FOG [ Điện cạnh ]
Mạn Mạn Hà Kỳ Đa
Chương: 102
Beta: Sunny
–
Bên trong sân thi đấu quá nóng, trước lúc phỏng vấn Dư Thúy đã cởi áo khoác ra, trên người bây giờ chỉ còn mỗi cái áo thun đội mỏng manh, cái này cũng bị xé ra, thật tình là không ra cửa được nữa.
Tuy rằng Thời Lạc thật sự thật sự rất muốn làm như vậy.
Bây giờ Thời Lạc cảm nhận được cả hơi thở và nhịp tim của Dư Thúy, não với tim giống như bị lửa đốt, phải cố hết sức khắc chế bản năng thân thể trẻ tuổi, mới không tiếp tục làm ra chuyện gì đó với Dư tra nam.
Thời Lạc nhắm mắt lại, nỗ lực tìm về lý trí, Dư tra nam mẹ nó trời sinh vóc người đẹp này mình còn chưa được đàng hoàng nhìn qua chạm qua, món lợi này cho người ngoài thấy quá đáng tiếc, ngày hôm nay Dư Thúy đã quăng một quả bom, tất cả fan với truyền thông bên ngoài đều đang gào khóc muốn biết thêm, hai người không thể ở trong phòng nghỉ của người ta quá lâu, một tí nữa mà quần áo xộc xệch chạy ra ngoài không cẩn thận bị chụp được...Thì thật không còn gì để nói nữa.
Thời Lạc chôn đầu ở ngực Dư Thúy, hít sâu mấy cái mới ngước đầu lên, giọng hơi khàn nói: "Về đến căn cứ, sẽ không trôi qua thoải mái như vậy nữa...Đi...Đi thôi."
Dư Thúy cúi đầu khẽ cười nhẹ: "Cái này là em nói..."
Thời Lạc kéo mũ lên trùm đầu, buồn bực nói: "Em nói."
Thời Lạc mở cửa phòng nghỉ ra.
Dẫn đội Free còn đang hoang mang chờ ở hành lang, lo lắng nhìn nhìn Thời Lạc với Dư Thúy, cẩn thận hỏi: "Không cãi nhau chứ?"
Thời Lạc biết chắc chắn vẻ mặt mình không ổn, nghiêng đầu nhìn hình ảnh phản chiếu trong logo trang trí xem thử, chỉ thấy không chỉ đôi mắt mình đỏ bừng, cả cổ với ngực cũng đỏ, ai không biết nhìn vào dáng vẻ này đúng thật giống như vừa mới nổi giận.
Có điều cũng tốt, còn hơn để người ta biết mình bị Dư Thúy chòng ghẹo đến mức suýt nữa động dục trong phòng nghỉ của người khác.
"Không cãi nhau." Dư Thúy kéo micro trên lưng xuống đưa cho dẫn đội, thả lỏng nói, "Evil có chút việc tư muốn nói với tôi...Mấy người kia đâu?"
"Đang ở trong phòng nghỉ ngồi chờ." Biết hai người không cãi nhau, dẫn đội cũng yên tâm, vội vã hưng phấn giục, "Đều đã đói bụng lắm rồi, lấy đồ đi luôn, tiếp sau còn rất nhiều chuyện."
Thời Lạc ngại nóng kéo kéo cổ áo, nghe vậy nhíu mày, "Tiếp sau còn nhiều chuyện? Còn chuyện gì nữa?"
Dẫn đội thật tâm thật tình cực kì vui vẻ, mong đợi đầy mắt, "Tiệc chúc mừng! Quản lý Chu đã sắp xếp xong toàn bộ, anh ấy đã sớm chuẩn bị cho chúng ta rất nhiều quà, đã nói từ trước, nếu hôm nay thắng phải làm hoành tráng hơn! ! ! Sắp xếp nhiều hơn, kiểu gì cũng phải thâu đêm!"
"Thâu con mẹ anh ta..." Thời Lạc muốn nói lại thôi, thật sự muốn tìm Chu Hoả đánh nhau, không về căn cứ ngủ lại thâu đêm cái rắm gìiiiiii !
