Ở hành lang lầu hai dì dọn dẹp căn cứ đang lau sàn, Dư Thúy chào dì một tiếng, đứng dựa vào tường trước cửa kính sân thượng xem di động.
Dì liếc mắt nhìn Thời Lạc trên sân thượng một cái, dùng tiếng Thượng Hải thì thầm vào câu tuổi trẻ hút thuốc là hư phổi không tốt các thứ, Dư Thúy tán thành gật đầu, "Vâng, chốc nữa cháu nói em ấy."
Dì rất nhanh đã lau xong hành lang, mang theo cây lau nhà với thùng đựng nước xuống lầu một, Dư Thúy lúc này mới đẩy cửa đi vào sân thượng.
Thời Lạc hơi híp mắt nằm nhoài lên lan can sân thượng, điếu thuốc trong miệng đã hút xong, Dư Thúy đi tới phía sau cầm lấy đầu thuốc trong miệng Thời Lạc, vứt xuống cái gạt tàn trên sân thượng.
Dư Thúy cách Thời Lạc rất gần, Thời Lạc theo bản năng liếc mắt nhìn, thấy hành lang lầu hai vắng vẻ mới tiếp tục dựa vào lan can.
"Sợ cái gì? Nhìn thấy cũng đã thấy." Dư Thúy dựa vào bên người Thời Lạc, dừng lại một lát nhẹ giọng nói, "Vừa nãy, cũng là cố ý làm anh đau lòng?"
"Lần này thật sự không phải." Thời Lạc hơi lúng túng, giải thích, "Vốn không muốn nhắc đến, không để ý...Lần này thật sự không phải cố ý."
Dư Thúy gật đầu lặp lại, "Lần này không phải cố ý..."
Dư Thúy nhịn cười, "Cho nên thừa nhận, trước kia là cố ý đánh vào lòng anh?"
Thời Lạc không thoải mái nhổ một cái gai xương rồng, "Lúc trước đã thừa nhận, đừng hỏi...Ít nhất bây giờ không muốn làm anh đau lòng."
Dư Thúy lần thứ hai bắt được trọng điểm, "Ít nhất bây giờ?"
"Bây giờ anh đối với em tốt như vậy...Không nỡ liều chết với anh." Thời Lạc cầm chậu xương rồng xoay một vòng, tiếp tục nhổ gai mặt bên kia, vẻ mặt ngầu ngầu, lời nói ra lại hơi dính người, "Chờ sau này anh đối xử với em không tốt, sẽ lại lôi chuyện cũ với anh."
Dư Thúy lẳng lặng nghe, trong lòng hơi đau.
"Cho nên trước đây mỗi lần cố ý nói làm anh đau lòng, đều là..." Dư Thúy nhẹ giọng nói, "Em cảm thấy anh đối xử với em không tốt? Thì ra anh đối xử với em không tốt nhiều lần như vậy?"
Thời Lạc mím môi, cũng không phản bác, qua một lúc lâu nói, "Trước đây anh muốn đưa em tới NSN, em không thể cảm thấy biết ơn anh được mà? Ai nói không lôi chuyện cũ...Đừng nói nữa."
"Hơi nhắc lại một chút, không cần đau lòng anh." Dư Thúy cũng không muốn nhắc lại chuyện hai năm trước, nhưng hễ là chuyện liên quan đến Thời Lạc, Dư Thúy đều muốn biết toàn bộ, "Lúc trước tại sao không cược xoá nick chiến với anh?"
Lý do Thời Lạc nói không vững, lúc đó hai người vừa đổi chiến đội, đều đổi sang tài khoản mới, mà thật sự đánh xoá nick chiến cũng đã đủ thương cân động cốt rồi.
Thao tác xoá nick chiến của tuyển thủ rất phiền phức, sau khi xoá nick phải xin nhà sản xuất trò chơi một tài khoản chuyên nghiệp mới, còn phải nói rõ ràng tài khoản của mình có vấn đề gì mới phải bỏ, "Tôi cược với người ta xoá nick chiến sau đó lại thua rất mất mặt, tài khoản hiện tại của tôi đã bị người ta xoá, xin liên minh cho tôi một tài khoản tuyển thủ mới", lý do thế này nếu trình lên liên minh thật, rất có thể trong nháy mắt sẽ bị lan truyền gắp bốn khu thi đấu lớn nhất, là tin tức khiến nhà sản xuất trò chơi cũng phải khiếp sợ.
Dựa vào hiểu biết của Dư Thúy đối với Thời Lạc, cách trả thù tự sát này, là chuyện Thời Lạc hoàn toàn có thể làm.
Dư Thúy đánh chuyên nghiệp gần 6 năm, Thời Lạc là tuyển thủ xử lý vấn đề tàn nhẫn nhất Dư Thúy từng gặp.
Dư Thúy nhìn Thời Lạc, "Anh lúc đó đối xử với em như vậy, em vẫn không đành lòng?"
"Không phải, em lúc đó..." Thời Lạc không dừng lại cái tay đang tổn hại cây xương rồng, một lúc lâu sau mới ậm ừ nói, "Biết đánh không thắng anh."
Dư Thúy: "..."
Thời Lạc cau mày, "Nếu nắm chắc có thể đánh thắng anh thì em đã cược xoá nick chiến với anh từ lâu, mà lúc đó...Đúng thật đánh không thắng."
"Tài nghệ không bằng, bị anh giết liên tiếp ba mươi mấy lần đã đủ mất mặt, cược xoá nick chiến lại bị anh xoá tài khoản...Thật mất thể diện."
