Thời Lạc nhìn Dư Thuý, hầu kết động động nghẹn ngào, không nói gì nữa, quay người ra khỏi phòng họp.
Triệu Phong đưa Dư Thuý ra cửa, một mình Thời Lạc trở lại phòng huấn luyện đội hai. Vừa nãy thấy Triệu Phong đi đến Thời Lạc chỉ đóng phát sóng trực tiếp, tài khoản game vẫn còn online, Thời Lạc từ từ ngồi xuống trước bàn máy tính, đang do dự nên tiếp tục tăng điểm tài khoản hay tắt máy, kênh bạn tốt trong game đột nhiên sáng lên.
Thời Lạc mở ra nhìn, là Ngoã Ngoã.
【Awa】: Anh Thời, có thể dẫn em theo đánh mấy trận không? Thấp kém.jpg
【Awa】: Anh Thần vốn dĩ nói muốn dẫn em đi tăng điểm, mà xếp đội cùng em đánh ba trận đã ngừng, nói còn đánh nữa sẽ giải nghệ mất QAQ
【Awa】: Anh, em lại đánh cho một Tay Đột Kích nữa tự bế rồi.
Phiền nhiễu này kia trong lòng Thời Lạc nháy mắt trống không, đau não nhìn khung trò chuyện.
Lúc Ngoã Ngoã còn là Trị Liệu Sư vú em, Thời Lạc rất thích cùng xếp đội với Ngoã Ngoã. Ngoã Ngoã dễ tính nhẫn nhục chịu khó phối hợp tốt làm vú em cho Thời Lạc, kỹ thuật cũng không tồi, hai người từng ngược máu cả sever, nhưng từ lúc Ngoã Ngoã học đấu pháp của Dư Thuý, Thời Lạc xếp đội ngẫu nhiên mà gặp phải Ngoã Ngoã là muốn thoát khỏi bản đồ ngay lập tức.
Thời Lạc định giả vờ không nhìn thấy trực tiếp logout, mà đã ngủ cả ngày, Thời Lạc cân nhắc giữa về nằm mất ngủ và cùng Ngoã Ngoã xếp đội, cuối cùng vẫn chọn cái sau.
Thời Lạc đánh chữ trong kênh bạn tốt,【Evil】: Tôi đổi tài khoản phụ
Ngoã Ngoã bên kia lập tức trả lời, 【Awa】: Cảm ơn anh Thời! Cúi đầu dập lạy anh Thời! Rầm rầm rầm!
Ngoã Ngoã bên kia nhanh chóng nói, 【Awa】: Có điều anh Thời, tài khoản phụ của anh đủ điểm chưa? Có thể cùng xếp đội với em không?
Thời Lạc đánh chữ, 【Evil】: Tài khoản phụ của tôi trong top 200, ngài thì sao? Bây giờ còn đang top 1000? Tôi còn đang lo lắng tài khoản chính của ngài không thể xếp đội với tài khoản phụ của tôi đây.
Ngoã Ngoã bên kia tự bế, Thời Lạc thoát ra tài khoản chính, vào tài khoản phụ đánh chữ cho Ngoã Ngoã.
Thời Lạc vào tài khoản có tên lộn xộn, 【Jyhbdhs】: Tổ tôi.
Ngoã Ngoã cấp tốc cùng tổ đội với Thời Lạc, ngại đánh chữ phiền phức, gửi cho Thời Lạc lời mời mở mic.
Thời Lạc do dự một chút ấn nhận, cau mày nói: "Ngày hôm nay phiền lòng, không có lời gì hay, cậu muốn ngữ âm thì đừng phát sóng trực tiếp."
"Không thành vấn đề!" Ngoã Ngoã đồng ý rất thoải mái, tạm biệt fan trong phòng trực tiếp: "Hôm nay như vậy thôi nha, tối mai gặp lại mọi người!"
Fan trong phòng trực tiếp vừa thấy cùng xếp đội với Evil đều khóc thét cầu xin đừng đóng, Ngoã Ngoã cười hì hì an ủi fan vài câu vẫn đóng lại.
Đóng phát sóng trực tiếp, hai người đều buông lỏng rất nhiều, Ngoã Ngoã lúc này mới dám tuỳ ý nói chuyện, thấp giọng nói: "Anh Thời...Anh không có chuyện gì chứ?"
Thời Lạc yên tĩnh chốc lát, nói: "Có thể có chuyện gì?"
Ngoã Ngoã do dự hỏi: "Tối hôm nay Dư thần ra ngoài, anh Thần nói là đi tìm anh, các anh...Thảo luận được không?"
Thời Lạc châm một điếu thuốc.
Một lát sau nói: "Hẳn không tới một tháng nữa sẽ có tuyên truyền chính thức."
Ngoã Ngoã thở phào nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt...Nói thật, tuy rằng nghe nói trước đây anh với Dư thần từng có chuyện không tốt lắm, mà so sánh ra, chiến đội mới của Dư thần chắc chắn mạnh hơn IAC nhiều."