Dẫn đội nhận ra tâm tình Thời Lạc không tốt lắm, cẩn thận từng li từng tí hỏi thăm. Thời Lạc cũng không thể nói mình bây giờ mặc kệ chuyện lớn chuyện bé chỉ muốn ngủ với Dư Thúy, đành phải cật lực đè lại cơn giận gật đầu: "Thâu...Thâu đêm, được, thâu, đi, đi."
Hai người đến phòng nghỉ lấy đồ, bị một đám người Free trong phòng nghỉ đang hưng phấn không thôi vây quanh ra khỏi sân lên xe.
Chỗ ăn là Chu Hoả đã đặt trước, địa điểm món ăn đều theo sở thích của mọi người, cúi đầu ăn không kịp lấy hơi xong, Chu Hoả lại vui vẻ phấn khởi kéo mọi người đến một club house quen biết làm tăng hai.
Mấy tuyển thủ không nói, trên dưới câu lạc bộ nhiều nhân viên công tác cực khổ cả một mùa giải, không cố gắng khao một bữa báo đáp là không được. Chu Hoả tổ chức tiệc mừng trước, sau đó đưa quà đã chuẩn bị sẵn cho tất cả mọi người, lão Kiều cũng nhận được một cái điện thoại mới.
Tất cả mọi người trong chiến đội quá lâu không được ra ngoài, mấy hôm sau là kỳ nghỉ, mọi người không phải lo lắng gì, quy định cấm rượu cũng phá, lão Kiều không chỉ không cấm các tuyển thủ, còn tự mình uống một lon bia trước, sau đó rót cho người khác. Vừa tới club house chưa được 1 tiếng, ngoại trừ Dư Thúy không uống, những người khác đều uống hai lon trở lên.
"Ầy, không phải chứ...Dư Thúy đang yêu đương?"
Thần Hoả với Puppy say rượu phát rồ, tiện tay vớ được ai cũng rót loạn một trận, Thần Hoả cười đùa nửa ngày hơi men mông lung co quắp một bên chơi điện thoại, bất ngờ nhìn điện thoại hoang mang hỏi: "Ai? Thật hay giả? Tại sao một cuộc phỏng vấn tôi cũng không thấy, lại thấy nhiều tin tức như vậy? Đây là bịa đặt hay thật?"
Lão Kiều đang cúi đầu ăn trái cây, nghe vậy sốt ruột liếc mắt nhìn Thần Hoả một cái, Dư Thúy với Thời Lạc dù sao cũng không để lộ hoàn toàn, lúc này nhân viên quá nhiều, lão Kiều không muốn Thần Hoả phun ra câu nào, cầm miếng dưa lê nhét vào miệng Thần Hoả, qua quít nói: "Chờ cậu tỉnh rượu là biết, ăn đi ăn đi."
Chu Hoả ở bên cạnh cười không nói, bây giờ các diễn đàn thể thao điện tử lớn đã bị phỏng vấn sau thi đấu của Dư Thúy làm bùng nổ, đang điên cuồng thảo luận, càng thảo luận không ra kết quả độ hot lại càng tăng. Chu Hoả thấy vậy vui mừng, trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi, bao nhiêu người vào wechat hỏi Chu Hoả đều thống nhất trả lời đây là tình cảm cá nhân của tuyển thủ, người quản lý không can thiệp quá nhiều, trong phỏng vấn Whisper liên tục nhắc đến Evil rốt cục có ý gì Chu Hoả không rõ, bạn gái Whisper là thần thánh phương nào cũng không biết nốt.
Thần Hoả mượn rượu làm càn đã bị lão Kiều chỉnh đốn quên mất chuyện yêu đương của Dư Thúy, giật mình một cái xong nhìn Thời Lạc bên cạnh đang mất tập trung liền tỉnh táo tinh thần, mắng Thời Lạc một phen rồi đè xuống ghế sô pha bắt đầu rót. Tửu lượng Thời Lạc cũng tạm, bởi vì đang nhớ nhung chuyện về căn cứ vẫn không dám uống nhiều, lúc này bị con ma men Thần Hoả quấn lấy quả thật không hiểu ra sao, Thời Lạc hơi cản Thần Hoả: "Biến...Rót cho người khác đi."
