Khi thành viên của hai chiến đội tới, nhìn thấy là tình cảnh này.
Đội trưởng chiến đội Dã Ngưu nhìn Dư Thuý, trong nháy mắt mặt trắng bệch.
Hai người mới đơn giản xô xát thì không sao.
Đụng vào Dư Thuý, đây là chuyện lớn.
Thời Lạc ngơ ngác nửa giây, phản ứng lại chuyện gì xảy ra mới giống như phát điên quát Táo Bạo Thư, "Tao phắc cả nhà mày! ! !"
Thời Lạc nhìn mảnh sứ vỡ gần mình trên mặt đất, ánh mắt lạnh lùng, trong đầu cùng lúc vang lên ý niệm điên cuồng, không chờ Thời Lạc hành động, Dư Thuý nhận ra Thời Lạc muốn làm cái gì một phen bóp chặt vai Thời Lạc, Thời Lạc càng giãy giụa, càng không thể động đậy một tí nào.
"Không muốn động thủ với cậu, thành thật chút..."
Táo Bạo Thư vừa nãy đập xuống tàn nhẫn. Dư Thuý cũng không biết tình trạng sau lưng mình thế nào, lúc này đã đau đến toát mồ hôi lạnh, Dư Thuý nỗ lực khắc chế cơn giận của mình, đẩy Thời Lạc sang hướng lão Kiều.
Thời Lạc tức giận muốn nổ tung, "Tôi..."
Dư Thuý nói, "Tôi nói, lại động thủ, tôi nhất định sẽ khai trừ cậu."
Thời Lạc cắn răng, trong nháy mắt không còn dám động đậy.
Cả người Thời Lạc không ngừng phát run, Dư Thuý liếc mắt nhìn lão Kiều, lão Kiều cố nén giận, túm lôi Thời Lạc đi.
Dư Thuý lúc này mới nhìn sang Táo Bạo Thư sắc mặt trắng bệch.
Táo Bạo Thư mới vừa rồi bị Thời Lạc vảy nước đầy người sau đó lại cùng mắng chửi với Thời Lạc, vốn nghĩ mắng nhau vài câu là xong việc, không nghĩ tới tính khí Thời Lạc còn lớn hơn mình, hai người mắng nhau đến cùng chẳng ai hiền lành, ầm ĩ mấy câu Táo Bạo Thư cũng quên mất mình nói cái gì, Thời Lạc đã trực tiếp động thủ, Táo Bạo Thư đương nhiên không đứng yên chịu đòn, đi từng bước biến thành như vậy.
Giọng Táo Bạo Thư phát run, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, vội vàng nói, "Đúng rồi! Là Thời Lạc động thủ trước! Không thể trách tôi!"
Tay Bắn Tỉa chiến đội Dã Ngưu nuốt nước miếng, thấy thế nỗ lực thuận theo nói, "Nếu như là Thời Lạc động thủ trước..."
"Có camera không?" Dư Thuý hỏi ngược lại, "Cậu có bằng chứng gì chứng minh Thời Lạc động thủ trước?"
Táo Bạo Thư vội la lên, "Anh hỏi cậu ta thử đi! Cậu ta chắc chắn sẽ thừa nhận!"
Dư Thuý nói, "Cậu ấy đi rồi, tôi thậm chí còn có thể nói ngày hôm nay cậu ấy không tới, tôi bây giờ là đang hỏi cậu, phòng vệ sinh này có camera không? Cậu có thể chứng minh cậu ấy đánh cậu không?"
"Phòng vệ sinh làm sao có khả năng có camera..." Táo Bạo Thư hoàn toàn sững sờ, "Có ý gì? Cậu ta không động thủ, chẳng lẽ tôi tự mình đánh mình? ! Vết thương trên mặt tôi tới từ chỗ nào? Không phải mới vừa nãy chính anh nhìn thấy sao?"
"Tôi không nhìn thấy." Dư Thuý lật mặt còn nhanh hơn lật sách, lạnh lùng nhìn Táo Bạo Thư, "Nhưng cậu vừa mới động thủ với tôi, những người này nhìn thấy hết, nhân chứng vật chứng đều ở đây."
Thần Hoả mạnh mẽ nhịn xuống trận kích động dìm chết tên Táo Bạo Thư này, nói, "Vừa nãy cửa mở, tôi đoán camera ngoài hành lang có thể quay được, vừa nãy cậu động thủ với Dư Thuý, nhân chứng vật chứng chúng tôi đều ở đây."
"Đi đến bệnh viện trước đã, tôi đưa cậu đi." Đội trưởng Dã Ngưu mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bước lên nói với Dư Thuý, "Việc khác từ từ nói, nhìn xem phía sau lưng cậu có sao không..."
"Không vội." Môi Dư Thuý trắng bệch, giọng điệu lại như thường, "Vẫn nên đem chuyện hôm nay nói rõ ràng trước, Puppy, đi tìm ông chủ điều camera."
Puppy đồng ý, nhưng vẫn không động đậy, chỉ tiếp tục phòng bị nhìn mấy người chiến đội Dã Ngưu, đề phòng lại có thêm người động thủ, phía mình ít người sẽ chịu thiệt.