Hai người đứng vào bên trong bản đồ, Ngoã Ngoã vừa bao cho Thời Lạc và Tay Đột Kích khác trong đội một cái lá chắn nguyên thuỷ vừa nói: "Em nghe đội trưởng của bọn em nói, năm đó lúc chuyển đội anh ấy không quá kiến nghị anh đi IAC, ý kiến của em giống với đội trưởng, nói thế nào nhỉ...Cái này là kiểu câu lạc bộ thương mại thuần khiết, cảm giác luôn không tốt lắm."
Thời Lạc hút một hơi thuốc, chậm rãi nói: "Mỗi cái có mặt lợi mặt hại riêng, tôi mặc dù có lúc cũng thấy phiền lòng, nhưng IAC có điểm khiến tôi rất thích."
Ngoã Ngoã hỏi: "Cái gì?"
Thời Lạc nói: "Thả lỏng."
Đầu Ngoã Ngoã đầy dấu chấm hỏi: "Thả lỏng cái gì? Cái gọi là quan hệ bạn bè cũng không có, nhất là quản lý kia của các anh...Dù sao không mở phát sóng trực tiếp, anh cũng sắp rời đi rồi, em nói thẳng luôn, cái người quản lý kia cho anh buông lỏng chỗ nào? Thi đấu playoffs năm ngoái, chỉ là bốn đội loại một thôi! Trước thi đấu vòng loại một ngày vậy mà còn mở họp fan bảo mấy anh ra bắt tay fan! Vé để vào bắt tay tới một ngàn, mấy trăm fan! Anh ta kiếm lời một mạch còn nói đến vô cùng dễ nghe, nói đây là cổ vũ trước chiến đấu cho các anh, đúng thật con mẹ nó thiên tài marketing mà."
Ngoã Ngoã khó thể tin nổi: "Đây chỉ là trước ngày bốn loại một thôi đó! Anh có biết bọn em làm đối thủ của IAC, nghe đến tin này vui vẻ thế nào không? ! Cảm thấy vòng loại bốn đội loại một đội này nhất định có thể bóp chết các anh, khụ...Tuy rằng cuối cũng vẫn bị các anh bóp chết, mà quả thật cũng ảnh hưởng đến trạng thái của các anh có đúng không?"
Thời Lạc thừa nhận: "Có ảnh hưởng, lúc sau không thể đi đến chung kết... cũng một phần là bởi vì nguyên nhân này."
Ngoã Ngoã khinh bỉ nói: "Cho nên mới không lọt mắt anh ta, hoàn toàn không xem tuyển thủ là người, xem người ta như công cụ cũng không dùng như vậy, những việc tương tự quá nhiều em đếm không hết...Thả lỏng chỗ nào?"
"Tôi hỏi cậu." Thời Lạc nạp đạn xong, đi lên đỉnh đồi nói, "Chuyện giống như vậy, nếu như quản lý của các cậu làm, cậu sẽ thấy thế nào?"
Ngoã Ngoã theo bản năng che chở xem mình là con ruột quản lý: "Không thể! Quản lý chưa bao giờ gây sức ép cho bọn em! Bọn em một năm cũng không làm hoạt động được mấy lần, hơn nữa hoạt động đều nằm trong thời gian nghỉ ngơi sau thi đấu."
Thời Lạc ngậm thuốc lá: "Tôi nói giả thiết, cậu sẽ thế nào?"
Ngoã Ngoã do dự một chút: "...Chắc là đau lòng, đau lòng muốn chết luôn."
Thời Lạc nói: "Xem xem, tôi lại chẳng thương tâm."
"Như vậy không quản câu lạc bộ có cái hoạt động máu mẹ gì, cậu cũng chỉ tức giận, không phải thất vọng." Thời Lạc nói, "Tin tôi, tức giận so với thất vọng còn dễ chịu hơn gấp ngàn lần."
Thời Lạc trợ giúp để Ngoã Ngoã lấy một đầu người: "Mọi người không bị bất kể tình cảm nào liên luỵ, hợp thì hợp tan thì tan, đôi bên đều thoải mái, cho nên tôi đối với IAC thật ra không có bất kỳ oán giận nào."
Ngoã Ngoã yên lặng chốc lát, nhỏ giọng hỏi: "Có phải em đã nhắc đến chuyện không nên nhắc không?"
Thời Lạc nở nụ cười: "Cậu cho rằng tôi đang nói chính mình? Nói đến chuyện ban đầu tôi rời khỏi FS? Thật sự không phải."
Ngoã Ngoã không hiểu lắm, không phải cái này còn có thể là gì?
Ngoã Ngoã nhớ lại chuyện đêm qua trong club, đầy bụng tò mò, moi tim cào gan, chỉ là không dám hỏi.
Hai người câu được câu không nói chuyện, đánh xong hai trận, Ngoã Ngoã rời đi một lát, Thời Lạc một mình chơi điện thoại di động chờ. Một lát sau Ngoã Ngoã trở lại, thấp giọng nói: "Dư thần về, anh ấy vừa về phòng của mình."
Thời Lạc như không nghe thấy: "Tiếp tục xếp trận."
Ngoã Ngoã đồng ý,