"One hit one kill".
.
.
.
.
.
1
Ai cũng nói ngày học đầu tiên có rất chi là nhiều niềm vui, nào là bạn bè mới, cặp sách mới, bài học mới và những điều mới lạ. Đó là trên sách và trên truyền hình, chứ Cypher gã thấy...ở đây toàn là bè lũ cô hồn rằm tháng bảy mà thôi.
Nắm tay sau khi tung cú đấm đang dính đầy máu, ái chà, chắc gã quên điều chỉnh lực khi ra đòn mất.
Con nhỏ tóc vàng ngắn kia thì nằm bất tỉnh dưới sàn cùng cái mũi bị gãy và bê bết máu. Cả ánh mắt trong lớp lẫn ngoài lớp đều đang dồn hướng về phía gã.
"Nó...dám đánh trả luôn sao?."
"Người đó là Yuna của đội hoa khôi của trường đấy."
"Con nhỏ đó không xong rồi."
Hoa khôi là cái mẹ gì? Hoa khôi mà cái nết rác rưởi như thế thì cũng chỉ là hoa hôi mà thôi.
1
Thấy Yuna đang nằm bất tỉnh trên sàn, gã chuyển hướng sáng mục tiêu tiếp theo và ra đòn counter từ dưới lên. Vốn dĩ gã không muốn làm to chuyện nên lần này cú móc hàm sẽ được giảm đi khá nhiều sức lực.
Bên ngoài càng lúc càng ồn ào, cậu trai tóc tím ban nãy cũng bị thu hút bởi tiếng ồn nên đã đi tới xem sao.
Đó là lớp của con nhỏ hay làm phiền cậu và những người anh em kết nghĩa cơ mà? Con nhỏ đó còn hay ức hiếp Yukino.
"Này, có chuyện gì thế?."
Mitsuya vỗ tay lên vai một bạn nam đang đứng hóng chuyện gần đó, chắc người này đã tới xem từ nãy tới giờ nên cũng có thể biết được đôi chút.
"Là đánh nhau, chắc cái người tên Tôn Hữu Điệp lại bị bắt nạt nữa rồi..."
Gì?? Đúng là trước nhỏ bị bắt nạt thiệt, nhưng giờ "nhỏ" là đứa tẩn bọn bắt nạt đấy nhá.
Mitsuya không phải là người thích hóng chuyện, hay vì nghĩa hiệp mà giúp đỡ người khác. Nhưng anh thấy chuyện này không nên xảy ra thì hơn, chắc cũng phải nên vào can ngăn lại.
Lòng tốt có rất ít người, hầu như trước đây khi bị bắt nạt không ai dám vào can ngăn mà còn hùa theo, bởi vì Điệp là người nước ngoài, còn là người Châu Á. Tình trạng người Châu Á thường xuyên bị bắt nạt xảy ra thường xuyên, không chỉ ở trường học mà còn ở chỗ làm,...chỉ cần bạn có bố hay mẹ là người nước ngoài thì bạn chắc chắn sẽ trở thành nạn nhân.
7
"Tránh ra! Cho vào đi." Mitsuya.
Rầm!!!!.
"Mày có biết tao là ai không hả??? Bố tao chính là người tài trợ nhiều nhất cho cái trường này!!! Mày thử động vào tao xem?."
"Tao sẽ cho mày-."
Chát!!!!.
Ôi, âm thanh từ thiên đường đây rồi. Nó cứ như bài thánh ca tiễn đưa lũ chó này về với đất mẹ.
Cảm giác khi bàn tay ma sát vào da mặt nó, tê dại đến từng tế bào.
"Mày!!."
Chát!!!!.
"Sủa đi em." Điệp.
"Sủa tiếp đi em." Điệp.
"Này thì cậy." Điệp.
"Chó cậy gần nhà đấy à?." Điệp.
Không biết gã đã tát bao lâu, nhưng cảm giác khi đánh lại đứa đã bắt nạt mình như thế...cảm giác rát sướng