Đội trưởng Dã Ngưu liếc mắt nhìn Puppy, hiểu được Dư Thuý là muốn giải quyết riêng, hắn dứt khoát nói, "Sắp tới phải thi đấu playoffs, việc này truyền ra đối với tất cả mọi người đều không tốt, như vậy đi, chúng ta..."
"Thế nào gọi là đối với tất cả mọi người đều không tốt?" Dư Thuý nhìn đội trưởng Dã Ngưu, nheo mắt lại, "Thời Lạc không động thủ, tôi cũng không động thủ, chúng tôi sợ cái gì?"
Táo Bạo Thư chưa hiểu vấn đề, vẫn còn đang quỷ kêu phát giận, "Cậu ta động thủ! Thời Lạc động thủ! !"
Đội trưởng chiến đội Dã Ngưu hận không thể vặn đầu Táo Bạo Thư xuống!
Dư Thuý nhìn Táo Bạo Thư, không nhịn cười được, "Cậu có thể gào lớn tiếng hơn."
"Cậu câm miệng đi! ! !" Đội trưởng Dã Ngưu bây giờ chỉ muốn ném Táo Bạo Thư vào bồn cầu, không còn cách nào, chỉ có thể thử thăm dò thương lượng với Dư Thuý, "Tiền viện phí chúng tôi trả, cái này là đương nhiên, sau đó...Tôi đảm bảo, chuyện ngày hôm nay tuyệt đối không truyền ra ngoài, quán lẩu này chúng tôi sẽ xử lý, còn nhân viên phục vụ trong nhà hàng có thể quay được video...Xử lý toàn bộ, tôi bảo đảm, chuyện ngày hôm nay chắc chắn phải chết trong phòng vệ sinh, ra khỏi cánh cửa không còn ai biết đến nữa, có được hay không?"
Vẻ mặt Dư Thuý hơi hoà hoãn, nhìn về phía Táo Bạo Thư.
Đội trưởng chiến đội Dã Ngưu chần chờ một lúc, nói, "Táo Bạo Thư...Cấm thi đấu một trận."
Dư Thuý cười khuẩy.
Đội trưởng chiến đội Dã Ngưu khẽ cắn răng, "Táo Bạo Thư cấm thi đấu toàn bộ mùa sau, phạt thêm tiền lương một mùa."
Táo Bạo Thư không thể tin tưởng gào khóc nói, "Dựa vào cái gì? Thời Lạc cũng động thủ! Dựa vào cái gì cậu ta không cần cấm thi đấu cũng không bị phạt tiền!"
"Chỉ bằng việc vừa nãy cậu đập trúng Whisper! ! !" Tay Đột Kích chiến đội Dã Ngưu không thể nhịn được nữa, tiến lên che miệng Táo Bạo Thư, đè cổ họng gầm nhẹ nói, "Có phải cậu muốn hại chết chính mình hại chết chiến đội chúng ta không? ! Thật sự truyền ra ngoài, cậu động thủ với Thời Lạc lại động thủ với Dư Thuý, đủ để liên minh xoá tên cậu ra khỏi danh sách đăng ký tuyển thủ rồi! Cậu muốn giải nghệ sao? !"
Táo Bạo Thư dại ra, mồ hôi lạnh trên trán trong nháy mắt tuôn xuống.
Táo Bạo Thư cũng là người mới, vẫn chưa biết việc xử phạt bạo lực lại nghiêm trọng như thế, nhưng vẫn còn chưa từ bỏ ý định, âm thanh yếu ớt nói, "Nhưng Thời Lạc động thủ..."
"Cậu nên vui mừng vì Thời Lạc động thủ!" Tay Đột Kích chiến đội Dã Ngưu thật sự bị thằng ngu này chọc tức chết, "Nếu không phải cậu ta động thủ, FS có thể nuốt xuống cơn giận này ở đây giải quyết riêng với cậu? ! Cậu mới vừa đập trúng Dư Thuý đó! ! ! Thật sự cho rằng người ta sợ gây sự? Người ta là không muốn để Thời Lạc bị xử phạt, ngu ngốc! ! !"
Táo Bạo Thư thoáng tỉnh táo lại, sau đó sợ hãi, không dám nói thêm gì nữa.
Thần Hoả cố nén giận, "Mọi người...Mọi người có thể đi đến được chiến đội tuyến một, cũng không dễ dàng, không có chuyện gì đừng tìm đường chết, mấy người tìm đường chết tôi không xen vào, đừng liên luỵ người FS bọn tôi, hôm nay tới đây thôi, Dư Thuý...Đi bệnh viện."
Dư Thuý nói, "Đi kiểm tra camera, lấy video theo dõi lại đi."
Puppy không yên lòng liếc mắt nhìn Dư Thuý, xác định bên này không đánh nhau nữa mới đi tìm ông chủ quán.
Thần Hoả lạnh lùng liếc mắt nhìn mấy người chiến đội Dã Ngưu, nói, "Đúng, cầm video theo dõi đi, đề phòng bọn họ giở trò."
Không lâu lắm Puppy trở lại, ba người Dư Thuý Thần Hoả Puppy ra ngoài, T-shirt trên người Dư Thuý đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt, Puppy sốt ruột nói, "Cậu không sao chứ? Chịu