh ấy có vị đắng nhưng lại gây vương vấn rất lâu.

     Nụ hôn vẫn say đấm nhưng bất ngờ một quả bóng chày đập vào phía trên đầu của cô, Izana nhanh chóng phủ chiếc áo khoác của mình lên kéo cô ôm vào lòng để che chắn, bảo vệ.
1

     Rồi, hường phấn nhiêu đó thôi.

     "Chou-chan? Cậu có thể gặp riêng với tớ một lát được không?." Yukino.
2

     Điệp đang ngồi bên cạnh Aki, chăm chú nhìn con nhỏ vẽ những nhân vật cho bộ truyện tranh tương lai của mình. Chuyện sẽ chẳng có gì xảy ra nếu Yukino không gọi gã là "Chou".

     Cypher không có ngoại lệ.

    Ngoại lệ duy nhất của gã là con nhỏ Aki.

     "Ở đây một chút nhé!." Điệp.

     "Lát nữa tao sẽ quay lại." Điệp.

     Gã rời khỏi ghế đi theo Yukino ra bên ngoài, còn không quên đặt tay lên đầu nhỏ xoa xoa cái mái tóc mềm mượt đó.

     Yukino hẹn gã lên sân thượng chả biết là có ý đồ gì nhưng Cypher thấy...có điềm không ổn sắp xảy ra.


     "Cậu...cũng xuyên không giả đúng chứ?." Yukino.

     "Nếu tao nói không thì sao?." Điệp.

     "Thì đó là cậu đang nói dối." Yukino.

     "Tôn Hữu Điệp chỉ là một nhân vật phụ lót đường cho tôi, cô gái du học sinh đó đã rơi vào lưới tình của Mikey khi anh ấy đã giúp cô thoát khỏi những tên bắt nạt, vì một trái tim đố kị cùng tình yêu mù quáng cô ấy đã không ngừng lấy lòng Mikey bằng những thứ bánh ngọt đầy thảm hại..." Yukino.

     "Cô ấy đáng ra đã chết trong vụ tự sát của chương thứ 5, nhưng điều kì lạ thay...cô gái đó lại đang đứng trước mặt tớ, không nhút nhát, không ghen ghét đố kị, thậm chí còn giúp đỡ cho nhân vật phụ lót đường cho các chương tới." Yukino.

      Biết cũng rõ, quả nhiên không đùa được với cái gọi là xuyên không giả, kẻ hack game được phần mềm hệ thống gánh còng lưng.
1

     Gió chợt nổi mạnh thổi trên sân thượng, Cypher nhìn vào mắt của Yukino, môi khẽ cong lên một cách đáng ngờ.

     "Nói sao cho mày hiểu nhỉ Yukino?." Điệp.

     "Tao không phải là xuyên không giả gì gì đó như mày nói." Điệp.

     "Tao cũng chẳng phải là nhân vật phụ lót đường hay là một kẻ đã chết." Điệp.

     "Tao chỉ đơn giản là Tôn Hữu Điệp, một du học sinh mà thôi." Điệp.

     Gió lại nổi lên và bầu trời trở nên âm u khi tảng mây lớn, dày che đi ánh mặt trời từ trên cao, cả ánh sáng tắt dần làm cho không khí có chút lạnh lẽo như ngày tận thế...

     Cypher tin rằng Yukino sẽ không tin chuyện này, gã đành quay lưng rời ngay khỏi đó, nhưng tiếp đó lại là một món quà lớn dành cho gã.

     Con nhỏ đó đã gài bẫy gã ngay từ lúc đầu...

8

    

    

    

     

    



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện