FOG [ Điện cạnh ]
Mạn Mạn Hà Kì Đa
Chương: 89
Beta: Sunny
_________________________________
Mấy phút trước trong lòng Dư Thúy đã nhanh chóng hình thành ra vài phương án, cũng đã nghĩ xong rồi, chờ buổi trưa tránh né Thời Lạc gọi điện thoại cho luật sư, tìm cho Thời Lạc một luật sư có thể uỷ thác tin vào, đem chuyện phiền toái sau này có khả năng gặp phải vứt cho luật sư, tốt nhất là có thể làm cho người trong nhà Thời Lạc không thể trực tiếp liên hệ với Thời Lạc nữa.
Kế hoạch của Dư Thúy vốn rất chặt chẽ, nhưng bây giờ những phương án trong lòng nhạt đi từng cái, chỉ duy còn lại một câu "Tôi bị đàn ông ngủ không muốn không muốn" kia của Thời Lạc, kéo dài không tiêu tan.
Dư Thúy nhìn Thời Lạc, nhìn mà than thở, gần ba năm, Thời Lạc mười lần như một công kích liều chết bùng nổ vẫn có thể chấn động Dư Thúy hoàn toàn không nói nên lời.
"Cục cưng, ba của em..." Dư Thúy tận lực uyển chuyển nói, "Mới vừa ném ra chuyện nhỏ mà thôi, em trực tiếp quăng quả bom lớn ra, có phải hơi mãnh liệt quá không?"
Đơn phương nói ra Thời Lạc cũng hơi đuối lý, lắp bắp nói, "Không, không nói ra anh."
"Anh mà sợ cái này?" Dư Thúy đi vào cửa cầm lấy điện thoại Thời Lạc, vừa hay còn chưa khoá, Dư Thúy mở ra lịch sử trò chuyện ban nãy, sao chép lại số điện thoại của ba Thời Lạc gửi qua máy mình, lại mở ra thiết lập trò chuyện trong điện thoại Thời Lạc, đến chuyển cuộc gọi đi thì ngừng lại, ngước mắt nhìn Thời Lạc, "Có thể thiết lập không?"
Thời Lạc còn chưa phản ứng lại, ngơ ngác hỏi, "Thiết lập cái gì?"
Dư Thúy nhịn cười, học Thời Lạc nói chuyện, "Thiết lập cái gì?"
"Còn có thể thiết lập cái gì? Chuyển cuộc gọi của ba em qua cho anh, có được không?" Dư Thúy nói, "Bạn bè của em cơ bản đều là người trong giới, liên hệ với em không phải trong wechat thì là kênh trò chuyện ở game, có thể gọi điện thoại cho em ngoại trừ người giao hàng có lẽ cũng chỉ là ba em, chuyển cuộc gọi qua cho anh trước, được không?"
(*Iphone có chế độ chuyển tất cả cuộc gọi trong máy qua máy khác á, hình như dòng Android không có thì phải, mình cũng không biết nữa.)
Thời Lạc nhíu mày, "Ba em phiền như vậy, không phải, anh không biết ông ấy muốn làm gì, ông ấy..."
"Anh biết, anh không sợ phiền." Thời Lạc cũng không dứt khoát từ chối, Dư Thúy trực tiếp nhập số của mình vào, thiết lập xong Dư Thúy trả di động lại cho Thời Lạc, thuận tiện sờ gáy Thời Lạc một cái, "Sau này mỗi ngày tôi đều thay ngài lấy thức ăn ngoài, phục vụ có chu đáo không?"
Thông minh như Thời Lạc, tự nhiên hơi động não là hiểu được, Thời Lạc lúng túng hỏi, "Anh họ của em gọi cho anh?"
"Cũng không nói gì." Dư Thúy mở ra lịch sử trò chuyện của Kha Hạo với mình cho Thời Lạc nhìn, "Điện thoại vừa kết nối, cậu ta đã nói với anh chuyện mấy ngày trước ông nội em nằm viện, nói ông nội em đã không sao, không cần lo lắng, anh nghĩ ba em có thể cũng đã nói cho em..."
Dư Thúy nghĩ đến hành động vừa nãy của Thời Lạc vẫn cảm thấy đỉnh, nở nụ cười, "Chỉ là không nghĩ tới em sẽ trực tiếp nói thẳng ra."
"Nói thì nói, cũng không có gì có lỗi với ông ấy." Thời Lạc cúi đầu nhìn nhìn thiết lập trò chuyện của mình, do dự, "Nếu ông ấy lại gọi điện đến, anh..."
