"Anh biết..." Quý Nham Hàn bị Dư Thuý chọc tức ngồi xuống, lẩm bẩm nói, "Anh biết...Cậu luôn không thích ngủ cùng phòng với người khác, mọi người đều biết tật này của cậu, ngầm hiểu ý, những năm này ra ngoài thi đấu cũng không ai cùng phòng với cậu, ngày đó ở quê Thời Lạc anh đã thấy kì quái, tại sao cậu đột nhiên không có vấn đề gì, nguyện ý cùng chen với anh..."
Quý Nham Hàn càng nghĩ càng tức, "Làm sao? Lúc đó chỉ sợ cùng phòng với cậu ta sẽ xảy ra chuyện?"
Ngược lại đã thừa nhận, Dư Thuý cũng không biết xấu hổ, "Đúng, chính là sợ có chuyện, cho nên mới để một mình em ấy một phòng, đi chen với anh, dù sao anh cũng thẳng, thì làm sao?"
"Coi trọng cậu ta mà không nói với anh, anh năm lần bảy lượt thăm dò cậu, chỉ thiếu điều hỏi thẳng ra mặt thôi, vậy mà vẫn quanh co với anh..."
"Còn nói với anh quang minh lẫm liệt như vậy...Nói là vì trả nhân tình, nói là không muốn bị gánh nặng lương tâm, nói cái này cũng là vì chiến đội, trước trước sau sau dằn vặt ông, bắt ông bỏ ra nhiều sức như vậy để cậu ta thi đại học!" Quý Nham Hàn nghiến răng, "Không ngờ tất cả đều đang thay cậu theo đuổi bạn trai nhỏ! Whisper cậu có lương tâm quá đi! Rất đáng cho anh! Thật sự đã lớn rồi, đùa giỡn anh cậu ngày càng thuận lợi như vậy! ! !"
"Mọi việc còn chưa thành, tôi nói cho anh có ích lợi gì? Dư Thuý vốn chẳng muốn nói chuyện này ra, nếu không phải mới vừa bị Quý Nham Hàn ầm ĩ chọc giận chắc chắn sẽ không nhất thời kích động, bây giờ đã hối hận rồi, "Ra khỏi cánh cửa phải quên đi việc này, đừng tiếp tục nhắc tới."
Quý Nham Hàn cả giận nói, "Có ý gì? Giọng điệu này của cậu là sao? Anh chưa phát giận đủ đâu, cậu còn dám chỉ tay năm ngón anh? !"
Dư Thuý quả thật cũng bị Quý Nham Hàn chọc tức chết, "Anh lại rống lớn lên xem! Có muốn tôi thay anh mở phát sóng trực tiếp, để anh nói giúp tôi tất cả chuyện này ra không?"
Quý Nham Hàn sửng sốt, môi giật giật, hạ thấp giọng xuống, "Chuyện này...Đây cũng không phải ai khác."
Quý Nham Hàn vừa nghĩ lại cảm thấy không đúng, một lần nữa cả giận nói, "Không phải chính cậu sớm muộn gì cũng phải nói sao? ! Còn sợ anh nói ra?"
"Tôi nói cái rắm!" Dư Thuý buồn bực đứng dậy ngậm một điếu thuốc, đốt lên hút một hơi nói, "Tôi không nên ầm ĩ với anh, chuyện này tan lại trong lòng, cảm ơn."
Quý Nham Hàn không tin lắm nhìn Dư Thuý, quét nhìn Dư Thuý từ trên xuống dưới, "Làm sao? Đã tỏ tình, bị từ chối? Giỏi rồi, đáng đời cậu lắm! ! !"
"Không tỏ tình, cũng không có ý định nói với em ấy." Dư Thuý vừa hút thuốc vừa nói, "Không nhìn ra em ấy thẳng hay cong, không giống thẳng cũng không giống cong...Không biết là kiểu gì, có lẽ chưa trưởng thành, chờ thêm đi."
Quý Nham Hàn nhíu mày nói, "Các cậu...Không phải liếc mắt một cái là có thể nhìn ra?"
"Không chính xác như vậy, cảm ơn." Dư Thuý buồn bực nói, "Đừng hỏi có được không?"
Không qua loa nói với Quý Nham Hàn, Dư Thuý quả thật vẫn chưa chắc chắn hoàn toàn.
Chỉ có thể nói...Thời Lạc 80% phải.
Quý Nham Hàn không nhịn được nói, "Không chắc thì có thể đi xác định một chút, không phải là có cách gì đó để phán đoán à, đúng rồi, cậu ta không phải là bấm lỗ tai sao? Vậy tám phần mười là phải rồi!"
Dư Thuý cười lạnh, "Em ấy bấm tai trái, thần kỳ hơn còn bấm một mạch ba lỗ, bên tai phải thêm hai lỗ, này có thể nói rõ cái gì? Ngoại trừ có thể chứng minh em ấy từng ở kỳ phản nghịch, những cái khác không chứng minh được gì!"
(*Theo dân gian, người ta thường nói là Nam tả nữ hữu, nghĩa là nam bên trái nữ bên phải (Áp dụng rất nhiều trong đời sống), vậy nên người ta cũng quan niệm rằng, nếu con trai đeo bông tai bên phải thì người này là LGBT, đây giống như một quy tắc ngầm của đàn ông vậy. Tuy nhiên, không phải ai cũng như vậy, có những người thích thì đeo không thích thì đeo thôi.)