"Đáng ghét nhất là lúc đó anh còn ở Thánh Kiếm, cao tầng Thánh Kiếm thấy em đánh rác rưởi như vậy, chắc chắn sẽ cực kì vui mừng vì không cùng mua em qua." Thời Lạc lần lượt phân tích từng điều, uể oải nói, "Em điên mới tự hại mình, cái này đúng thật không có lợi, lúc đó coi như em có bị ép tức điên, cũng không đến mức...Anh cười cái gì? !"
Dư Thúy nỗ lực nhịn cười, nhưng mà lúc đó không nhịn được nữa.
Thời Lạc thật sự rất đáng yêu.
Mặt Thời Lạc hơi đỏ đỏ, buồn bực nói, "Bảo anh đừng hỏi...Đều là chuyện mất mặt, một chút cũng không muốn nói, hơn nữa..."
Dư Thúy nhìn chăm chú Thời Lạc, "Hơn nữa cái gì?"
"Theo tính cách của anh, FS còn có thể tàn sát, vậy chắc chắn sẽ không nương tay với em." Thời Lạc thấp giọng nói, "Cược xoá nick chiến cũng sẽ không lưu tình, dứt khoát lưu loát ném em đi, em có lẽ cũng không kéo dài nổi..."
Dư Thúy mỉm cười, Thời Lạc quả thật hiểu thấu mình.
Dư Thúy mở miệng, vừa định nói cái gì đó, cửa sân thượng bị gõ gõ.
"Làm cái gì đây?" Lão Kiều đi ngang qua sân thượng, thấy hai người đang đứng ở đây, gõ gõ cửa kính, sau đó đẩy cửa ra nói, "Hẹn thi đấu luyện tập đã bắt đầu, mở máy."
"Đi."
Dư Thúy như là bắt chuyện với Thời Lạc, trước mặt lão Kiều ôm vai Thời Lạc, ở góc khuất lão Kiều không nhìn thấy, Dư Thúy nhẹ nhàng nặn nặn tay Thời Lạc.
Thời Lạc nắm lại tay Dư Thúy, thời gian nghỉ ngơi quá ít, tay hai người vừa chạm đã tách ra, từng người chỉnh lại áo khoác đồng phục trên người, đến phòng huấn luyện.
Một ngày không có thi đấu thường quy, huấn luyện vẫn ở cường độ cao, Saint bên kia xem ra là đang dốc toàn lực chuẩn bị đánh thi đấu thường quy với Free, Thiên Sứ Kiếm trực tiếp gửi tin nhắn cho lão Kiều, nói trước thi đấu thường quy không muốn chạm trán với Free thi đấu luyện tập, Saint không muốn bại lộ chiến thuật. Chiến đội khó gặm nhất trong nước ngoại trừ Saint thì chính là NSN, buổi chiều lão Kiều hẹn NSN buổi tối hẹn chiến đội Bắc Mỹ, buổi chiều 5 tiếng buổi tối 5 tiếng.
Đánh liên tục 10 tiếng đồng hồ, nửa tiếng nghỉ ngơi cũng là thời gian ăn cơm, Chu Hoả có hơi không nhìn nổi, buổi tối mọi người kết thúc thi đấu luyện tập với chiến đội Bắc Mỹ xong, Chu Hoả đi đến phòng huấn luyện nói, "Buổi tối cũng đừng huấn luyện cường độ quá cao, hoặc là xem lại video thi đấu, hoặc là phát sóng trực tiếp giải trí một chút."
Chu Hoả nói với lão Kiều, lão Kiều gật đầu, "Trước tiên không cần xem lại video thi đấu, lãng phí thời gian, tôi với chuyên gia phân tích số liệu xem trước một chút, tổng kết tốt các vấn đề rồi ngày mai nói, các cậu phát sóng trực tiếp giải trí đi."
Tháng này còn chưa phát sóng đủ thời gian, mọi người không có dị nghị gì, dồn dập xoa bả vai, hơi sửa lại bộ dạng chuẩn bị phát sóng trực tiếp.
Đương nhiên, cái gọi là sửa lại bộ dạng chính là Thời Lạc tuốt cánh tay áo T-shirt kéo lên tận bả vai xuống, Thần Hoả bỏ cái tai nghe đè lại đống tóc rối như tơ vò.
Thần Hoả vừa nắm tóc vừa oán giận, "Chỉ một mình cậu mở camera, cả đội phải cùng cậu vác gánh nặng thần tượng, cậu không thể không mở?"
"Không thể." Puppy miễn cưỡng nói, "Độ nổi tiếng phòng trực tiếp của tôi chỉ dựa vào cái camera này mới đẩy lên được, đến phòng trực tiếp của tôi căn bản đều là muốn nhìn các cậu qua camera của tôi, không mở fan của các cậu sẽ chạy đi hết...Ài, cho tuyển thủ độ nổi tiếng thấp một con đường sống đi có được không?"
Chu Hoả vốn chuẩn bị đi, nghe vậy quay đầu nói, "Sợ độ nổi tiếng thấp thì đừng chỉ phát sóng trực tiếp vô vị, các cậu cùng xếp trận đôi đi."
"Tha cho tôi đi." Puppy không chút nghĩ ngợi nói, chống cự đầy mặt, "Lúc thường vì huấn luyện xếp trận đôi cũng phải xếp, giờ đã huấn luyện tới 10 tiếng, còn tiếp tục xếp nữa rất dễ đánh nhau, tôi liếc mắt cũng không muốn thấy ID của mấy người này nữa."
"Tôi đã nói