"Vậy thì nói anh là luật sư đại diện của em, có chuyện xử lý thay em, em cũng nói ra hết rồi còn sợ cái gì?" Dư Thúy cởi áo khoác, "Không cần phải để ý, ba em lại gọi điện tới hoặc là trong nhà có chuyện gì thật anh sẽ nói cho em, có điều ba em sợ ông nội em ấn tượng không tốt với em, em lại cứng rắn như vậy, ông ấy tạm thời không dám tìm em đâu, rửa mặt chưa? Có ăn gì không?"
Thời Lạc gật đầu lại lắc đầu, "Rửa mặt rồi, vẫn chưa đói...Không phải, anh..."
Thời Lạc thu mắt lại nhìn thiết lập trong điện thoại của mình, chần chờ nhìn Dư Thúy, "Anh không chê phiền phức?"
Dư Thúy nhìn Thời Lạc, đột nhiên nở nụ cười, tự mình đi đến nhà vệ sinh rửa mặt, chỉ nói, "Em không cần để ý là được."
Thời Lạc đi tới cửa phòng vệ sinh, dựa vào cửa nhìn Dư Thúy, nhìn Dư Thúy kéo chun cột tóc ở trên cổ tay tuỳ tiện buộc tóc lại, cúi đầu rửa mặt, nghĩ đến tối hôm qua Dư Thúy cởi áo ôm mình ngủ, nghĩ đến bây giờ Dư Thúy khắc phục hậu quả cho mình, trong lòng ê ẩm đau đau.
Người khác nói chuyện yêu đương cũng như vậy?
Bạn trai của người khác cũng tốt như vậy?
Đêm qua Thời Lạc phát sốt, ngủ không ngon, nửa đêm tỉnh lại rồi ngủ tiếp, giữa mấy lần nhận ra Dư Thúy đang thử nhiệt độ cho mình, mỗi lần thử xong còn xoa đầu mình động viên, không thể càng ôn nhu hơn nữa.
Ôn nhu đến mức Thời Lạc nửa đêm sốt cao cũng muốn bò lên vào acc clone phát weibo ghi chép lại một chút.
Tuy rằng phát ra rất có thể lại phải nhận mấy cái nhắc nhở báo cáo bịa đặt.
Lại bị báo cáo thêm mấy lần nữa, tài khoản có thể sẽ không còn.
Thời Lạc tựa đầu vào khung cửa, chăm chú nhìn Dư Thúy rửa mặt, đột nhiên cảm thấy mình bị fan chiến đội báo cáo cũng đáng đời.
Những bình luận trước đều nói rất đáng tin: [ Trước không nói Dư Thúy đến cùng có yêu đương hay không, tui là nhìn Whisper thành niên lớn như vậy, Dư tra nam nghiện mạng không có kinh nghiệm yêu đương này có thể săn sóc người yêu như thế có quỷ mới tin. ]
Đừng nói fan nghĩ không ra, Thời Lạc có lúc không tin, Dư Thúy yêu đương sẽ cẩn thận ôn nhu như vậy.
Thời Lạc xoa xoa cổ, càng nhìn Dư Thúy càng thích, Thời Lạc cúi đầu nhìn điện thoại di động của mình, nghĩ Dư Thúy vì không để cho mình phiền lòng mà nhận lấy việc xấu trong nhà của mình, trong lòng phồng phồng, trong lúc nhất thời có vô số lời tâm tình muốn nói với Dư Thúy, đang chuẩn bị, Dư Thúy im lặng một lúc lâu tự nhiên xì một tiếng nở nụ cười.
Thời Lạc hoàn hồn, "Làm sao vậy?"
"Nhớ tới lời em mới nói với ba em..." Dư Thúy lau đi giọt nước trên cằm, nhìn Thời Lạc trong gương, nở nụ cười, "Có khi nào ông ấy sẽ tra tên em, một đường tra tới weibo chính thức của chiến đội chúng ta hay không? Nếu anh nhớ không lầm, bài viết gần đây nhất trong weibo chính thức chúng ta là ảnh chụp chung của em với Thần Hoả."
Thời Lạc: "...."
"Vậy thì hiểu lầm lớn rồi..." Dư Thúy đặt khăn mặt lại, hỏi Thời Lạc, "Nếu ba em nghĩ đến em theo Thần Hoả, vậy anh phải đi tự thú, hay là đâm lao phải theo