Quý Nham Hàn nhớ lại một hàng lỗ tai hùng hổ của Thời Lạc, không chắc lắm nói, "Ngược lại như vậy vẫn có chút hy vọng, thay đổi dòng suy nghĩ, cũng có thể là cậu ta hoàn toàn là thụ, đây không phải vừa vặn cùng cỡ với cậu?"
"Ngừng." Quý Nham Hàn cái gì cũng không hiểu, Dư Thuý không có hứng thú thảo luận với hắn, cúi đầu hút thuốc, "Tôi một chút cũng không muốn tán gẫu vấn đề loại cỡ với anh."
Quý Nham Hàn không nhịn được nói, "Vậy cậu muốn làm sao? Không bằng hỏi trực tiếp đi, nếu cậu ta thẳng hoặc căn bản không thích cậu, vậy vừa dịp có thể bán thẳng, không phải tiếc nuối."
"Tôi giữ em ấy lại, không hề liên quan đến việc em ấy thẳng hay cong, có thể đừng nói chuyện này không?" Lý giải trên bản chất đối với thi đấu của Dư Thuý khác Quý Nham Hàn, Dư Thuý thật sự không muốn ồn ào với Quý Nham Hàn, "Ra khỏi cánh cửa này, không hề có chuyện tôi thích em ấy, tôi cần phải nói thêm mấy lần?"
Quý Nham Hàn không hiểu, "Tại sao không thể nói? !"
"Cùng đội đó anh trai! Ngẩng đầu không thấy cúi đầu lại gặp đó!" Dư Thuý thật sự bị Quý Nham Hàn ngu ngốc chọc điên, "Anh không cảm thấy lúng túng? Nếu như năm đó anh thích lão Kiều, lão Kiều từ chối anh, hai anh còn có thể cùng một đội đánh thi đấu sao? Cứ phải trải qua những ngày ngược luyến tình thâm như thế?"
Ánh mắt Quý Nham Hàn sáng lên, trong nháy mắt bắt được trọng điểm, "Vậy thì càng nên bán cậu ta! Bán xong rồi cậu có thể tha hồ thổ lộ, thất bại thì thôi! Ngược lại cũng đâu có ở cùng nhau."
Dư Thuý chắc chắn Quý Nham Hàn gần đây bị chuyện làm ăn tra tấn điên rồi, hắn nhìn Quý Nham Hàn giống như nhìn kẻ ngu si, thương hại hỏi, "Vậy nếu thành thì sao?"
Quý Nham Hàn khựng lại.
Dư Thuý dập tắt tàn thuốc, lạnh lùng nói, "Vậy sau này đối mặt với đội của em ấy, thắng hay thua, chắc anh cũng đều nói tôi đánh trận giả."
Sọ não Quý Nham Hàn đau muốn chết, "Vậy cậu muốn thế nào?"
"Thuận theo tự nhiên, Thời Lạc bây giờ còn nhỏ, tôi cũng không thiếu thời gian." Dư Thuý dựa vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài, "Thời gian còn dài, từ từ đến...Chờ sau này em ấy trưởng thành, tôi sẽ nói với em ấy tính hướng của tôi, nếu em ấy không muốn, chắc chắn sẽ bắt đầu lảng tránh tôi, mọi người không cần nói toạc ra, sau này nên thế nào thì cứ thế ấy, cái gì cũng không làm lỡ."
Quý Nham Hàn ngước mắt, "Nếu cậu ta muốn thì sao?"
Dư Thuý dừng lại, cúi đầu nở nụ cười.
"Nếu là có ý..." Mắt Dư Thuý nhẹ sáng lên, nhìn ra ngoài cửa sổ chậm rãi nói, "FS có thêm một đôi sao Song Tử* Trị Liệu Sư."
(*Song Tử hay còn gọi là Sao đôi, về mặt vật lý, nó đề cập đến hai ngôi sao có khối lượng cực kỳ gần nhau. Vì lực hấp dẫn của chúng rất gần nhau, chúng thu hút lẫn nhau và quay xung quanh nhau không tách rời.)
Quý Nham Hàn đầy mặt không đồng ý, nhưng chuyện Dư Thuý đã quyết, hắn từ trước đến nay không bao giờ khuyên được, mặt Quý Nham Hàn tối sầm lại, đứng dậy, "Tuỳ cậu vậy, nhắc nhở trước cho cậu, bạn nhỏ cậu xem trọng, lại gây ra sự cố gì, thì đừng nói sau này, chuyện bây giờ cũng biến mất, cậu ta có thể bị cấm thi đấu hay không anh mặc kệ, nếu cậu lại bị cậu ta liên luỵ, vậy thì tình huống thương lượng ngày hôm nay, trực tiếp xoá bỏ."
Dư Thuý gật đầu, "Yên tâm, nhanh dự tính hợp đồng cho em ấy, đánh lúc rảnh rỗi có được hay không, có chút chuyện kéo dài suốt tới bây giờ."
Quý Nham Hàn cau mày nói, "Đã biết, buổi tối gửi cho cậu."
Quý Nham Hàn thật sự không có thời gian ở lại, đẩy cửa đi ra ngoài.
Lúc