"Cả một tối..." Thần Hoả nhìn chằm chằm Thời Lạc, bất mãn nói: "Chỉ có cậu! Hoàn toàn không hợp nhau, cậu hầy, không vui vẻ tí nào...Không cùng một lòng với các anh, cậu có phải là Free chúng ta không đó? Lấy được quán quân cậu không khóc, cũng không uống, cậu muốn làm sao? Có phải là cậu có suy nghĩ khác...Dựa theo truyền thống...Kết thúc mùa giải cậu sẽ cắt đứt với Dư Thúy sau đó ra ngoài lập một gia đình khác, có phải không?"
Thời Lạc: "...."
Thời Lạc tận lực bình thản: "Đúng cả nhà anh."
"Cậu còn mắng cả nhà tôi." Thần Hoả không thể nhịn nổi, cầm bia trực tiếp rót, "Vì sức khoẻ của cả nhà tôi, cậu uống hết ly này!"
Thời Lạc quả thật muốn quăng Thần Hoả ra bên ngoài.
Dư Thúy cũng đang chơi di động, quét một vòng quanh diễn đàn, lại ngước mắt nhìn Thần Hoả Thời Lạc, cúi đầu tiếp tục chơi.
Chu Hoả mới vừa bị Thần Hoả ép uống quá chừng, không dám đi giúp Thời Lạc giải vây, miễn cho mình lại bị Thần Hoả quấn lấy, Chu Hoả quay sang giục Dư Thúy: "Sao cậu không cản? Tri kỷ chút chứ."
Dư Thúy mỉm cười, cũng không quá đáng, ồn ào thì ồn ào, Thần Hoả là đồng đội Thời Lạc, hai người đùa giỡn bình thường mà thôi, mình cứ phải dài dòng che chở làm gì? Thời Lạc không dễ quen đồng đội khác, không thể tương tác qua lại với đồng đội hay sao?
Tuy rằng...Chiến đội nhà mình tương tác qua lại luôn hơi tàn bạo một chút.
Mà nhiều nhất cũng chỉ uống thêm mấy lon bia mà thôi, Dư Thúy cúi đầu lầm bầm: "Uống nhiều thì uống nhiều...Uống nhiều sẽ có lý do, ngày mai không đi Hàng Châu."
Chu Hoả bày ra vẻ mặt không thấy không biết, Dư Thúy không can thiệp, hắn cũng mặc kệ.
Thời Lạc bên kia thật sự không đối phó nổi kẻ say Thần Hoả này quấy rầy, bất đắc dĩ uống non nửa lon bia. Thời Lạc đá văng Thần Hoả ra, quay đầu tìm Chu Hoả, cau mày hỏi: "Mấy giờ về nhà? Mấy người này đều say cả rồi, còn không về?"
"Say rồi thì ngủ dưới đất đi." Puppy nóng lòng muốn thử cảm giác ở bên ngoài phát sóng trực tiếp, cực kì hứng thú, nghe vậy nói: "Hối cái gì mà hối? Mấy tuổi rồi? Căn cứ nhà cậu có gác cổng? Không thể ra ngoài chơi?"
"Tôi..." Thời Lạc cầm lon bia còn hơn nửa trên tay, nghiến răng, "Nếu không phải còn muốn giữ lại anh đánh thi đấu thế giới, lon bia này sẽ đập thẳng lên đầu anh..."
Puppy mở phát sóng trực tiếp, đối diện ống kính sửa lại đầu tóc, không chút hoang mang: "Cậu đập đi...Nghe đồn đội quán quân bất hoà trong tiệc mừng, phòng trực tiếp của tôi có lưu lượng."
Đang nói chuyện Thần Hoả cũng quấn đến, Thời Lạc không trêu vào nổi, đẩy Thần Hoả ra qua bên khác ngồi, một lát sau lại không nhịn được cao giọng hỏi Chu Hoả: "Vẫn chưa về nhà hả? !"
Dư Thúy cất điện thoại, khẽ cười: "Người lớn còn đang uống rượu, em